Yêu! Không Thể Rời Xa


- Dù gặp chuyện gì thì em đừng đày đọa bản thân mình. Coi như anh xin em. Xin em hãy thương tiếc bản thân mình một chút
- Anh đừng có dạy đời em. Anh là ai chứ? Em làm gì thì kệ em. Anh không có quyền ngăn cản em. Đàn ông các anh. Ai cũng như ai. Chẳng ai thật lòng. Lúc này lúc khác không ngừng làm tổn thương tôi

Di lại òa khóc nức nở. Những giọt lệ đó mỗi lúc một nhiều và lăn dài trên khuôn mặt tròn trịa, trắng muốt ấy. Phong liền chạy đến ôm chặt lấy cô trong vòng tay rắn chắc của một người con trai muốn che chở ột cô gái. Anh mặc kệ bản thân có yêu cô nhiều hay không. Anh chỉ cần biết ngay lúc này phải an ủi cô, động viên cô. Anh cũng không cần để ý ai dòm ngó. Mặc kệ những tay săn ảnh nếu họ có đến. Phong mặc cho biển cứ vỗ sóng và gió cứ thổi mạnh. Anh vẫn ôm chặt Di.
- Nếu tình yêu đó làm cho em đau khổ thì em đừng yêu nữa.
- Em rất đau. Tim em rất đau.

- Vậy hãy quên đi. Hãy là chính em.
- Khó lắm! Em không thể vượt qua bản thân mình. Em không thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra
Phong đưa Di về nhà mình. Trời rất khuya. Anh làm vậy không phải vì chiếm đoạt cô hay tranh thủ cơ hội có được tình cảm của cô. Anh chỉ đơn thuần yêu và yêu Di. Anh cứ đinh ninh trong lòng Khánh Hưng là người yêu của cô và làm cô đau khổ. Ngay lúc này, điều mà chàng minh tinh có thể làm cho cô gái là ở bên cạnh và chăm sóc mỗi giờ mỗi khắc. Anh không rời xa Di. Anh đặt ghế ngồi bên cạnh cô. Anh lấy khăn lạnh nhẹ nhàng đặt lên trán cô. Những lúc Di ngủ tung mền xuống giường. Phong lẳng lặng đắp nó lên người cô. Những lúc chất cồn đọng lại trong thanh quản tạo ra những tiếng khò khè, Phong liền vội vàng đỡ Di ngồi dậy và vỗ nhẹ lưng cho cô. Những lúc mệt mỏi tưởng chừng thiếp đi, anh đều giật mình tỉnh giấc nhanh chóng. Và ngay khi gà gáy, bầu trời vừa quang đãng, ánh bình minh vừa lộ diện, Phong đã lật dật vào bếp ninh xương nấu cháo. Anh tất bật suốt buổi sáng mà không hề nghỉ ngơi. Mắt anh quầng thâm. Da anh tái nhợt và thiếu sức sống. Lưng anh như tê buốt. Và chân anh như mỏi nhừ. Chưa bao giờ chàng minh tinh này lại cực nhọc đến như vậy. Ngay cả khi bận rộn đi diễn, anh vẫn có thời gian nghỉ ngơi dù chỉ ít phút. Nhưng lần này hoàn toàn khác biệt, anh không cho phép bản thân được phép nghỉ ngơi. Trong đầu anh chỉ suy nghĩ đến Di. Anh chỉ tắm rửa thật vội vàng rồi thay áo rồi đến phòng thu nhạc của công ty mà không hề dùng bữa sáng. Phong thật sự đã quên bản thân của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui