Yêu! Không Thể Rời Xa
Họ trò chuyện suốt đêm, từ chuyện học hành, từ những ngày xa cách không gặp đến những chuyện phím. Tất cả như cuốn vào không gian trở thành truyện kể trong một đêm. Giấc ngủ đến lúc nào không rõ. Di thiếp đi. Và Hưng là người duy nhất nằm cạnh cô, trên một chiếc giường, trong một căn phòng. Anh đắp chăn cho cô. Theo lẽ mà nói nam nữ độc thân thì không thể nằm ngủ chung, nhất là trong nhà thờ. Nhưng có lẽ mọi chuyện sẽ khác, vì Hưng là người thuộc giới tính thứ 3. Nhìn bề ngoài, không ai có thể phát hiện dễ dàng. Chỉ những ai thật sự thân thuộc với anh mới biết điều đó. Và từ nhỏ, mọi người trong nhà thờ đều biết. Chàng thanh niên lạ trao cho cô nụ hôn nhẹ trên trán. Đó là nụ hôn của anh trai với em gái. Đơn thuần lúc này, từ trong ánh mắt Hưng, không có gì xuất hiện. Không hề có một cô gái hay một tinh tú, một thiên thần như tiểu thuyết tình yêu lãng mạn. Mọi thứ đều bình thường như cái bình thường vốn sẽ có.
Một buổi chiều Chủ nhật nắng ấm, chim hót líu lo, ong bướm bay lượn. Ôi chao! Không khác gì chốn thần tiên của trẻ thơ. Nhưng ở đây lại có hai con người hoàn toàn khác biệt. Họ tham quan Đà Lạt, đến những thắng cảnh đẹp, thật nên thơ, những con thác chảy dữ dội, hùng vĩ, và đến thung lũng tình yêu, đồi thông hai mộ. Cũng chẳng có ý định gì. Song chuyến tham quan lúc này hơi kì dị. Tất cả đều là chốn hẹn hò lãng mạn của tình nhân. Mà họ thì không phải. Theo tôi thấy cũng chẳng vô duyên gì. Vì không có bảng cấm bạn bè hay người thân, thậm chí cấm những người đồng tính. Vậy tại sao hai bạn trẻ này lại không được đến? Chỉ là, trong cái bối cảnh ấy, nơi này chưa thật sự thích hợp
- Em có thấy gì không?
- Thấy gì?
- Thật là em không cảm thấy gì xung quanh chúng ta sao?_Hưng nhìn Thiên Di hỏi rồi nằm dài trên bãi cỏ
- Thì cũng bình thường mà. Em chẳng thấy gì kì cục hết
- Không hiểu sao đi đến đâu cũng thấy toàn cặp tình nhân ngồi ôm hôn nhau. Chẳng hay tí nào
- Ý anh là sao? Em không hiểu.
- Sao mọi người trên thế giới không thể chấp nhận tình yêu đồng tính? Sao chỉ có những cặp nam nữ được ngồi trên cỏ, trong công viên ôm hôn nhau? Thật bất công
- Hưng nè! Không phải là không có. Mà là thế giới chưa thật sự tiếp nhận loại tình cảm đó. Anh hãy cho bản thân và xã hội thời gian. Em tin một lúc nào đó anh và John cũng có thể công khai hẹn hò thôi_Cô gái trẻ sải người trên bãi cỏ
- Mong được như vậy? Nói thật, nếu em là con trai thì hay biết mấy?
- Chi vậy ông tướng? Tự nhiên trù ẻo người ta à!
- Em bớt tự tin đi. Ý anh chỉ là … nếu em là … con trai, chắc anh sẽ quen em đó
- Vậy sao anh không nghĩ một ngày nào đó anh là con gái, em là con trai thì mình sẽ yêu nhau?
- Gì? Yêu nhau? Khi anh là gay
- Không. Khi anh qua Thái Lan thay đổi giới tính.
- Lên cơn hả? Uống thuốc chưa? Hay uống nhầm thuốc?
- Cái anh này
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...