Yêu! Không Thể Rời Xa


Anh ta bước vào bếp. Nhìn từ xa, Thiên Di có thể nhận thấy một người tỉ mỉ và tận tâm. Chỉ nấu hai bát mì thôi, nhưng phong cách của chàng diễn viên lại rất từ tốn, cẩn thận. Anh chăm chú trong từng lát thịt. Chứng minh tốt nhất khi anh đem hai tô mì ra, tất cả các lát thịt đều rất giống nhau, mỏng và nguyên vẹn. Lúc này, Thiên Di mới thật sự nhìn rõ gương mặt của anh. Nó đẹp hơn rất nhiều so với ảnh chụp trên báo. Tuy không được photoshop nhưng ngoài đời, khuôn mặt này vẫn đầy nam tính và không hề tì vết. Họ vừa ăn vừa trò chuyện ngoài phòng khách
- Cô ăn được chứ?
- Ngon mà. Thật không ngờ diễn viên, ca sĩ nổi tiếng như anh lại vào bếp. Và nấu ngon đến như vậy
- Cô quá lời rồi. Tôi cũng muốn nấu cho người thân dùng lắm! Nhưng họ chẳng quan tâm. Nổi tiếng cũng chỉ ngồi một mình ăn mì thôi. Suốt ngày dán mắt vào tivi hoặc laptop

- Có tôi ngồi ăn với anh nè!
- Cô không thể ngày nào cũng ăn với tôi. Lúc nhỏ, ngày nào mẹ tôi cũng nấu đồ ăn cho tôi. Tôi rất thích nhìn thấy bà ấy cười
- Mẹ anh đang ở đâu?
- Mẹ tôi mất khi tôi mười tuổi. Bà bị ung thư máu.
- Tôi xin lỗi.

- Không sao. Cũng không hiểu tại sao tôi lại kể với cô chuyện này. Tôi là Trác Thanh Phong. Gọi tôi Thanh Phong hay Raymond cũng được. Còn cô? Cô đến Hồng Kông để làm gì?
- Tôi là Helen. Tôi đến đây hợp tác với một đài truyền hình để tổ chức Show thời trang.
- Công việc của cô cũng khá thú vị
- Anh biết bơi không? _ Ánh mắt Helen hướng về phía hồ bơi rộng ngoài sân
- Chút ít
Bất chợt, Thiên Di kéo Phong ra hồ bơi trong nhà của anh ấy. Cô rất hồn nhiên đến mức tự nhiên. Họ nhảy xuống, bơi rất vui vẻ. Thỉnh thoảng, anh mất tích trong làn nước rồi chợt ngoi lên khiến Thiên Di giật mình. Họ tát nước vào nhau như hai đứa trẻ tinh nghịch. Tiếng cười tràn ngập khắp nơi trong căn nhà tưởng chừng như lạnh lẽo ấy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui