Thịnh Hy vốn không thích chỗ đông người nhưng vừa nghe tin là anh cũng tham gia, cô bèn tức tốc chạy đến đăng kí.
Suốt dọc đường về nhà, cô đều mơ tưởng về chuyến đi hôm ấy.
Trịnh Hy cũng chẳng nghĩ điều gì xa vời quá chỉ là mong muốn có thể nói chuyện với anh, cùng anh ăn cơm dã ngoại.
Cô bèn nảy ra một ý nghĩ táo bạo:"Tại sao mình lại không chuẩn bị cơm chưa cho anh nhỉ?".
Trịnh Hy đã nhiều lần thấy Tô Mạn -cô bạn thân của cô làm cơm trưa cho chàng trai cậu ấy thích.
Nhưng với 1 tiểu thư như cô, cô chưa bao giờ động đậy vào việc bếp núc, thì làm sao có thể làm được.
Thế là, ngay vừa khi mới đi học về, cô bèn tức tốc chạy đến nhờ má Lăng chỉ giáo.
Má Lăng cũng rất bất ngờ nhưng nhìn thấy vẻ mặt ngại ngùng, e thẹn của cô, bác cũng đoán ra được phần nào vấn đề.
Tập nấu ăn mấy ngày, cuối cùng Trịnh Hy cũng có chuyển biến tốt, cô vui lắm, đến mức tối nào cũng mơ thấy vẻ mặt của anh khi nhận cơm hộp của cô .
Nhưng điều khiến cô sợ nhất không phải mùi vị của món ăn mà là thái độ của cô khi đưa cơm cho anh.
Trịnh Hy vốn là người nhát trai, để có thể giao tiếp được, cô sẽ nói với bọn họ bằng thái độ kiêu ngạo, không coi ai ra gì.
Nhiều lần gặp phải sự cố đơn giản như là chào buổi sáng hay nghiêm trọng nhất là tỏ tình, cô đều nói với bọn họ nhưng lời rất khó nghe.
Cô nghĩ rằng cô làm vậy cũng hoàn toàn đúng.
Cô vốn dĩ đã thích người khác rồi nếu như cứ e thẹn hay không phản ứng gì thì chỉ khiến họ thêm mộng tưởng.
Nhưng dần dần cát tật xấu này không còn áp dụng với con trai nữa mà chuyển ngay sang cả với con gái.
Cô thuờng xuyên chê bai họ từ cách ăn cơm đến việc ăn mặc, từ việc nói chuyện đến việc học hành.
Những lần như thế, Trịnh Hy hối hận lắm, thư viết xin lỗi cô viết chất đầy trong tủ nhưng chưa một lần nào đưa cho ai cả.
Quan hệ giữa cô và các bạn trong lớp thuờng không mấy tốt đẹp, ngoài Tô Mạn ra cô hầu như không có bạn**** Ngày nào Trịnh Hy cũng tập nói trước gương, tưởng tượng ra cảnh mình đưa cơm hộp cho anh.
Trong giờ học cô cũng không ngừng nghĩ tới, nghĩ đến nỗi thất thần, ngày ngày cứ giống như người đãng trí.
Trước hôm đi du lịch, cô mãi không thể ngủ được, lo lắng cứ tràn ngập tâm trí.
Vì thế, nên buổi sáng hôm ấy cô dậy muộn.7 h sáng, Trịnh Hy chạy tức tốc vào nhà tắm, vừa chạy vừa khóc.
Má Lăng vừa sắp sếp hành lí,vừa kêu cô từ từ, không phải vội.
Tài xế trong nhà không thiếu cô cứ khóc lóc như thế thì làm gì giống tiểu thư nữa.
Đáng lẽ mọi người khởi hành từ 7 h nhưng vì đợi Trịnh Hy nên gần 7 rưỡi đi được.
Các bạn con trai thì không phản đối việc đợi cô nhưng lũ con gái thì khỏi nói, họ vốn rất ghét cô liên tục giục tài xế khởi hành.
Nhưng tài xế đâu có dám, liên tục viện cớ, bọn con trai cũng từ đó mà hùa theo.
Tuy tính cách Trịnh Hy không tốt nhưng dù sao cô cũng là 1 mỹ nhân chưa kể còn là tiểu thư nhà họ Cố, ai mà không thích chứ.Lúc cô đến nơi, mọi người đã ngồi kín cả chỗ ..
Tô Mạn hôm nay nghĩ Trịnh Hy nói chơi thôi ai ngờ cô đến thật, cô đã lỡ rủ bạn trai đến ngồi cùng.
Để cho bớt cảm giác có lỗi, cô khẽ giật giật ống tay áo của Trịnh Hy, đưa tay về đằng sau:"Chỗ Lam Luật còn chỗ kìa, cậu qua đó ngồi đi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...