Diệp Cẩm Đình lại gọi đến lần nữa, khiến Mộc Tuyên Dư rất bất ngờ, chỉ là lần này bất luận Diệp Cẩm Đình nói gì, cô đều không chịu tiếp xúc nhiều với Diệp Cẩm Đình, huống hồ cô đã thăm dò rõ thái độ của Giang Thừa Châu, hình như anh cũng không hi vọng tiếp xúc nhiều với Diệp Cẩm Đình.
Trong điện thoại anh ta cũng không dây dưa nhiều, hình như còn cười, “Được rồi, vậy thì ăn một bữa cơm, ít nhất cũng để tôi có cơ hội tỏ ý cảm ơn cô chứ.”
Cô nhíu mày, khi Diệp Cẩm Đình nói xong, cô chỉ đành đồng ý.
Sau khi ngắt máy, cô lại cảm thấy mấy người này nói chuyện quả thật vừa bắt đầu đã ép sát từng bước, sau đó khi lùi một bước, vậy mà bản thân mình cũng cảm thấy có thể chấp nhận được.
Mà nguyên nhân cô đồng ý gặp mặt, có lẽ là vì cảm thấy, cô hơi muốn biết Diệp Cẩm Đình muốn làm gì, hoặc là nói cô rất mong đợi trên người mình còn có chỗ nào đó đáng để người khác hi vọng có được…
Địa điểm là Diệp Cẩm Đình chọn, nói là đi công tác, tiện thể mời cô ăn cơm, ai bảo lần trước anh ta làm phiền cô, cô cũng thoải mái đưa anh ta đi ngắm và dạo chơi trong trường cô một lần, còn đưa anh ta đi ăn mấy món quà bánh ngoài cổng trường đã nhiều năm không ăn nữa.
Lúc Mộc Tuyên Dư đến, Diệp Cẩm Đình đã đến rồi.
Là ở một nhà hàng không bắt mắt lắm, nhưng lại có thể cảm thấy nó có lịch sử thú vị, nhưng vì tố chất phục vụ ở đây rất cao, bởi vậy nơi này không được coi là chỗ ăn cơm bình thường.
Người giống như Diệp Cẩm Đình, quả nhiên bất luận là lúc nào đều sẽ không tự bạc đãi mình, bất luận là ăn mặc hay đi đứng, ngay cả cô cũng không biết ở thành phố mình sống còn có một nhà hàng đặc sắc thế này.
Cô vào căn phòng riêng, Diệp Cẩm Đình ngồi trong đó, quần áo bảnh bao, khí chất cao sang ưu nhã, chỉ là anh ta như vậy, sẽ khiến cho những người vốn bực tức với anh ta bình ổn lại, bởi vì nếu thật sự đi tranh luận gì đó, sẽ chỉ cho thấy bản thân mình không có tố chất.
Cô đi vào rồi ngồi xuống, “Xin lỗi, đến muộn rồi.”
“Người đẹp có đặc quyền, muộn hơn nữa thì đều sẽ không muộn.” Diệp Cẩm Đình cong môi cười nhẹ, ngón tay gõ chuông, phục vụ ngoài cửa bèn đi vào chuẩn bị đồ ăn.
Cô ngẩng đầu nhìn anh ta, “Mấy ngày nay Giang Thừa Châu hình như không bận lắm.”
Lời này rất đơn giản, anh ta mượn Giang Thừa Châu móc nối đến cô, bây giờ Giang Thừa Châu không bận, anh ta lại không đi tìm Giang Thừa Châu mà vẫn tìm cô, vậy chính là có mục đích gì đó, mà cô cũng rất muốn biết rốt cuộc anh ta muốn làm gì.
Diệp Cẩm Đình vẫn cười, ánh mắt nhìn cô có mấy phần nghiền ngẫm, một người không được coi là ngốc.
“Ăn no rồi mới có sức nói chuyện.” Thái độ anh ta dành ra cho cô, anh ta không gấp, nếu cô đã đến gặp anh ta, chắc hẳn rất muốn biết anh ta muốn làm gì, vậy thì tất cả đều phải dựa theo quy tắc của anh ta.
Phục vu nhanh chóng bưng đồ ăn lên, đồ ăn không nhiều, chỉ có ba món một canh, đầy phong cách hương vị gia đình, mà mỗi đĩa thức ăn đều được thiết kế riêng vì bàn ăn này, có thứ cảm giác tinh tế không thể soi mói.
Cô không nhìn anh ta nữa, mà hưởng thụ bàn ăn này, đồ ăn ít dầu ít muối nguyên nước nguyên vị, nếu mở nhà hàng như thế này, e là nguyên vật liệu cũng là tự trồng được, nếu không sao đảm bảo được tư tưởng này.
Cô bắt đầu thưởng thức, Diệp Cẩm Đình cũng bắt đầu động đũa, anh ta ăn một lát, rồi cười, “Tôi và Giang Thừa Châu quen nhau không được tính là lâu, lúc quen nhau là vì trước hôm tôi đính hôn một ngày một người bạn cũ của tôi đánh tôi, mà Giang Thừa Châu thì vừa khéo cũng ở đó, Giang Thừa Châu giúp người bạn đó của tôi đánh tôi một trận, cô biết vì sao cậu ta muốn làm vậy không?”
Mộc Tuyên Dư cảm thấy rất ngạc nhiên, Giang Thừa Châu trước đây có lẽ sẽ làm chuyện như vậy, nhưng với tính cách của Giang Thừa Châu hiện giờ, hẳn là sẽ không…
Cô nhìn anh ta, nhưng lại không phỏng đoán gì.
“Xem ra không hứng thú rồi, vậy thì nói chuyện mà cô cảm thấy có hứng nhé, chắc hẳn cô rất tò mò vì sao tôi lại tiếp xúc riêng với cô.” Anh ta nheo nheo mắt, như biết được suy nghĩ trong lòng cô.
Cô gật đầu, cũng không che giấu.
Một tay Diệp Húc Đình gác lên bàn, mắt hơi chuyển động, “Chúng ta có thể hợp tác.”
Cô cười, cô có chỗ nào đáng để hợp tác? Cô vẫn thật sự không rõ, “Có lợi ích gì?” Chí ít thì bất luận làm gì, đều phải có tiền đề lợi ích trước tiên.
Diệp Cẩm Đình mỉm cười, đứng dậy, sát đến bên tai cô, “Tôi có thể giúp cô thoát khỏi Giang Thừa Châu.”
Sắc mặt cô khẽ thay đổi, mà anh ta thì đã lập tức ngồi lại chỗ của mình, cô nhìn anh ta một hồi, “Tôi không biết anh đang nói gì cả.”
Diệp Cẩm Đình nhìn cô một lát, nhún vai buông tay, “Vậy cứ coi như tôi chưa nói gì đi!”
Lúc chia tay nhau, Mộc Tuyên Dư vẫn canh cánh trong lòng vì câu nói của Diệp Cẩm Đình, thậm chí vì sự dao động trong nháy mắt đó của bản thân mà cô cảm thấy ảo não.
Lúc ngồi trên taxi, cô mới hậu tri hậu giác phát hiện, lần này cô và Diệp Cẩm Đình gặp mặt, cô không nhận được gì cả, không chỉ là không được gì, hình như còn bị làm nhiễu loạn tâm trạng, đồng thời cứ như đã rơi vào một cái bẫy được sắp đặt xong xuôi…
Cùng lúc đó, Giang Thừa Châu và Giang Hào lại ầm ĩ một trận, Giang Hào bảo anh đến chi nhánh nào đó, anh tất nhiên không chịu, tuyên bố đã tỏ rõ là đừng xen vào chuyện của anh nữa, vậy thì phải nói được làm được, bởi vậy hai bố con lại cãi nhau một trận, Giang Thừa Châu bị Tần Sâm Châu kéo ra ngoài uống rượu, đêm đó chẳng đi đâu nữa…
Mà sang ngày hôm sau, một bức hình cảnh Diệp Cẩm Đình và một cô gái thần bí xuất hiện trên báo.
Diệp Cẩm Đình và con gái nhà họ Mạc – Mạc Yến Yến là quan hệ người yêu, giữa hai người họ không phải là liên hôn giữa các công ty, mà là quan hệ yêu đương bắt đầu từ thời đại học, cuối cùng thời gian trước quyết định đính hôn trước rồi lại chọn thời gian kết hôn, kết quả trước hôm đính hôn một ngày, Diệp Cẩm Đình vậy mà lại đơn phương tuyên bố tin tức đẩy lùi chuyện đính hôn, khiến mọi người đều không hiểu được suy nghĩ của Diệp Cẩm Đình.
Không ít đơn vị truyền thông còn từng canh bên cạnh Diệp Cẩm Đình, muốn đào ra chút nội tình, dù sao thì chuyện như vậy, nói là Diệp Cẩm Đình không chuyển sang yêu người khác, e là chẳng có ai tin.
Diệp Cẩm Đình và Mạc Yến Yến, ở thành phố Bắc Giang cũng là đôi kim đồng ngọc nữ được người người hâm mộ, gia thế tương đương, diện mạo tương đương, hơn nữa bao nhiêu năm vẫn luôn vô cùng mặn nồng, mà trên mạng có người còn biết được câu chuyện gặp gỡ thuở ban đầu của Mạc Yến Yến và Diệp Cẩm Đình từ chỗ người bạn của Mạc Yến Yến.
Đó là hồi thi đại học, địa điểm thi của Mạc Yến Yến và Diệp Cẩm Đình là cùng trường cùng phòng, hơn nữa nếu không tính lối đi ở giữa thì hoàn toàn có thể xem là hai người ngồi cùng bàn.
Thành tích tiếng Anh của Mạc Yến Yến rất kém, phải dựa vào đôi mắt thị lực tốt, quả thực là tìm được đáp án trên phiếu trắc nghiệm của Diệp Cẩm Đình, thi đại học xong, Mạc Yến Yến cười nói cô ấy có thể vào được ngôi trường đại học đó, toàn bộ là nhờ vào thanh niên ưu tú trong trường thi đó.
Mà ngày Mạc Yến Yến đi nhập học, cũng gặp được cậu thanh niên ưu tú đó, cô lên trước khoác vai đối phương, “Biết tôi là ai không?” Cô vốn chỉ muốn đùa, ai biết được đối phương nhìn cô rồi cười, “Biết, người không ngừng nhìn phiếu trắc nghiệm của tôi lúc thi tiếng Anh trong kì thi đại học.” Vì thế một câu chuyện tình yêu bắt đầu.
Tin đồn đầu tiên không biết thật hay giả này, dẫn tới không ít nhốn nháo trong phạm vi nhỏ, có người cười, muốn gặp được nam thần, trước tiên phải có một đôi mắt thị lực tốt.
Mà cặp đôi này, trên mạng còn có không ít fan nữa.
Thời gian trước, truyền thông không vơ được scandal nào của Diệp Cẩm Đình, điều này càng khiến người ta nghĩ không thông, nếu như không có điều ngoài ý muốn nào, sao Diệp Cẩm Đình lại đẩy lùi chuyện đính hôn với Mạc Yến Yến? Theo tất cả những người có liên quan bày tỏ, cặp đôi này tình cảm vô cùng tốt, đưa ra quyết định này, chắc chắn là suy tính của bản thân họ.
Bây giờ, ảnh chụp của Diệp Cẩm Đình và một cô gái bị truyền thông tung ra, tự nhiên dẫn tới náo động không nhỏ.
Cô gái trên ảnh chỉ là một bóng lưng, đi cùng Diệp Cẩm Đình, chú thích ảnh thì vô cùng khiến người ta tỉnh cả người, tin tức thông thường thế này, trí tưởng tượng của giới truyền thông luôn rất phong phú, lần này thì lại chỉ miêu tả đơn giản là phóng viên vô ý nhìn thấy Diệp Cẩm Đình, sau đó chụp bức ảnh này, không nhiều lời thêm, điều này càng khiến người ta bắt đầu hoài nghi có nội tình gì không, nhưng lại sợ đắc tội nhà họ Diệp, vì thế không dám tung ra…
Mà với bức ảnh này, cư dân mạng hiển nhiên là cũng tụ vào góp vui, không ít người cười cô gái này nhìn từ bóng lưng thì quả thực đã là một bóng lưng sát thủ, thật muốn biết dung nhan ra sao, mà phần lớn mọi người dễ thấy là đều ôm thái độ hoài nghi, cho rằng giới truyền thông tự dưng dựng chuyện, cũng có người thậm chí trực tiếp mắng cô gái đó không biết xấu hổ mà phá hoại tình cảm của người khác…
Bức ảnh vừa xuất hiện, phần lớn mọi người dường như đều liên hệ với chuyện Diệp Cẩm Đình và Mạc Yến Yến đẩy lùi chuyện đính hôn, cho rằng sở dĩ Diệp Cẩm Đình không trực tiếp hủy hôn là e ngại quan hệ giữa hai nhà, hai người này chắc chắn không thành được, mà fan của họ thì mong rằng đây chỉ là một cảnh tượng nhảm nhí, hi vọng đương sự mau chóng xuất hiện giải thích, hoặc là tin đồn mau chóng qua đi… Bức ảnh mới xuất hiện, vẫn chưa có đoạn tiếp nào cả.
Chỉ là bức ảnh lần này, vẫn dẫn tới không ít quan tâm, một vài sinh viên Đại học Tây Giang nhìn thấy xong, cảm thấy cảnh tượng trong ảnh giống cảnh sắc nào đó ở Đại học Tây Giang, còn đăng hình so sánh lên… Vì thế lại có người bắt đầu phát huy trí tưởng tượng, Diệp Cẩm Đình và một nữ sinh viên nào đó của Đại học Tây Giang mập mờ với nhau, biến thành chủ đề bàn luận về hành vi của sinh viên thời nay…
Trên mạng xôn xao, mà cuộc sống vẫn bình lặng như nước.
Giang Thừa Châu ngồi trong phòng làm việc không lâu, đã có người dâng tặng phần “quà” này cho anh.
Vì say rượu, đầu anh hơi váng vất, anh vẫn day day trán không ngừng.
Tờ báo đó đặt trước bàn anh, khác với cả đống phỏng đoán trên mạng, anh vừa nhìn đến bóng lưng đó, tự nhiên đã biết đó là ai, vẻ mặt đông lại.
Đây là ý gì?
Nếu Diệp Cẩm Đình thật sự muốn làm to chuyện này, sẽ không chỉ để một bóng lưng, bức ảnh này xuất hiện, sự tình có thể to cũng có thể nhỏ, phát triển theo hướng to lên, cô gái này sẽ có quan hệ không thể cho ai biết với Diệp Cẩm Đình, phát triển theo hướng nhỏ lại, chẳng qua chỉ là chuyện nhảm mà thôi.
Anh bình ổn lại cơn tức trong lòng, vẫn chủ động gọi điện cho Diệp Cẩm Đình.
“Cậu có ý gì?” Ngay cả hỏi cũng không cần, anh đương nhiên biết đây là trò quỷ của Diệp Cẩm Đình.
“Xem báo rồi?” Diệp Cẩm Đình không có ý định phủ nhận, ngược lại còn cười, “Mấy người trên mạng nói bóng lưng này chụp cực kì đẹp, thậm chí có người đang bất chấp tất cả mà tìm ra cô gái đó, muốn xem dung nhan thật sự, muốn biết cô gái có bóng lưng đẹp đến thế, rốt cuộc trông như thế nào.”
“Nói trọng điểm.”
“Cậu rất có mắt nhìn.”
“À, không nói thì tôi ngắt máy.” Giang Thừa Châu nắm chặt di động, tâm tình dễ thấy là không tốt lắm.
“Nếu đã không có nhẫn nại như thế, vậy thì ngắt máy đi, dù sao thì người phá hoại tình cảm của tôi và Mạc Yến Yến cũng không liên quan đến cậu, người sẽ gánh cái danh kẻ thứ ba đó không liên quan đến cậu, tôi quả thực đang lãng phí thời gian của Giang tổng rồi.
Chung quy thì vợ sắp cưới của Giang tổng là cô Uông, người khác đương nhiên không liên quan gì đến cậu.”
Giang Thừa Châu khống chế kích động muốn đập vỡ di động, ồ, thế này là định uy hiếp anh?
“Cậu muốn làm gì? Người ngay thẳng không nói vòng vèo.” Nếu Diệp Cẩm Đình không muốn làm gì đó, sẽ không tặng thẳng phần “quà” này đến trước mặt anh.
Diệp Cẩm Đình cười, “Lợi ích cậu vớt được ở Bắc Giang lúc trước, hình như hơi nhiều.
Mặc dù tôi biết nhà họ Giang ở Tây Giang của cậu nhà lớn sản nghiệp lớn, khẩu vị tự nhiên cũng lớn, nhưng dù sao cũng phải để cho người khác chỗ thừa chứ, cậu nói xem?”
Suy nghĩ của Giang Thừa Châu vòng quanh, anh lập tức biết vì sao, “Giang Tu Trạch đã cho cậu lợi ích gì?”
Nếu như không cho lợi ích, sao Diệp Cẩm Đình có thể tự chuốc khổ mà để người khác được lợi.
“Điều này, cậu không cần biết.”
Giang Thừa Châu cười khẽ, “Vậy cậu cảm thấy thứ đã nuốt xuống còn nhổ ra được sao?”
Lần này anh không do dự nữa, ngắt máy, ngồi tại chỗ rất lâu, anh đương nhiên hiểu ai không ngồi xuống trước được thì người đó là kẻ thua, anh không thể để bản thân rơi vào vị trí bị động tuyệt đối.
Diệp Cẩm Đình nhìn di động, một người làm việc đâu ra nhiều nguyên nhân như vậy, có thể thỏa mãn được một trong những nhu cầu thì cũng không tồi rồi, nếu không có được, anh ta cũng không cưỡng cầu, vì thế, cứ xem Giang Thừa Châu lựa chọn thế nào trước đã.
Giang Thừa Châu ngồi trong phòng làm việc, lúc này mới nhớ ra hình như Mộc Tuyên Dư từng nhắc đến Diệp Cẩm Đình với anh.
“Chết tiệt!”
Anh nện xuống bàn một cú thật mạnh, cầm di động lên gọi điện cho Mộc Tuyên Dư, bảo cô đợi anh ở “nhà”, anh sẽ lập tức về.
Ngôi nhà này đương nhiên chỉ căn hộ ở tiểu khu Bàn Nguyệt.
Mộc Tuyên Dư tiếp điện thoại của anh, bèn ngồi trong nhà chờ anh, bởi vì dường như anh rất hiếm khi dùng ngữ khí như thế nói chuyện với cô, hình như đã xảy ra chuyện gì đó rồi.
Giang Thừa Châu đến rất nhanh, sau khi anh vào nhà thì sắc mặt không tốt lắm, Mộc Tuyên Dư vừa đứng dậy, anh đã ném tờ báo đó qua.
Cô khó hiểu cầm tờ báo lên, bởi vì tờ báo này chỉ phát hành ở thành phố Bắc Giang, hiện giờ vẫn chưa truyền đến Tây Giang, chỉ là trên mạng dẫn đến chút náo động, bởi vậy cô không hề biết chuyện này.
Cô lật tờ báo ra, nhíu mày, sau đó nhìn anh, “Em và anh ta không có bất cứ quan hệ gì.”
Giang Thừa Châu không nhìn cô, nhưng có thể nhìn ra tâm tình anh không tốt, cảm giác này là… Anh khẽ thở hắt, lúc lại nhìn cô, dường như đã phục hồi lại tâm tình, “Sao em lại ở cùng Diệp Cẩm Đình?” Hơn nữa địa điểm còn là Đại học Tây Giang, thời gian còn là cách đây không lâu, mà anh thì lại không biết một chút xíu nào.
Cô nhìn anh một lúc lâu, không xác định được lúc này anh có tâm tình gì, chỉ có thể ăn ngay nói thật, kể toàn bộ chuyện xảy ra ngày hôm đó cho anh, không giấu giếm chút nào.
“Chuyện này, vì sao lại thành như vậy?” Cô nhìn tờ báo, hiển nhiên đang hỏi sao lại bị chụp được, sau đó còn xuất hiện trên báo, lại còn xuất hiện ở chỗ Giang Thừa Châu.
“Em nói xem?”
Giọng anh rất nhẹ, nhưng lại khiến cô nhận ra thứ khác thường.
Cô nhìn anh hơi thất thần, sau đó dường như hiểu được gì đó, đây là Diệp Cẩm Đình cố ý? Nhưng vì sao lại là cô? Vì sao anh ta phải làm vậy, làm vậy thì có thể có lợi ích gì?”
Cô hi vọng anh có thể đưa ra lời giải đáp, nhưng anh không hề có ý định mở miệng.
Giang Thừa Châu tỏ ra hơi trầm mặc, mà trong vòng một tiếng đồng hồ, anh đã biết Diệp Cẩm Đình liên hợp với Giang Tu Trạch.
Giang Tu Trạch sẵn lòng chia sẻ lợi ích trong tay người con riêng đó cho Diệp Cẩm Đình, có lợi ích đó, Diệp Cẩm Đình đương nhiên muốn nhận, huống hồ Diệp Cẩm Đình cũng đang muốn mượn cơ hội này thức tỉnh người không an phận ở bên ngoài một chút.
Đừng cho rằng thời đại đã khác, không phân con trưởng con thứ như ở cổ đại, con riêng chính là con riêng, muốn được chia một phần cũng phải xem có bản lĩnh hay không, cho Giang Thành Khải một bài, cũng để người khác nhìn thấy kết cục của con riêng.
Anh đứng trên ban công đón gió, dường như đang do dự gì đó, trên tay Diệp Cẩm Đình, chắc chắn không chỉ có một tấm ảnh như vậy nhỉ? Vậy chính là, còn có chiêu sau?
Mộc Tuyên Dư nhìn bóng lưng ấy, muốn đi đến nói gì đó.
Di động của cô vang lên, nhà gọi đến, hình như xảy ra chuyện gì đó, bảo cô mau trở về.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...