Tiêu Lãng không có hứng thú trở thành cứu thế chủ cái gì.Thiên Châu là nhà của Tiêu Lãng, mỗi sinh linh đều có trách nhiệm bảo vệ nhà mình, hơn nữa lúc này Tiêu Lãng không chút hưng phấn mà ngược lại rất rầu lo.Bởi vì Tiêu Lãng cảm giác nuốt nhiều năng lượng, trong người hắn có một chút hơi thở tà ác, lạnh bămg. Hơi thở này không quá rõ ràng, Tiêu Ma Thần ở bên cạnh Tiêu Lãng không cảm giác được nhưng bản thân hắn thì có thể.Hơn mười ngày qua Tiêu Lãng nuốt nhiều năng lượng, thân thể liên tục biến mạnh. Nuốt năng lượng trong huyền thạch từ người Vực Ngoại Thiên Ma và luyện hóa năng lượng trong huyền thạch không có gì khác nhau nên Tiêu Lãng không ngừng hấp thu. Giờ phút này, Tiêu Lãng đột nhiên phát hiện bên trong thân thể của phóng ra hơi thở tà ác nhhàn nhạt hù sợ hắn.Thảo đằng thần hồn màu lam nuốt nhiều năng lượng của Vực Ngoại Thiên Ma nhưng không có hơi thở đó, nó mang năng lượng đến cho Tiêu Lãng nuốt có xen lẫn một chút hơi thở tà ác. Điều này làm Tiêu Lãng rất sợ, không dám nuốt tiếp nữa. Tiêu Lãng sợ cứ tiếp tục thì hắn sẽ biến thành Vực Ngoại Thiên Ma hình người.Phân thân thảo đằng thần hồn màu lam liên tục cắn nuốt cách ngàn dặm, từng cây phân thân liên tục chui ra.Thảo đằng thần hồn màu lam thấy Tiêu Lãng không ra lệnh, do dự truyền âm hỏi:- Chủ nhân, còn truyền năng lượng đến không?Tiêu Lãng lắc đầu, nói:- Chờ chút đi.Tiêu Lãng sai người tìm Mộc Sơn Quỷ đến. Tiêu Lãng kể lại sự việc cho Mộc Sơn Quỷ nghe, để xem lấy kinh nghiệm của lão có cách nào phá giải không. Nếu như không có cách tiêu trừ hơi thở tà ác trong người Tiêu Lãng thì hắn không dám tiếp tục cắn nuốt nữa.Mộc Sơn Quỷ nhận được truyền âm của Tiêu Lãng thì giật nảy mình, do dự thật lâu sau mới nói:- Theo lý thì dya mây của ngươi nuốt năng lượng xong truyền cho ngươi nên cực kỳ tinh thuần, nếu không tinh thuần thì không thể truyền lại, càng không thể bị ngươi dễ dàng luyện hóa. Nhưng tại sao xuất hiện hơi thở tà ác thì ta cũng khó hiểu. Cụ thể ra sao chỉ có ngươi tự tìm hiểu, nếu linh hồn của ngươi không xảy ra vấn đề, thân thể có chút hơi thở tà ác cũng không sao.Tiêu Lãng lại tìm Âu Dương Thúy Thúy hỏi thăm, nhận được đáp án tương tự. Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ không biết có nguyên nhân gì, nhưng đều nói chỉ cần linh hồn không bị cảm nhiễm thì không thành vấn đề lớn.Linh hồn của Tiêu Lãng rất cường đại, không bị hơi thở tà ác xâm nhập. Hơi thở tà ác trong người Tiêu Lãng, nếu không vạn dụng năng lượng kỳ diệu thì sẽ không toát ra. Cuối cùng Tiêu Lãng dứt khoát lại cắn nuốt, dù sao có nhiều năng lượng giúp thân thể hắn nhanh chóng biến mạnh, nếu không dùng thì rất tiếc.Tiếp theo, võ giả Thiên Châu một đường phản công, tìm kiếm quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma quy mô lớn để công kích. Sau này cường giả Đại Đế bị sáu cường giả Bán Thần cảnh triệu tập qua cùng nhau giết Thiên Ma vương.Vực Ngoại Thiên Ma lên bờ từ tây bộ, rải rác phía đông, tây nam, tây bắc. Bầy Vực Ngoại Thiên Ma đều tản ra, tây nam, tây bắc tây bộ rộng mênh mông. Những Thiên Ma vương bị sáu cường giả Bán Thần cảnh dẫn đi vòng vòng, trong địa hình phức tạp dễ bị chia rẽ, từng tên bị giết.Một tháng sau, đại cục đã định!Vài ức Vực Ngoại Thiên Ma có hai ức bị một mình Tiêu Lãng làm thịt, còn lại rải rác khắp nơi, quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma không vượt qua số lượng ngàn vạn. Vực Ngoại Thiên Ma bị tiêu diệt từng phần, giờ còn lại không đến hai mươi con, rải rác tốp năm tốp ba, thanh trừ chúng nó không thành vấn đề.Tiêu Lãng không ngừng lại việc nuốt năng lượng trong người Vực Ngoại Thiên Ma, bởi vì hơi thở tà ác nhàn nhạt không tăng mạnh, không vận dụng năng lượng kỳ diệu trong người sẽ không toát ra. Tiêu Lãng dứt khoát tiếp tục nuốt, bây giờ thân thể của hắn biến cực kỳ khủng bố. Tiêu Lãng có cảm giác một khi sử dụng lực lượng kỳ diệu thì một đấm có thể đánh thương Mộc Sơn Quỷ.Tiêu Lãng không biết thực lực tổng hợp hiện giờ của mình đạt đến mức nào, hắn không dám tùy tiện sử dụng năng lượng trong người đạt đến tốc độ nhanh nhất. Bởi vì xung quanh Tiêu Lãng toàn là người, chỉ có Tiêu Ma Thần, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ biết hắn đang nuốt năng lượng trong người Vực Ngoại Thiên Ma. Tiêu Lãng không định nói chuyện này cho người ta biết.Nhưng đám người Sát Đế, ba người Vô Ngân Thiên Đế, Cuồng Nhân Thiên Đế, Luân Hồi Thiên Đế đi theo sau lưng Tiêu Lãng phát hiện ra đôi chút, vì hắn giơ tay nhấc chân xương kêu răng rắc, thân thể không quá vạm vỡ như ẩn chứa lực lượng vô tận. Khí chất của Tiêu Lãng biến quái dị, ánh mắt hắn tùy ý liếc mọi người làm bọn họ cảm giác tim đập nhanh, như bị đám người Thanh Mộc Thạch liếc mắt.Lại qua nửa tháng, võ giả Thiên Châu gần như tiêu diệt hết quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma quy mô lớn. Nhưng Trinh sát truyền tin, trong Băng Tuyết Hải, Loan Luân Hải phát hiện nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, chắc là từ Cầm Hải qua.Số lượng Thiên Ma vương giảm còn chưa đến mười con, võ giả Thiên Châu mừng như điên. Mọi người chìm trong hạnh phúc sống sót sau tai nạn.Nhưng mà...Một ngày sau, một tin tức truyền đến làm bọn họ thống khổ.Sơn chủ của Phổ Đà sơn, Hồng Mông tôn giả cùng chết trận, và còn có môn nhân của Hồng Mông tôn giả chết theo, một tộc nhân Đông Phương Hồng Đậu của Man Thần Yêu Kiệt.Tin tức truyền về, mọi người không thể tin. Đám Tiêu Lãng ngây ngẩn nửa ngày, không tin được.Khoảng thời gian này sáu cường giả Bán Thần cảnh đã tiêu diệt mấy chục con Thiên Ma vương, vì sao đến phút cuối, còn lại hơn mười Thiên Ma vương lại có hai người chết?Theo Trinh sát truyền lời, mọi người tách ra giết mấy con Thiên Ma vương. Diệt Hồn, sơn chủ của Phổ Đà sơn, Hồng Mông tôn giả một nhóm. Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt Hồ, Man Thần Yêu Kiệt một nhóm, phối hợp vài Đông Phương Hồng Đậu định giết mấy con Thiên Ma vương cuối cùng. Không ngờ lúc truy giết gặp hai con Thiên Ma vương núp dưới đáy hồ. Hai con Thiên Ma vương đột nhiên công kích, phối hợp ba con Thiên Ma vương bị Đông Phương Hồng Đậu truy sát. Sơn chủ của Phổ Đà sơn, Hồng Mông tôn giả bị giết. Thiên Ma vương bị thương nặng, cuối cùng may mắn nhặt về một cái mạng.Phản ứng đầu tiên của Tiêu Lãng là cảm giác bên trong có âm mưu.Cảm giác lực của cường giả Bán Thần cảnh mạnh biết bao, tại sao không biết có hai con Thiên Ma vương ẩn núp? Dù không phát hiện thì tốc độ của bọn họ nhanh như vậy, vì sao dễ dàng bị Thiên Ma vương giết? Hơn nữa mọi người chết hết, một mình Diệt Hồn trốn về được.Không chỉ mình Tiêu Lãng nghi ngờ, tất cả Chí Tôn Thiên Đế đều lấy làm lạ. Nhưng Thanh Mộc Thạch, Man Thần Yêu Kiệt, Vọng Nguyệt Hồ không nói gì, không dám nói câu nào. Đại chiến còn chưa ngừng, nếu nội loạn sẽ là tận thế của Thiên Châu.Thiên Châu tràn ngập bi thương, sáu cường giả Bán Thần cảnh là nhân vật là đỉnh cao trong Thiên Châu, nhiều lần anh dũng chiến máu đẫm máu vì ức vạn sinh linh Thiên Châu, cuối cùng không ngờ không còn một mẩu xương.Trừ đám Tiêu Lãng ra không ai nghi vấn bên trong có âm mưu gì. Mọi người trùm vải đen, sát khí hùng hổ. Càng nhiều dân chúng Thiên Châu lập linh bài, ngày đêm bái lạy sơn chủ của Phổ Đà sơn, Hồng Mông tôn giả.Tiêu Lãng từng gặp Hồng Mông tôn giả một lần, rất có hảo cảm với nữ nhân cường đại phong tư tuyệt vời. Sơn chủ của Phổ Đà sơn có quan hệ rất tốt với Hòa Nhi. Bởi vậy Tiêu Lãng rất tức giận, vốn liên tục khai chiến mấy ngày làm hắn rất mệt giờ lại bôn ba khắp nơi, không giết hết Vực Ngoại Thiên Ma thề không rút binh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...