- Ồ? Lãng công tử và Đao công tử, sao các công tử lại tới đây? Mau lui lại trở lại. Nơi này lúc nào cũng có thể có hung thú cường đại tới. Rất nguy hiểm!Tiêu Lãng và Tiểu Đao còn chưa tới gần, Mộc Tinh Dã đã lao nhanh tới. Thân phận của hai vị này vô cùng quý trọng. Nếu như bị thương hoặc là bỏ mạng, Mộc Sơn Quỷ nhất định sẽ xé xác hắn.- Ha ha, không có chuyện gì! Không phải nói con hung thú trăm vạn năm kia buổi tối mới xuất hiện sao? Chúng ta đến giúp hỗ trợ. Đại nhân Tinh Dã, đã khiến các ngươi cực khổ!Tiêu Lãng khách khí nói, thân thể đã bắn nhanh về phía trước. Tiểu Đao cũng không nói một lời cùng lao theo. Thời điểm ở tại gia tộc, bất kỳ lúc nào hộ vệ gia tộc cũng đi theo. Hắn căn bản không có bao nhiêu kinh nghiệm rèn luyện chiến đấu có thể nói tới. Giờ phút này ở chung một chỗ với Tiêu Lãng, có thể ôn lại một chút nhiệt huyết chiến đấu năm đó, hắn làm sao có khả năng từ bỏ?Mộc Tinh Dã thở dài, liền nháy mắt ra hiệu cho mấy Nhân Hoàng đỉnh phong gần đó. Mấy người lặng lẽ đi theo hai người Tiêu Lãng, gặp nguy hiểm lập tức có thể bảo vệ cho bọn họ lui lại.- Ngao!- A!Vù vù!Phía trước truyền đến vô số tiếng hung thú bạo ngược gào rít. Võ giả Nhân Hoàng cũng có tới mấy ngàn người. Thần Khải phủ gần nghìn người. Còn lại hiển nhiên là do Mộc Tinh Dã triệu tập từ Thần Hồn Phủ đến.Càng ngày càng gần, máu mùi tanh, mùi hung thú tràn ngập trong không trung, càng kích động nhiệt huyết của Tiêu Lãng và Tiểu Đao. Tiêu Lãng chợt quát một tiếng:- Người phía trước tránh ra!Phía trước, hơn mười người đang giao chiến cùng một đám hung thú, nghe vậy kinh ngạc quay đầu lại. Bọn họ nhìn thấy Thảo Đằng đầy trời lao đến, nhất thời lập tức sợ hãi tránh sang hai bên.Vèo!Hơn hai mươi vạn phân thân Thảo Đằng, bao trùm lấy mười mấy con hung thú mấy ngàn năm phía trước, bắt đầu cắn nuốt!- A a!Một nhóm võ giả, bao gồm đám người Mộc Tinh Dã đều ngơ ngẩn. Tuy rằng bọn họ đã từng nghe nói Thảo Đằng của Tiêu Lãng hung tàn khác thường, nhưng chưa nghĩ tới nó lại hung tàn như vậy.Thuấn sát!Phân thân Thảo Đằng giống như cá diếc sang sông, đi ngang qua chỗ mấy con hung thú vạn năm, chúng liền hóa thành hài cốt với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. Hiệu suất kia nhanh chóng, hoàn toàn gấp mấy lần so với cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong.- Đuổi theo!Ánh mắt Mộc Tinh Dã sáng ngời, lập tức vẫy tay với mấy Nhân Hoàng đỉnh phong bên cạnh, theo Tiêu Lãng đồng thời tiếp tục lao về phía trước tàn sát.- Thần Khải hợp thể!Tiểu Đao cũng không cam lòng yếu thế, trước tiên Thần Khải màu tím phụ thể, trong tay xuất hiện cuồng thần chiến phủ, trực tiếp điên cuồng vọt vào trong đám hung thú, hoàn toàn không để ý tới sự công kích của hung thú. Một chiếc cuồng thần chiến phủ khổng lồ, quét ngang trên dưới.Trên cuồng thần chiến phủ này có trăm đạo ấn ký thiên đạo, uy lực chỉ đứng sau thần binh chí tôn, cường giả Nhân Hoàng lục, thất trọng bị bổ trúng đều phải chết, chứ đừng nói những hung thú cấp thấp này.Về phần phòng ngự, Tiểu Đao càng khủng bố đến cực điểm. Thần Khải màu tím của hắn bao trùm toàn thân. Hung thú hoàn toàn không có khả năng tổn thương tới hắn. Hắn giống như một quái thú chiến tranh, ngang dọc điên cuồng xông thẳng tới phía trước.Có Tiêu Lãng và Tiểu Đao gia nhập, tốc độ săn bắt hung thú cấp thấp tăng nhanh gấp đôi. Đương nhiên chủ yếu là Thảo Đằng của Tiêu Lãng giết chết hung thú quá nhanh. Hơn hai mươi vạn phân thân Thảo Đằng, mỗi lần gào thét lao ra ngoài dễ dàng quét ngang hơn mấy vạn hung thú.Nhưng Mộc Tinh Dã càng khẩn trương hơn. Hắn và hơn mười Nhân Hoàng đỉnh phong cũng không tiếp tục giết chết hung thú, tất cả đi theo phía sau hai người, rất sợ hai người có một chút sơ xuất nào.Cường giả của Nhân Hoàng Thần Hồn Phủ, trên căn bản là do Mộc Tinh Dã triệu tập từ các đại gia tộc trong các thành trì lớn đến. Tuy rằng bọn họ ngoài mặt đã thần phục, nhưng trong lòng vẫn còn có chút khó chịu. Dù sao Tiêu Lãng mới chỉ ngoài hai mươi tuổi, dựa vào vài món bảo vật và Thần Khải phủ, Âu Dương phủ thượng vị, tất nhiên bị xem thường một chút.Giờ phút này nhìn thấy Tiêu Lãng công kích hung tàn như vậy, đặc biệt là vừa nãy xuất hiện một con hung thú năm mươi vạn năm, cũng chỉ thuấn sát trong nháy mắt, trong lòng mọi người có chút sợ hãi.Hung thú năm mươi vạn năm có thể so sánh với cường giả Nhân Hoàng ngũ trọng. Xem ra truyền âm không phải là giả. Mọi người không còn có ý chống đối lại Tiêu Lãng như lúc đầu nữa.- Ngao ngao!Lúc này, phía trước xuất hiện một con hung viên hầu cực lớn thú thân cao gần vạn mét. Hai chân lớn giống như hai cột đá cực lớn. Mỗi lần chạy đều có thể khiến lòng đất run lên. Thân nó rộng mấy trăm mét nhìn không khác gì một ngọn núi lớn đang di chuyển. Nó đi ngang qua chỗ nào, cổ thụ vạn năm cực lớn thi nhau bị đánh bay, đè bằng. Mà trong miệng nó thỉnh thoảng phun ra khí lưu màu đen. Bất kỳ cây cổ thụ, cỏ các loại bị khí lưu màu đen quét trúng cổ, lập tức hóa thành hư vô.- Bạo Nhãn Lệ Viên chín mươi vạn năm! Hai vị công tử lập tức lui ra. Tất cả võ giả Nhân Hoàng ngũ trọng trở xuống lùi lại. Võ giả Nhân Hoàng đỉnh phong toàn lực công kích. Đừng để lệ khí màu đen của nó phun trúng, bằng không chắc chắn phải chết!Con ngươi Mộc Tinh Dã co lại, trước tiên quát lớn. Bên ngoài thân thể lập tức có chiến khải phụ thể. Trong tay xuất hiện một thanh chiến đao dài hơn mười mét, bắn nhanh về phía trước.Cùng lúc đó ngoại trừ hai Nhân Hoàng đỉnh phong ở lại bảo vệ Tiêu Lãng Tiểu Đao ra, mười mấy cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong còn lại đều phóng về phía con Bạo Nhãn Lệ Viên kia.- Phì phì phì!Vô số đạo công kích hồn lực gào thét lao ra. Khắp bầu trời đều có đao quang kiếm ảnh quyền phong chưởng ấn, hoàn toàn bao phủ Bạo Nhãn Lệ Viên vào trong. Thân thể Bạo Nhãn Lệ Viên quá lớn, hoàn toàn không cần né tránh!Ầm Ầm Ầm!Từng đợt tiếng nổ mạnh vang lên. Phía trước phát ra ánh sáng chói mắt. Năng lượng mạnh mẽ cuồng bạo tràn ra bốn phương tám hướng, khiến một mảnh cổ thụ cỏ dại bụi gai ngã trái ngã phải. Vô số hung thú cấp thấp còn bị chấn thương chết. Tình cảnh bên trong khủng bố giống như ngày tận thế.- Ngao ngao!Nhưng, thân thể giống như ngọn núi cực lớn kia lại không ngã xuống, thậm chí chỉ lui về phía sau ba bước. Trên người mơ hồ có vết máu chảy xuôi, nhưng xem ra không bị thương tổn lớn. Bạo Nhãn Lệ Viên với thân thể cực lớn, trong mắt lộ ra hung quang. Đám võ giả Nhân Hoàng nhất, nhị trọng thầm run sợ, vội vàng lùi về phía sau.Bạo Nhãn Lệ Viên điên cuồng rống to vài tiếng, hai chân bỗng nhiên dùng sức giẫm một cái. Thân thể nó hóa thành một đạo tàn ảnh bay về phía trước. Cái miệng lớn phun ra một khí lưu màu đen cực lớn. Cỗ khí lưu này phóng ra một diện tích lớn hơn. Tốc độ còn nhanh hơn so với vừa nãy. Chớp mắt khí lưu kia đã tới bao trumg mấy cường giả Nhân Hoàng đi đầu.- Lùi lại!Mộc Tinh Dã liền quát lớn, thân thể nhanh chóng tránh sang bên cạnh. Số Nhân Hoàng đỉnh phong còn lại cũng nhanh chóng thối lui. Tiêu Lãng và Tiểu Đao càng không dám khinh thường. Dưới sự bảo vệ của hai cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong, cả hai đã sớm vọt sang một bên, nhưng không lùi lại.- A, a!Những cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong này lùi nhanh, nhưng mấy võ giả Nhân Hoàng ngũ, lục trọng đáng thương, tốc độ của bọn họ căn bản không kịp phản ứng. Một vài người bị khí lưu màu đen bao phủ, kết quả trong nháy mắt... hóa thành hư vô, ngay cả hài cốt cũng không còn chút nào!- Hung tàn!Tiêu Lãng nhìn thấy, âm thầm kinh hãi, nhưng mắt lại sáng như sao!Thảo Đằng cắn nuốt băng long chiếm được khí băng hàn, cắn nuốt bản mệnh châu chiếm được lửa độc. Nếu như cắn nuốt con Bạo Nhãn Lệ Viên này có thể cũng có năng lực khí lưu màu đen này của nó hay không? Do đó lực công kích sẽ càng thêm sắc bén?Hắn không biết.Nhưng... hắn chuẩn bị thử một lần!Cho nên hắn hoàn toàn không để ý tới tiếng hô đầy cấp bách của Mộc Tinh Dã, không chỉ không lập tức lui lại, trái lại bắt đầu quay xung quanh con Bạo Nhãn Lệ Viên này. Đồng thời tất cả phân thân Thảo Đằng bắt đầu ẩn nấp ở dưới mặt đất, phóng về phía dưới chân Bạo Nhãn Lệ Viên.Thảo Đằng đánh lén đều có thể cắn nuốt được cường giả Thiên Đế, hắn cũng không tin không thể giết chết con Bạo Nhãn Lệ Viên này!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...