Yêu Em Nữ Ma Đầu
Một người buông tay....
...Còn một người quyết nắm chặt...
Một người cố gắng nối yêu thương ....một người loay hoay cắt đứt sợi dây tình ái....
Tự hỏi mình nên giữ hay nên buông....
.....tim em lay hoay ai hiểu được lòng này....
Buông thì không nỡ nhưng giữ lại thì càng đau....
....anh à...Em mệt rồi!
___LeeHannie___
Công việc công việc và công việc. Ngày nào cũng việc. Trần Hải Anh đã chìm hẳn trong sổ sách, hợp đồng chuyến của tam thiên hội....
Hối hả vội vã.... không kịp thở.
Nguyệt đặt trên bàn anh một tách trà nóng. Nhìn khuôn mặt mang 70% những đường nét giống mình nó khẽ cau mày
-Anh sao vậy?
-Sao là sao? Mày không thấy anh đang làm việc à?
Hải Anh lật thêm một trang giấy trong bản hợp đồng bạc tỷ
-3 ngày nay anh chưa về nhà, mẹ lo
-Anh mày có phải con nít đâu mà...
-Chị Tuyết đến tìm sao anh không tiếp?
-Anh bận
-Cãi nhau à? Nó hỏi
-Không!
Tong tong....
-Anh... anh chảy máu cam rồi. Nó lo lắng chạy đi lấy bông băng
-Trông anh xanh xao quá...em gọi chị Tuyết nhá
-Vớ vẩn. Chắc tại mệt quá thôi đừng làm phiếu cô ấy...
-Được, anh nghỉ một lúc đi đừng làm việc như điên như thế... sức voi cũng không trụ được đâu
-Biết rồi bà cô nhỏ.
Hải Anh bật cười.
Nhìn đứa em gái bé bỏng...người mà lúc nào anh cũng phải lo lắng...
Chà...em gái anh lớn ra phết rồi đấy, lại xinh đẹp nữa cơ.
-Anh, sao nhìn em trằm trằm vậy?
-Tự nhiên anh thấy mày lớn rồi Nguyệt ạ... chắc không cần anh chăm nữa nhỉ
-Sao lúc trước anh bảo trong mắt anh lúc nào em cũng bé . Nó bĩu môi
-Đấy là lúc trước, giờ mày lớn nhanh quá. Mà anh đặt mua ày một khẩu 39 rồi đấy. Thích không?
-Tự nhiên anh dở chứng ? Ngày xưa anh bảo nó không hợp với em cơ mà
-Thì mua cho đủ bộ sưu tập. Cho mày cả khẩu lục bạc của anh đấy! Thưởng ày vì hội mà tận tụy
-Hứa đấy nhá.
-Ừk... thôi về làm việc đi
*******
Tối
Vương Tuyết ôm cổ anh nũng nịu
-Lão đại... anh bận lắm sao?
-Ừ... nha đầu thiệt thòi cho em quá
Hải Anh đưa tay nựng má Vương Tuyết ra vẻ chiều chuộng
-Em không sao. Anh... anhchayr máu cam rồi... trời ơi
Vương Tuyết rối rít chạy đi lấy bông
Hải Anh bần thần vô thức đưa ống tay áo lên quyệt máu
-Anh... ngửa cổ lên... bẩn hết áo rồi này
-Oa... nhất anh rồi được hẳn giám đốc bệnh viện lớn nhất cả nước chăm sóc cơ nhé
-Còn cười được à... anh là đồ ngốc .
-Mấy khi ốm...
Mắt Tuyết rưng rưng. Cô xót anh đấy mà
-Ơ cái nhà cô này... sắp được làm mẹ trẻ con đến nơi rồi mà còn mít ướt
-Anh lại trêu em... em bỏ mặc anh luôn
Hải Anh cười, nhưng trong nụ cười của anh sao trông gượng gạo quá...
***********************
Khả Viễn đang ngồi hút nước cam sùn sụt thì thằng bạn chí cốt lò dò đi vào
-Uây ku... tao bên này
-Anh không mù. Sao chú gọi anh ra đây có việc gì?
-Mấy hôm trước mày trốn chui chỗ nào vậy tao đến kiếm đi uống mà không thấy
-Tao đưa Nguyệt đi Nha Trang chơi . Em ấy có vẻ rất vui
-What the f***!...mày chúng bùa à
-Tao thích em ấy
-Hớ... chắc trêu... bữa trước ghét cay đắng vậy mà bữa sau thích... mày đùa hơi lố rồi đấy
Khả Viễn làm bộ
-Không, tao nói thật đấy. Mày tin hay không thì tùy.
-Á đù...
Chợt một bóng hồng lướt qua. Chuyện hôm kia nay mới kể....
Sau khi bầm dập bỏi cuộc dượt đuổi thừa sống thiếu chết ở trung tâm thương mại DƯƠNG KHẢ VIỄN thề quyết sống chết một phen với Phạm Diễm My....
-Này cô kia... đứng lại ngay cho tôi... đứng lại
Thấy thằng bạn cắp đít chạy theo bóng hồng Vũ lắc đầu.
Thay đổi rồi.... không chỉ tao... mà cả mày...
Quả này thần cuppi chơi khăm... ày bồ kết sư tử hà đông rồi Viễn ạ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...