Con...mẹ, đứa bé sao rồi? Mạc phu nhân hạ giọng, thấy Hà Cẩm Vân không phải cố ý nên chỉ nhắc nhở
- Cháu ta vẫn ổn nhưng sau khi con ra viện, ta sẽ đến đó để chăm sóc cho con.
Hà Cẩm Vân đột nhiên cảm thấy trong lòng ấm áp lên, từ bé cô đã mất mẹ nên không được cảm nhận sự yêu thương của mẹ, bây giờ là Mạc phu nhân quan tâm tới cô vẫn cảm thấy đó không chân thực cho lắm
- Con có đồng ý không?
- Dạ, tùy mẹ sắp xếp.
- Được rồi! Con cứ yên tâm về chồng con, mẹ đã nói thì chắc chắn nó sẽ đồng ý.
Đâu biết là bên này Mạc Thiếu Quân đang phải mệt mỏi vì xa vợ nhưng lời của mẹ nói ra không phải sai.
Chung quy vẫn là do hắn ghen tuông mù quáng rồi gây hoạ, nếu có mẹ ở đây chăm sóc thì Mạc Thiếu Quân cũng yên tâm hơn về Hà Cẩm Vân
Chuyện của công ty cũng hoàn thành xong một nửa, đầu tư vào một dự án ma, mọi chuyện vỡ lở coi như tất cả sẽ sụp đổ.
Mà Nguyên Thành Đông lại đang thèm khát nó nên miếng bánh hỏng này chính Mạc Thiếu Quân sẽ tặng cho Nguyên Thành Đông
Mạc Thiếu Quân vừa về đến nhà thì đã thấy A Cửu nằm trên ghế sofa bất động, cái tên này cũng nhanh đấy, còn biết lết xác về đây
- Còn dám quay lại à?
- Tôi sẽ ở đây luôn!
A Cửu mạnh miệng trà lời, trong lời nói nghe được sự oán trách
- Cút về nhà cậu đi! đừng ở đó mà làm ô nhiễm không khí, vợ tôi sắp trở về rồi!
Cậu ta nghe Mạc Thiếu Quân nói cậu ta là như thể là nguyên nhân gây ô nhiễm môi trường không bằng, mặc kệ thân thể đang đau cũng phải đứng lên cãi nhau với hắn
- Này! cậu...cậu đúng là thấy sắc quên bạn! Tôi còn ở bên cậu lâu hơn vợ cậu đấy!
Mạc Thiếu Quân nhìn A Cửu với vẻ khó hiểu
- Đừng nói những câu buồn nôn như vậy! Phòng cậu muốn ở đâu thì tùy, khỏi thì phải đi luôn!
Bỏ lại A Cửu ngơ ngác ở đó, Mạc Thiếu Quân mệt mỏi lên phòng nghỉ ngơi.
Đã bao lâu hắn không có giấc ngủ ngon rồi, nay Hà Cẩm Vân đã trở về cũng nên thả lỏng hơn
______
Sunsire thật sự đã là của Nguyên Thành Đông, hắn bây giờ đã là người nắm giữ quyền lực lớn nhất tại Mạc thị và cả thành phố này, vị trí của hắn có thể nói không hề thấp hơn Mạc Thiếu Quân
- Chúc mừng Nguyên Tổng!
Rất nhiều kẻ nịnh bợ hắn, hắn chán ghét điều đó nhưng quả thật cảm giác này cũng không tệ.
Đứng trên vạn người!
- Cho dù Mạc Thiếu Quân có giỏi đến đâu thì bây giờ hắn cũng đã không còn gì, đừng nói là trở mình!
Thực ra cảm giác này cũng nhanh chóng biến mất, chính Nguyên Thành Đông lại sợ cô đơn một mình khi cuộc vui tan, tất cả những kẻ kia cũng rời đi.
Hắn có tất cả nhưng không hề có sự yêu thương
Mạc Thiếu Quân đang dần dần vực dậy sau cú ngã vừa rồi, nói khoa trương là như vậy nhưng tất cả đã nằm trong tính toán của hắn.
Mất đi Sunsire nhưng Mạc Thiếu Quân lại chuẩn bị một Wonsize để thay thế, toàn bộ cổ phiếu và vốn đầu tư đã được rót vào đây.
Wonsize bây giờ không hề thua kém Sunsire, mà việc Sunsire phá sản cũng là chuyện sớm muộn.
Quả thực Nguyên Thành Đông đã khiến hắn đau đầu không ít, tự tay phá hủy đi công sức mình gây dựng ít nhiều cũng có chút tiếc nuối
- Anh đang buồn đúng không? Đừng nghĩ nhiều, sau này sẽ có lại mà thôi...!
Hà Cẩm Vân thấy hắn trầm tư liền nhớ đến Mạc Thiếu Quân đã không còn là chủ của Mạc thị, đoán chắc hắn đang không vui nên cô đến an ủi hắn
- Ai nói với em là anh buồn?
- Em....!
- Bà xã anh đang rất buồn, em có thể làm gì cho anh vui được không?
Hắn vừa mới nói là không buồn, giờ lại nói là buồn.
Mạc Thiếu Quân này lật mặt nhanh thật nhưng cô phải làm gì đây?
- Làm gì là làm gì?
Hà Cẩm Vân không hiểu hỏi lại, tên lưu manh ghé sát tai cô nói thầm, vẻ mặt lúc đó vô cùng đáng ghét
- Làm việc mà cả hai chúng ta cùng vui vẻ, thoải mái ấy!
Cô không phải kẻ ngốc, đặc biệt qua tay Mạc Thiếu Quân dạy bảo thì càng ngày càng có chút đen tối
- Mạc Thiếu Quân, ai nói em thích? Mà em còn đang mang thai...!
- Vợ à, anh nhịn năm tháng rồi..em có biết là A Cửu nói anh là hoà thượng không?
Vẻ mặt đau khổ kia của hắn ai mà chịu được chứ.
Hà Cẩm Vân chỉ đành buông súng đầu hàng
- Sao anh lại mặt dày, lươn lẹo như này với chứ? Cấp dưới của anh có biết không?
- Biết thì kệ, dù gì anh cũng chỉ mặt dày với mình em.
Ai dám nói anh sẽ khâu miệng lại!
Đúng là không có lí lẽ nào cả! Hà Cẩm Vân bị Mạc Thiếu Quân đặt dưới thân, nhẹ nhàng yêu thương.
Đột nhiên cô nhớ ra một chuyện liền đẩy hắn ra
- Nhưng mà còn mẹ...!
- Đừng lo, Tiểu Ái cùng mẹ đi chùa rồi.
Nói rồi lại tiếp tục cúi xuống làm tiếp công việc.
Vậy mà Hà Cẩm Vân lại không chịu để yên, quyết vạch trần hắn
- Anh lại dạy hư con bé rồi đuang không?
- Tiểu Ái rất thông minh, em nghĩ ai cũng có thể dạy hư nó à?
Mạc Thiếu Quân nhịn đã lâu nên không muốn kéo dài thời gian, trực tiếp xông trận nhưng động tác rất nhẹ, trong suốt quá trình luôn để ý đến cô
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...