Tần Thiên Vũ nới lỏng chiếc caravat ra ngồi xuống giường hai tay chóng ra sau với vẻ mặt bất cần nhìn chằm chằm lấy Lộ Thanh Nhi.
" Chỉ cần em thỏa mãn được tôi, thì cứ làm theo những gì em nói"
Lộ Thanh Nhi nhìn anh mà trong lòng run rẩy nhưng ánh mắt vẫn rất kiên định, không phải cô không sợ, mà cô sợ người khác sẽ nhìn thấy mặc yếu đuối của mình hơn.
Cô nhắm nhanh đôi mắt cố giữ bình tĩnh, nhẹ nhàng cởi từng chiếc cúc áo của mình ra, tiến chầm chậm về phía anh, cùng hai hàng nước mắt rơi ra không tự chủ, cô chưa bao giờ cảm thấy bản thân phải nhục nhã như lúc này.
Tần Thiên Vũ vừa mở mắt, hai bầu ngực căng tròn đã hiện ra sừng sững ngay trước mắt vô cùng quyến rũ, trong chớp mắt cả thân người trần trụi trắng ngần không còn mãnh vải che thân.
Cô máy móc tháo từng chiếc áo của anh ra nhẹ nhàng cởi xuống, trên tay anh có một hình xăm kỳ lân, đây phải chăng là biểu tượng của quyền lực, bàn tay nuột nà nhỏ nhắn lạnh buốt đặt hờ lên vai anh, đôi môi căng mộng nhẹ nhàng kề sát, phủ lấy đôi môi anh, cùng hai hàng lệ lả chả rơi như đổ nước.
Tần Thiên Vũ dù rất đau lòng khi thấy cô như thế, nhưng thật lòng anh rất rất yêu cô, nếu phải để cô ân ái cùng tên tên đàn ông khác, thì chính nhân quân tử để làm gì anh thà làm một tên vô lại ít ra còn giữ được cô.
Không đợi chờ thêm, anh vòng tay ôm lấy cô quyến luyến đôi môi ấy, nhấc bổng cô lên giường, thân người mảnh khảnh nằm gọn dưới thân người anh.
" Em định thỏa mãn anh thế nào đây hả bảo bối?" Đôi môi anh mơn trớn từ từ di chuyển xuống, khắp cơ thể cô đều lưu dấu vết của anh.
Lộ Thanh Nhi thật sự rất sợ nhưng vẫn giữ thái độ kiên cường, bàn tay run rẩy đưa lên lấy ra một chiếc bao cao su ở bên góc giường.
Cô đang xé ra thì Tần Thiên Vũ đã ngay lập tức ném ra chỗ khác.
Lộ Thanh Nhi liền nhìn theo, còn chưa mở lời thì Tần Thiên Vũ đã cho ngón tay xuống thăm dò chọc phá nơi tư mật, khiến cô không khỏi sợ hãi.
" Anh muốn trực tiếp, có lẽ hơi đau
Còn chưa kịp phản ứng thì chiến thần hùng vĩ đã tiến vào cơ thể khiến cô đau đớn, chỉ trong một phút dạo đầu, hai tay cô siết chặt lấy ga giường, hai hàng nước mắt vẫn không ngừng rơi.
Tần Thiên Vũ chợt nghĩ đến những lời Lộ Thanh Nhi vừa nói, mà khiến anh rất khó chịu, nên không tránh khỏi có chút thô bạo.
Cả thân dưới tưởng chừng như đang bị ai xé toẹt ra.
Lộ Thanh Nhi đau đến sắp mất thở nhưng cô vẫn cắn chặt môi, không hề phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Tần Thiên Vũ thấy cô như thế càng làm anh bực bội, điên cuồng chiếm lấy đôi môi cô, hết chọc phá trong khoan miệng, rồi lại quyến luyến nơi đầu lưỡi không rời.
Đôi gò bòng đảo cũng bị anh nhào nặn đến không thương tiếc.
Cứ nghĩ đến cô mang cái vẻ mặt này ân ái cùng thằng khác thiệt là anh không nuốt nổi cục tức, trong khi anh dịu dàng theo đuổi cô lại chẳng đối hoài.
Tốc độ ra vào nhịp nhàng mỗi lúc một tăng.
Cả người cô mệt lả, đau đến tê cứng, nhưng dường như người đàn ông này vẫn không hề hấn gì.
" Hắn ta thật sự rất khỏe.
Triền miên rất lâu.., rất lâu.., thì một chất lỏng cũng tràn ra trong cơ thể cô, khiến cả người tê dại.
Tần Thiên Vũ nhìn cô với vẻ mặt thỏa mãn, nhưng vẫn chưa muốn buông tha, anh dịu dàng âu yếm mút lấy đôi môi căng mọng bị anh ngấu nghiến mà có chút sưng đỏ, nhẹ nhàng mơn trớn từng chút một trên gương mặt mỹ miều di chuyển dần xuống hõm cổ mút lấy đầu ngực.
Lộ Thanh Nhi xấu hổ giữ đầu anh lại che đi khuôn ngực, né tránh ánh mắt anh nhỏ giọng “Đủ rồi”
Tần Thiên Vũ nhìn gương mặt cô ửng hồng mà khóe môi khẽ cong lên " Giờ em đã là người phụ nữ của anh, là người phụ nữ của Tần Thiên Vũ này.
Từ giờ trở đi, ngoài anh ra, em không được quan hệ với bất cứ thằng nào khác nghe rõ chưa?" Giọng nói dịu dàng bỗng trở nên sắc lạnh mang theo một chút tức giận làm Lộ Thanh Nhi có chút sợ nhưng cô vẫn không muốn yếu thế, không muốn nhượng bộ anh mà lên tiếng chọc tức..
" Tại sao tôi phải nghe lời anh? Tôi muốn ngủ với ai thì ngủ, anh quản được chắc.." Lộ Thanh Nhi nói thở hỗn hển mắt vẫn không nhìn anh.
Tần Thiên Vũ liền cười lạnh: "Anh biết em sẽ nói như vậy.
Cho nên.."
Lộ Thanh Nhi liền bất mãn hướng mắt về anh như đang chờ nghe lời kế tiếp.
" Em đừng quên, giờ anh là chủ nợ của em.
Những chuyện anh đã hứa, anh đều sẽ làm, chỉ ngoại trừ việc thả ba của em ra, cho đến khi nào em tự nguyện ở lại bên anh..
, nếu không thì..
chí ít cũng phải trừ hết nợ trước đã".
Tần Thiên Vũ nói rồi lại siết chặt người cô, bàn tay anh vuốt ve từng đường cong trên cơ thể, dường như không còn sót lại một chút gì.
Lộ Thanh Nhi tức điên người vừa đánh vừa mắng " Tần Thiên Vũ, anh bỏ tay ra.
Anh là đồ khốn, anh là tên vô lại, không giữ trữ tín,.."
----------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...