– Ơ, sao lại là anh?– Chị, lên xe đi chị, anh nhà em xe ôm cho chị đấy, hơi bị galant – Nhật chen vào.– Ai bảo cô không cho chúng nó đi chơi, làm tôi đang ở công ty phải đến lai cô đi đấy.
Lớn rồi còn bày đặt sợ ma ở nhà 1 mình.– Anh bảo anh đến, tôi bảo Nhật nó gọi bạn nó hoặc 1 anh nào đẹp trai đến chở tôi, biết là anh tôi đã chẳng đi.– Giờ cho cô nghĩ lại, 1 là đi về, 2 là lên xe.
Lằng nhằng thế nhỉ.
Mà thôi lên xe đi, tầm cỡ cô được đi với tôi là may mắn lắm rồi.– Anh…– Thôi, chị lên xe đi, anh í có lòng qua đón chị rồi mà –Ngọc nói – Nhanh không muộn giờ xem phim đấy.Cô ta leo lên xe tôi ngồi, trên đường đi tôi trêu…– Này, mới trưa nay tôi bảo cô là không được mặc váy khi ngồi xe số cơ mà– Mặc gì kệ tôi anh cứ quan tâm làm gì?– Cái xe là bộ mặt của tôi, người đi cùng cũng là bộ mặt của tôi, lần sau phải ăn mặc đẹp hơn nghe chưa– Nhiều lúc tôi thấy anh bình thường, mà sao nhiều lúc anh hâm vậy hả– Hâm kệ tôi, hâm như tôi hiếm lắm đấy.– Vâng, hiếm nhưng không quý.– Mà trưa nay về muộn ông chủ có trách gì cô không ?– Không, anh ấy dễ tính lắm.
Thằng cu nhà anh ấy cũng dễ thương nữa.– Thấy chưa, tôi bảo mà, buổi trưa làm gì có ai mua hàng, với lại tôi quý thái độ của ông chủ ở đấy nên tôi hay ghé đó mua hàng, trừ cô– Lo mà nhìn đường đi, đàn ông gì mà nói nhiều.Tôi phanh gấp, làm cô ta ôm chặt lấy tôi.
Làm người tôi cũng lâng lâng, đúng là bất ngờ mà– Cô bảo ai nói nhiều đấy.– Anh đi đứng cái kiểu gì vậy ? – có vẻ tức giận– Tôi đi theo kiểu của tôi, bám chắc vào đi.
Đường giờ này vẫn còn đông.
Mà công nhận cái bọn thanh niên bây giờ đi ngổ ngáo thật, toàn làm mình phải phanh gấp.– Thôi, anh không phải giải thích.…Đến rạp chiếu phim thì gần 10h, may mà vẫn còn vé, vào trong xem thì cô ta và Ngọc ngồi giữa, tôi và Nhật mỗi thằng 1 bên.
Lâu lắm rồi tôi không đi xem phim.
Lần cuối cùng tôi đi xem phim là đi cùng Quỳnh Nga, cũng phải mấy năm rồi.Lúc đợi phim chiếu tôi quay sang cô ta.– Này, người yêu cho cô đi xem phim với người lạ thế này à?– Câu đó tôi phải hỏi anh mới đúng, giờ mà chị người yêu anh biết đi cùng tôi chắc tôi chết mất, nghĩ đến đã rùng mình rồi.– Vậy là cô chưa có gấu à ?– Gấu thì tôi có nhiều, gấu bông đầy.– Cô cũng thích gấu bông à, giống con tôi, tôi hay mua gấu cho nó chơi lắm.– Hả, anh có con rồi à ? – giọng sửng sốt– Tất nhiên.– Thế chị hôm trước là gì với anh.– Bồ.– Vậy vợ anh đâu ?– Không có vợ.– Anh nói tôi chẳng hiểu gì cả, sao lại thế ?– Não cô bên trong đúng là bằng thạch cao mà, cứng hơn bã đậu 1 tí.
Nói gì cũng tin.
Tôi mà có vợ chắc giờ này ngồi đây xem phim chắc, có vợ thì giờ này tôi phải hầu vợ tôi ở nhà rồi.– Anh càng nói tôi càng thấy anh bị dở hơi, mà có phim rồi kia.
Woa woa, đẹp trai thế.– Nhìn thấy giai là sáng mắt lên – tôi lườm.– Kệ tôi, thôi anh tập trung xem đi.Cô ta chăm chú ngồi xem phim, còn tôi thì thỉnh thoảng lại liếc sang nhìn cô ta.
Mỗi tội chẳng nhìn rõ gì vì đèn loá.
Xem bộ phim tôi buồn ngủ thế là tôi thiếp đi lúc nào không biết.
Tay thì cầm bịch bỏng ngô để trong lòng.
Đầu tôi nghiêng bên nọ nghiêng bên kia, cuối cùng cũng tìm được chỗ dựa, buồn ngủ quá nên tôi ghé đầu vào vai cô ta.
Thiếp đi được 1 giấc.– Này, anh Tùng, dậy! – cô ta gọi– Ơ, gì đấy?– Anh đi xem phim vậy à, ngủ từ đầu đến cuối.
Hết phim rồi.– Hết rồi à, tôi mệt quá nên ngủ quên.– Đứng dậy đi về thôi.Tôi đứng dậy, cái bịch bỏng ngô trong tay đã hết veo.– Linh Nga, cô ăn hết bịch bỏng ngô đấy à?– Um, phim hấp dẫn quá, cảm ơn anh đã cầm bịch bỏng ngô nhé.
Quý anh nên tôi mới ăn hết đấy.– Trông người cũng mảnh mai thế kia mà ăn nhiều phết, 2 đứa kia ăn hết có 1 bịch mà 1 mình cô ăn hết 1 bịch luôn.– Thì bỏng thì ngon mà phim thi hay, hì….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...