Yêu Em Đến Điên Cuồng FULL


"A!"

Hoắc Ngữ Yên la lên muốn đưa tay ngăn cản, nhưng động tác của hắn quá nhanh, hai chân đang đá loạn của cô bị nắm lấy tách rộng ra rồi ép sát ngực thành chữ M.

Chỗ bí mật nhất của phái nữ tất cả đều rơi vào mắt hắn.

Mà ánh mắt hắn lúc này lại đang nghiền ngẫm chăm chú quan sát tỉ mỉ đến ngẩn người.

"Thật đẹp! Âm hộ của Ngữ Yên vẫn đẹp như vậy.

Em xem này, anh mới nhìn một lúc mà nó đã ra nước rồi, em cũng thật dâm đãng quá đi! Âm hộ đẹp như vậy đã bị hắn ta "làm" qua nhiều chưa? Nhìn vẫn còn đỏ hồng khép chặt tới vậy..."

Chứng kiến cảnh đẹp này, hô hấp của Cố Trạch Dương càng trở nên nặng nề.

Cả người đã len vào giữ hai chân cô, quỳ gối xuống cúi đầu đối diện với âm hộ, cẩn thận từng li từng tí vươn tay ra thăm dò miết lấy.

Hơi thở hắn nóng rực phả lên trên hoa tâm non mềm, Hoắc Ngữ Yên khó chịu bắt đầu đầu vặn vẹo, giãy dụa muốn thoát ra.

Dưới sự kích thích của hơi thở nam tính, ở sâu trong hoa huyệt từ từ tiết ra chất lỏng thơm ngọt.

"A...đừng nhìn nữa..."

Cô thấp giọng kháng nghị nhưng thanh âm phát ra lại mềm mại yêu kiều, càng kích thích nam nhân phía dưới.


Cố Trạch Dương không chút do dự há miệng ngậm lấy nhụy hoa đỏ bừng, chiếc lưỡi thô ráp ở phía trên không ngừng làm càn mà liếm hút, còn phát ra âm thanh chậc chậc.

Hoắc Ngữ Yên trừng to mắt, miệng nhỏ há ra, khó có thể tin.

Hắn đang làm gì? Sao hắn có thể hôn nơi đó?

"Không, không....đủ rồi, ngừng...ngừng lại "

Đầu óc cô lúc này đã trở nên mơ hồ, căn bản không biết mình suy nghĩ cái gì, trong miệng vẫn thì thào cự tuyệt.
Ánh mắt hoàn toàn mờ mịt, cả người co rút, mông nhỏ lắc lư qua lại, như muốn tránh sự liếm láp của Cố Trạch Dương, lại giống như nghênh đón hắn.

Hô hấp dồn dập, âm thanh đứt quãng, dường như khóc không ra tiếng, nước mắt từ khoé mắt trượt xuống, không biết vì là kích thích hay cảm thấy xấu hổ.
Sau đó thân thể cô cứng ngắc, hoa huyệt bị liếm láp đột nhiên phun ra một lượng thủy dịch lớn bắn đầy mặt Cố Trạch Dương.

"A..a..."

"Cao trào? Không ngờ em tới nhanh như vậy, nước cũng thật nhiều..."

Cố Trạch Dương ngước mặt lên, dâm thuỷ cô mới bắn ra còn dính bên khoé môi cùng chóp mũi cao thẳng của hắn, ngón tay vừa chạm vào liền nhanh chóng bị thấm ướt.

Hoắc Ngữ Yên vừa mới bị hắn liếm đến cao trào, âm hộ càng thêm mẫn cảm, bị hắn chạm một chút liền run một cái, thuỷ dịch lại không ngừng chảy ra.

"Ưm..ư...không...không cần, ô ô....đừng chạm nữa...huhu"

Khoái cảm dồn dập khiến cô khóc ra thành tiếng, bản thân muốn chống cự nhưng căn bản chống cự không được.

Cố Trạch Dương nhìn cô vì cao trào mà khuôn mặt cùng cơ thể ửng hồng, nhìn càng quyến rũ mê người liền đem quần áo trên người nhanh chóng cởi bỏ, lộ ra thân hình cơ bắp rắn chắc.

Hông hẹp, mông nở hơn nữa bắp đùi cường tráng ẩn chứa sức mạnh tiềm ẩn.
Dương vật thô to lúc này đã cứng rắn mà dựng lên thẳng đứng, so với đàn ông bình thường thì dài hơn một đoạn, lớn hơn một vòng, đầu khấc vểnh lên đầy kiêu ngạo.

Cơ thể hai người lúc này đã không còn gì che đậy, Cố Trạch Dương nằm ở trên người cô, cảm nhận phía dưới đã ướt đẫm liền đặt đầu dương vật đang bừng bừng hưng phấn chống đỡ ở miệng hoa huyệt nhẹ nhàng ma sát mấy cái rồi sau đó dứt khoát dùng sức thẳng lưng tiến thẳng vào trong.

"Đau...đau quá, mau lấy nó ra đi, cầu xin anh...a"

Hoắc Ngữ Yên khổ sở nghẹn ngào nói, ngón tay mảnh khảnh bấu chặt ga giường dưới thân, cảm thấy tiểu huyệt như bị hắn đâm thủng, cả người tê dại.

"Sao vẫn còn chặt như vậy? Ngoan, thả lỏng chút, em kẹp chặt như vậy anh không rút ra được..."


Trên trán đã lấm tấm mồ hôi, sau đó hắn liền há miệng ngậm lấy một bên vú lớn của cô mà day cắn như muốn cô thả lỏng cơ thể hơn.

"Thoải mái không?"

Giọng nói của hắn khàn khàn trầm thấp vang lên.

"Em thích tư thế nào? Truyền thống hay táo bạo, hửm"

"..."

Cảm nhận cô đã hoàn toàn thích ứng với dương vật thô dài của mình, Cố Trạch Dương liền ôm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của cô sau đó bắt đầu ra sức luật động.

"Anh hỏi có thoải mái hay không, hả ?"

"Ưm...!"

Cô đã cố gắng đè nén không muốn trả lời những câu hỏi hạ lưu của hắn nhưng vẫn phát ra thanh âm.

"Nói! Anh đâm như vậy có sướng hay không?"

Thấy Hoắc Ngữ Yên vẫn cố chấp không chịu nói, hai mắt hắn đỏ ngầu nhìn chằm chằm cô, côn thịt dữ tợn càng ra sức đâm mạnh, chạm thẳng đến miệng tử cung, hai viên trứng nặng trĩu cũng theo đó mà va đập lên hai mép âm hộ phát ra tiếng "bạch bạch" vang dội.

Dù cho khoái cảm ở hạ thân đã quá kích thích nhưng Hoắc Ngữ Yên vẫn cố cắn chặt môi không nói ra tiếng, nước mắt vì thế lại không ngừng trào ra.

Thấy cô khóc đến đáng thương nhưng hắn vẫn không có ý định ngừng lại.

Động tác càng lúc càng nhanh, khiến cho giường lớn cũng rung động theo.

"Thích tôi cắm em như vậy không? Sao không nói lời nào, hửm?"


Một hồi lâu hắn vẫn chưa nhận được đáp án, không kiềm chế được bèn vươn tay sờ đến miệng cô, bàn tay to chế trụ lấy cắm rồi bóp mạnh buộc cô phải trả lời.

"Cố Trạch Dương, tôi...!hận anh, dù có chết....!tôi vẫn sẽ hận anh...ư..."

"Vậy thì hận tiếp đi, dù sao em cũng đã hận tôi rồi.."

Dứt lời hạ thân hắn cắm vào càng ác liệt hơn.

Được một lúc hắn liền ôm lấy cô nâng lên, dương vật mới rút ra liền xoay người cô lại bày ra tư thế nằm sấp, kéo mông tròn chổng lên thật cao, mà hắn liền quỳ ở sau lưng cô "ọc" một cái, đem trọn dương vật hung dữ đâm lút cán.

"Bạch bạch bạch"

Âm thanh dâm mỹ của hai bộ phận sinh dục va chạm càng lúc càng to, tiếng rên rỉ dù đã cố gắng kìm nén nhưng vẫn thốt ra.

Hơi thở thô cát của hắn bao trùm Hoắc Ngữ Yên, tim đập thình thịch, bàn tay cùng đầu lưỡi của hắn ngao du khắp thân thể cô, truyền đến từng đợt nhiệt độ nóng bỏng, đè lên cơ thể cô là cơ bắp rắn chắc và cả thứ cứng rắn vẫn chôn sâu bên trong cơ thể cô...

Hoắc Ngữ Yên ở dưới thân hắn, bị hắn đem tới cao trào liên tục, cơ thể mềm mại đã không còn sức chống đỡ, dấu hôn trên người từ cổ, bầu ngực, eo, mông, bắp đùi ngày càng dày đặc ái muội...

Một đêm này, cô cũng không nhớ rõ rốt cuộc Cố Trạch Dương đã làm cô bao lâu.

Trong màn đêm hỗn độn, mọi ý thức của cô đều đã trở nên vỡ vụn, chỉ có thể ý loạn tình mê mà ôm chặt lấy hắn, mút chặt lấy hắn...Cho đến khi đạt đến tột cùng của khoái lạc rồi mệt mỏi mà cùng nhau thiếp đi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận