Lúc chị Khanh đưa cô xem hình bị chụp lén trên mạng rồi hớn hở cười, An Nhiên sợ hết hồn.
Không khéo cậu mà biết chắc cô toi đời.
Cậu không biết cô đang thi mấy cuộc thi nhan sắc kiểu này, giờ này cậu nghĩ cô còn đang ở trường hay lên thư viện thay vì vất va vất vưởng cho người ta chụp hình.
Cô cầu mong sao cậu không quan tâm đến mấy hình chụp trong giới giải trí.
Chắc cậu không quan tâm thật vì hình cô lên báo lần đầu không thấy cậu nói gì, An Nhiên nghĩ cậu đã không biết nó, ơn trời cậu không có thời gian quan tâm đến giới giải trí.
Trong khi chị Khanh đang sung sướng vì độ hot của cô lên trang đầu thì An Nhiên chẳng quan tâm, cô để một mình chị Khanh đứng mơ màng với viễn cảnh cô sẽ được vào top 5 sau đó là top 3.
An Nhiên bỏ mặc chị Khanh đứng đó, cô đi rửa mặt.
Vì gần tới lượt An Nhiên diễn tập nên cô vội vã đi tới nhà vệ sinh.
Ngang qua khúc cua cuối đường, do khuất tầm nhìn cô va vào một anh chàng đi hướng ngược lại.
"Xin lỗi anh!"
"Xin lỗi cô!"
Cả hai lên tiếng cùng một lúc.
An Nhiên xoa xoa vai trái và ngước lên nhìn nhân vật mình đã đụng.
Một anh chàng cao, rất cao, cũng phải 1m8.
Anh ta cao hơn cô cả cái đầu, khuôn mặt góc cạnh, vô cùng điển trai.
Anh ta đang mặc bộ vest màu ghi, cà vạt hơi sáng màu nhưng trông không hề quê mùa, ngược lại còn rất thời trang và phong cách.
Bộ vest chắc được may theo dáng người, không phải hàng đại trà vì cô thấy nó rất vừa vặn với anh ta.
Dáng dấp anh ta thật sang trọng, khuôn mặt như đang mỉm cười.
Kiểu người này sát gái phải biết vì anh ta khó làm cho người đối diện khó chịu bao giờ.
Ai mà đi ghét nổi một khuôn mặt luôn tươi cười thế này, có mà điên.
Giọng nói anh ta có vẻ hơi cứng, nghe giống như người nước ngoài nói tiếng việt, mặc dù cô chẳng thấy anh ta giống người ngoại quốc tí nào.
Bên cạnh anh ta còn có một người thanh niên khác đi cùng.
"Cô có sao không?" Anh ta hỏi một cách lịch sự.
"Dạ tôi không sao.
Cám ơn anh!"
"Cô bé là một trong những thí sinh dự thi năm nay phải không?"
"Sao anh biết?" Cô tròn mắt.
"Tôi đoán.
Đẹp thế này thì phải thi Hoa hậu thôi." Anh ta cười thật tươi.
Cô chẳng thích con trai mới gặp mà khen con gái xinh đẹp một cách hào phóng như vậy.
Nhìn có vẻ giả tạo thế nào ấy.
Hay là cô quá khó chịu chăng?
"Tên gì vậy cô bé?"
"Tôi là An Nhiên.
Xin phép anh tôi tới giờ diễn tập rồi."
An Nhiên nói rồi bước qua hai người họ để đi tới cuối hành lang.
Sau lưng còn vang tiếng búng tay của anh ta.
Philip quay sang trợ lý: "Hình như cô bé không biết tôi?"
Philip vừa hỏi vừa chỉ vào mặt mình: "Lạ thật tôi nổi tiếng thế cơ mà, lại đẹp trai nữa, sao cô bé này trông không có ấn tượng với tôi gì hết vậy?"
Trợ lý cố ghìm để không cười, trong lòng âm thầm phỉ nhổ, ngoài mặt vẫn phải giả vờ tao nhã.
"Chắc tại cô bé là lính mới nên không biết độ nổi tiếng của anh thôi."
"Cũng đúng." Philip rờ cằm "Nhưng mà không phải, cho dù không biết tôi là ai đi chăng nữa thì cũng không thể cưỡng lại vẻ đẹp trai ngời ngời này chớ? Sao cô bé vẫn đi qua không ngoái đầu nhìn lại.
Lạ thật!"
Philip nhíu mày, khuôn mặt đăm chiêu.
Làm như chuyện cô gái nào không bị mê mẩn bởi vẻ đẹp trai của anh ta là chuyện kinh thiên động địa không bằng.
Trợ lý rất muốn mắng vào khuôn mặt yêu nghiệt ấy nhưng không đủ can đảm.
Dù sao Philip cũng là cơm, áo, gạo tiền của cả gia đình anh ta, nên dù có mắc ói với trình độ tự mãn của Philip, anh ta vẫn phải ráng bình tĩnh.
Sống dưới mái hiên nhà người khác không thể không cúi đầu, trừ khi lưng bị cong sẵn rồi, khỏi phải cúi làm chi cho mệt.
"Chắc cô bé đang vội nên không để ý đấy ạ!" Trợ lý viện đại một lý do.
"Ờ thôi cho qua."
Nếu không cho qua thì ngài định làm gì người ta?
"Anh đã mua đủ đồ tôi yêu cầu chưa?"
"Dạ xong hết rồi anh.
Đây là ngũ cốc lúa mạch đã chế biến sẵn, yaourt trái cây đảm bảo đủ dinh dưỡng.
Bạn gái đương nhiệm của anh..
à không, ý tôi là cô Ái Vy sẽ hài lòng.
Ăn mấy loại này chẳng béo lên đâu ạ!" Trợ lý lấy lòng.
"Tốt, anh làm việc tôi rất yên tâm.
Bây giờ tôi vào thăm cô ấy để cô ấy đỡ nhớ tôi.
Anh ở đây chờ tôi nhé."
Trợ lý mắc ói thầm nghĩ: "Chẳng qua người ta nhớ túi tiền của ngài thôi.
Còn nữa, ngài có cần tự mãn như vậy không?"
"À tí nữa thì quên" Philip vừa dợm bước đi thì quay lại "Anh đã làm việc với ban tổ chức chưa? Chắc chắn Ái Vy phải được vào top 3 đấy nhé!"
"Dạ anh yên tâm.
Chúng ta tài trợ thế này thì vào top 3 không thành vấn đề ạ!"
Philip bỏ trợ lý đứng đó rồi đi tới sảnh tập dợt của các cô gái.
Ái Vy thấy anh thì chạy nhanh ra một cách mừng rỡ.
Cô còn cố ý reo hò thật vang, thành công thu hút được sự chú ý của các bạn thí sinh khác.
"Anh tới thăm em hả? Sao anh vào đây được?" Cô nàng nũng nịu.
Trong sân tập, mấy cô gái len lén nhìn Philip.
Anh cao to, đẹp trai, sang trọng.
Trong mắt các cô là sự ghen tị ngấm ngầm.
Không ngờ Ái Vy có được anh người yêu soái ca như vậy.
Có cô cũng không biết Philip là ai nên rất ngạc nhiên tại sao anh ta có thể ngang nhiên đi lại trong này.
Chỗ này đâu phải ai muốn vô cũng được đâu.
Các cô rất tò mò mà không có lời giải đáp.
Ái Vy nũng nịu ngả đầu vào vai Philip: "Em không ăn ngũ cốc này đâu" Giọng cô nàng dài ra "Em sợ mập lắm."
"Tầm bậy, không mập ra đâu.
Ăn để có sức.
Ngoan đi cưng!"
An Nhiên đúng lúc bước vào thấy Philip đang ôm Ái Vy dỗ dành như chốn không người.
Thì ra anh ta là người yêu của Ái Vy, nhìn xứng đôi vừa lứa thật.
An Nhiên thấy mấy cô bạn khác trong phòng cũng đang kín đáo nhìn sang phía Ái Vy, nửa hâm mộ, nửa ghen tị.
Hai người ấy quá mức thu hút.
An Nhiên cũng không cưỡng lại được ý muốn nhìn sang phía họ.
Đúng lúc anh ta cũng ngước lên nhìn cô, nháy mắt một cái với cô rồi quay sang Ái Vy.
Cô thấy anh ta chu đáo mở nắp chai yaourt đưa tận miệng Ái Vy.
Cô nàng cũng biết cách tỏ vẻ, mặt thì sung sướng hạnh phúc nhưng tay vẫn giả bộ đẩy ra, để anh người yêu phải dỗ dành thêm chút nữa rồi cô nàng mới e thẹn cầm lấy.
Thành công thu hút tất cả các ánh mắt ghen tị có, hâm mộ có.
Các cô bắt đầu thiếu tập trung đến mức ban tập dượt trên kia phải ngó ra xem chuyện gì khiến các cô xao động như vậy.
Chị Hạnh, người hướng dẫn chính các thí sinh tập đi catwalk năm nay ngó ra cửa thì thấy Philip.
Lại là cái ông ôn thần này.
Giờ người ta đang diễn tập, lại đi lại lung tung, thải hoa đào khắp nơi.
Rồi bắt chị thu dọn tàn cục.
Chị bực lắm nhưng không dám phản ứng thái hóa.
Dù sao người ta cũng tài trợ mình quá nhiều.
Anh ta lại chi rất đẹp, cuộc thi nào muốn xin gì, anh ta đều vô cùng hào phóng.
Chưa kể bản thân anh ta dù có chút yêu nghiệt thôi nhưng bù lại là con người rất dễ gần.
Sát gái một chút thôi nhưng chưa bao giờ có vụ bê bối nào lên mặt báo.
Chị Hạnh chẳng ghét nổi anh ta.
Bây giờ nhà tài trợ ở ngay trước mặt, làm lơ thì kỳ quá.
Vả lại anh ta cố tình tới đây, muốn ngụ ý lăng xê cho Ái Vy, nếu chị và ban tổ chức còn không hiểu ý anh ta, thì các cuộc thi năm sau hoặc các chương trình khác chắc bị cắt tài trợ quá.
Nghĩ vậy cho nên dù tình hình diễn tập đang chưa tốt, bận túi bụi các chị cũng phải đi xuống chào hỏi Philip.
"Ngọn gió nào chưa cậu tới đây?" Chị Hạnh cười với Philip.
"Tôi tới thăm người yêu.
Tôi có đang gây rối trật tự không?" Philip hài hước.
"Ôi cậu đừng nghĩ thế.
Cậu tới thăm là vinh hạnh cho tụi chị rồi.
Nhà tài trợ chính mà còn song hành với các thí sinh nữa thì quý hóa quá." Chị Châu biên đạo chương trình tiếp lời.
"Vậy hả? Thế mấy chị cứ diễn tập bình thường đi.
Tôi chỉ thăm Ái Vy, bảo đảm không làm mất thời gian của các chị.
Ái Vy nếu không tập tốt các chị cứ thẳng tay góp ý."
Anh ta thật khôn ngoan, khéo léo đưa đẩy còn ngụ ý cho ban tổ chức biết Ái Vy là người của anh ta.
Kiểu lăng xê một cách ẩn ý như vậy, nếu Ái Vy không lọt vào vòng trong là các chị sẽ phiền hà với anh ta rồi.
"Ái Vy rất cố gắng và thông minh.
Hầu như tụi chị không phải mất thời gian nhiều.
Chỉ cần chỉ một lần là em ấy làm được ngay, có khi còn làm tốt hơn."
Hiểu thế nào là nghệ thuật nói chuyện chưa? Chị Hạnh đẩy quả bóng lại cho Philip, còn không tiếc lời khen ngợi Ái Vy.
Ái Vy cảm thấy thỏa mãn, khuôn mặt cô nàng ngời ngời hạnh phúc, dù vậy vẫn phải giả vờ khiêm tốn.
"Cũng nhờ mấy chị chỉ bảo em tận tình.
Không có mấy chị thì em cũng không làm được giỏi như vậy đâu."
Người đẹp này dám tự nhận mình giỏi.
Kiểu cách thế này không biết cô ta sẽ thành công tới đâu.
Không hiểu sao các đại gia có thể thích được những người đẹp hợm hĩnh thế này.
"Nào các chị cứ tiếp tục diễn tập đi chớ, đừng vì có tôi mà không tự nhiên." Philip lên tiếng.
Chị Hạnh bắt đầu kêu các cô tập trung vào chỗ chuẩn bị.
An Nhiên bước vào vị trí của mình, chờ đợi tới lượt được gọi tên và bắt đầu các bước đi như "mèo đói".
Đã gọi là catwalk mà, bước đi phải nhẹ nhàng, khoan thai.
Cô lại chẳng thấy nhẹ nhàng tí nào, chỉ thấy cái xác đang bị hành.
Thử tưởng tượng đầu đội một mâm trái cây, chân bước chông chênh trên đôi giày cao một tấc.
Mẹ nó, cũng quá ngược bản thân rồi.
An Nhiên bặm môi gồng mình bước đi.
Gì chứ chuyện đi trên sàn catwalk này chẳng xa lạ gì với cô.
Ít nhiều gì cô cũng đã có 5 năm kinh nghiệm làm mẫu lúc còn ở Anh.
Muốn thần thái có ngay thần thái.
Mà thần thái là gì? Chỉ là mặt lạnh như tiền, hất lên trời, di chuyển nhẹ nhàng ra sân và xem thiên hạ như..
chết hết rồi, chỉ tồn tại mỗi mình ta, vậy là thành công, có ngay thần thái.
An Nhiên bước đi một cách tự tin, chị Hạnh vô cùng hài lòng với thần thái của cô.
Chị thấy cô bé này rất có tiềm năng.
Trong bảy thí sinh top đầu năm nay chị đánh giá khá cao An Nhiên.
Mà không phải một mình chị nghĩ thế, tiếng vỗ tay từ các vị khác trong ban tổ chức đứng ở đây cũng đã nói lên suy nghĩ của chị là đúng.
Cựu người mẫu Minh Anh cố vấn cho các thí sinh năm nay khen ngợi An Nhiên.
"Em cứ giữ vững phong độ thế này đến hôm bán kết nhé!" Chị ấy vỗ hai tay "Nào nào các bạn khác cố thể hiện giống bạn này, lưng thẳng như vậy nhé.
Còn nữa lúc bước ra sân khấu làm ơn chuyên tâm, tự nhiên một chút, đừng có mà cố gắng thể hiện quá mức phô trương là được."
Philip cũng ngạc nhiên về màn trình diễn của An Nhiên.
Cô nàng này vậy mà có tiềm năng thật.
Dáng điệu thanh thoát vô cùng.
Nhìn tổng thể các cử chỉ không chê vào đâu được.
Kiểu này chắc tiến xa lắm đây, tự nhiên anh nghĩ thế.
Phải công nhận các cô gái năm nay toàn người đẹp.
Nhất là Thùy Linh, Bảo Trâm.
Hai cô này có hình thể lý tưởng ghê.
Ái Vy thì ba vòng không chuẩn bằng Thùy Linh và Bảo Trâm nhưng được khuôn mặt và làn da thì không chê vào đâu được.
Con gái còn mê nữa nói chi các anh.
Có điều cô ấy hơi điệu quá mức cần thiết.
Thùy Linh khôn ngoan hơn, hòa đồng với tất cả mọi người.
Bảo Trâm thân thiện, Ánh Tuyết và Kim Thoa mỗi người một vẻ.
Đây là những thí sinh đang được đánh giá cao năm nay.
Trên mạng, các trang báo, đài đang xôn xao.
Có người đặc cược Thùy Linh, có anh bình chọn Bảo Trâm.
Ái Vy và Kim Thoa yếu thế hơn một chút.
Nhưng mà các cô kháo nhau đằng sau mấy bạn này có đại gia chống lưng.
An Nhiên dù không có ai chống lưng nhưng vì hai tấm hình chụp không giống ai, bị tung lên mạng, vô tình nổi tiếng.
An Nhiên không muốn nổi tiếng kiểu này nên từ giờ cô phải cẩn thận một chút, sợ bị chụp trộm một cách ác ý thì tiêu đời, cậu sẽ xử cô mất.
May thay cho tới giờ không thấy cậu nói gì.
Chắc cậu bận phẫu thuật nên không theo dõi báo.
Nhưng mà cho dù có đọc báo thì cậu không quan tâm đến mấy tin tức giải trí kiểu này đâu.
An Nhiên thấy mình vô cùng may mắn.
Tuy nhiên, cô chưa kịp vui mừng bao lâu thì điện thoại của mợ gọi tới.
Chắc chắn có chuyện chẳng lành rồi.
An Nhiên nhìn điện thoại mà hồn vía lên mây.
Cô vội xin phép rồi đi ra ngoài, tới góc khuất không người rồi mới dám bấm nút nghe.
"Mợ ơi!"
"Con đang ở đâu vậy Mi?" Giọng mợ lo lắng.
"Dạ con..
ở trường." An Nhiên đời nào dám nói thật.
"To chuyện rồi Mi ơi.
Có phải con đang tham dự cuộc thi Hoa hậu năm nay không?"
"Dạ..
có đâu mợ ơi." An Nhiên chối biến.
Cậu mà biết cô đang không lo học thì chết chắc rồi.
Mà ở đời sợ cái gì sẽ gặp cái đó.
Mợ tung một cú cô chẳng còn chối cãi được nữa.
"Cậu con biết hết rồi.
Hình của con đầy trên báo.
Cậu gọi cho bác Bình, biết con không ở trường luôn rồi.
Mợ thấy cậu giận lắm, mợ đã ráng nói đỡ cho con nhưng cậu không nghe."
"Chết con rồi mợ ơi, chắc cậu giết con mất, mợ cứu con với, mợ thương con nhất mà." An Nhiên muốn khóc đến nơi rồi.
Mặt cô thiểu não, giờ nếu ai tình cờ đi ngang chộp được tấm hình cô vào lúc này, đảm bảo cô sẽ được thêm một danh hiệu nữa là 'thí sinh hoa hậu có bộ mặt sầu thảm nhất cuộc thi'.
Mà giờ cô chẳng còn tâm trạng nào nghĩ tới hình với chả tượng.
Việc cần làm bây giờ là phải nghĩ đối sách để vượt qua cửa ải của cậu trước.
"Con bình tĩnh đi.
Giờ con đang ở đâu? Để mợ chạy qua đón con rồi đưa con vào viện, có gì gặp cậu mợ sẽ đỡ cho con."
"Nhưng giờ con ở xa viện lắm, để con tự đi tới, sợ mợ sang đây chắc trễ.
Cậu mà tới viện trước con là con chết chắc."
"Như vậy cũng được.
Giờ mợ ở đây đợi con.
Còn 30 phút nữa cậu con tới.
Con chạy tới viện thì lên phòng tìm mợ trước nha."
"Dạ con biết rồi ạ!"
An Nhiên tắt máy, định quay nhanh vào lấy giỏ sách chạy vào viện thì thấy anh chàng người yêu của Ái Vy đang đứng tựa lan can gần đó tự lúc nào.
Cô đoán anh ta đã nghe được cuộc trò chuyện của cô với mợ.
Do lúc nãy cô rối quá không để ý có người đứng đó.
Philip giơ tay lên tỏ vẻ vô tội:
"Tôi không cố tình nghe lén, tại cô nói to quá thôi."
An Nhiên làm thinh, không còn tinh thần đâu mà nói lại anh ta.
Cô dợm bước đi thì anh ta ngăn lại.
"Cô bé bị rắc rối với gia đình hả? Tôi có thể giúp gì được cho cô không?"
"Không cần đâu, cảm ơn anh.
Xin lỗi tôi đang rất vội.
Chào anh nhé!"
An Nhiên lịch sự gật đầu, định lách qua anh ta để đi về phòng, nhưng anh ta tiếp tục ngăn cô lại:
"Đừng khách sáo, giúp được tôi sẽ giúp, cô cứ nói ra đi."
Chuyện gia đình tôi anh định giúp kiểu gì? An Nhiên định buột miệng nói thế nhưng cố kìm lại: "Dù sao cũng cám ơn anh, tôi có thể tự giải quyết được."
An Nhiên bước qua anh ta rồi đi về hướng hội trường.
Philip đứng nhìn theo bóng cô khuất sau hành lang với nụ cười trên khóe môi: "Chậc, người đẹp này thật thú vị."
Lần đầu tiên có người cự tuyệt sự giúp đỡ của anh, còn chẳng buồn làm thân với anh, chẳng thèm hỏi anh tên gì.
Một người quen được các người đẹp vây quanh như anh tự nhiên thấy hôm nay mình thật thất bại.
Cô nàng vừa rồi chẳng phải giả tạo để gây ấn tượng với anh chút nào, kiểu này cô ta có khi còn chẳng biết anh là ai.
Trong giới người mẫu, chân dài, người đẹp, không ai không biết Philip.
Anh là một người rất có thế lực trong ngành.
Gia đình anh sở hữu nhiều nhãn hàng thời trang cao cấp.
Song song đó cha anh còn điều hành nhiều công ty ở khắp các lĩnh vực.
Các công ty của gia đình anh trải dài khắp cả nước, thậm chí có cả nước ngoài.
Bố anh là một người Mỹ chính tông, còn mẹ anh là người Mỹ gốc Việt.
Gia đình anh kinh doanh hầu hết tất cả các lĩnh vực, và thời trang chỉ là một phần nhỏ trong chuỗi các lĩnh vực đầu tư của gia đình anh.
Philip vừa sinh ra đã ở vạch đích.
Anh chưa cần làm gì đã có tất cả.
Tuy nhiên không phải vì vậy mà phủ nhận tài năng của anh.
Người đàn ông này có tài thật sự.
Nếu không có bản lĩnh cho dù anh ta có mọi thứ cũng không thể giúp anh thành công trên thương trường.
Gia cảnh có thể mang lại cho anh ta con đường tắt để đi tới thành công nhưng vẫn phải công nhận vào bản lĩnh của anh ta nữa.
Anh tốt nghiệp đại học Harvard, một ngôi trường danh giá.
Sau đó, theo ba mẹ sang Việt Nam làm việc.
Vì mẹ anh muốn quay lại cố hương để phát triển sự nghiệp.
Người đàn ông này có mọi thứ mà ai cũng phải mơ ước: Gia cảnh tốt, tài năng, đẹp trai, bản lĩnh và sự thành đạt khi tuổi đời chỉ mới 28.
Nhưng tài thường đi đôi với tật.
Trong giới này không ai không biết Philip là một người đào hoa, sát gái bậc thầy.
Người ta có thể thấy hôm nay anh ta chụp hình với cô người mẫu này, yêu đương thắm thiết nhưng vài tháng sau đó lại là một người đẹp khác.
Cô nào lên báo cũng tình tứ với anh ta, được vài tháng bên nhau rồi đường ai nấy đi.
Lãng tử, lăng nhăng là thế nhưng các cô vẫn cứ lao đầu vào.
Không biết là do anh ta đẹp trai, giàu có, hay do các cô thích ký hợp đồng yêu đương với anh ta.
Tình cảm gì như trò đùa, yêu vội và chống tan.
Thật sự giống một cuộc đổi chác hơn.
Một bên cung cấp tiền tài, danh vọng, một bên cung cấp sắc đẹp.
Nghe rằng cô nào làm người yêu của anh ta, vài tháng sau khi chia tay, phí chia tay sẽ là một căn hộ khi hai người còn mặn nồng.
Cái này cũng quá hào phóng rồi.
Quan trọng hơn nữa là cô người yêu đó không bị mất các nguồn tài nguyên, ngược lại sự nghiệp người mẫu của cô ấy còn phất lên như diều gặp gió.
Cho nên nói chia tay thì chia tay, nhưng anh ta chẳng bao giờ bạc đãi các cô nàng.
Thú thật là chỉ cần được đứng chung với anh ta trên mặt báo, cô ấy có thể nổi tiếng rồi.
Có một số chân dài, cả đời chẳng ai biết họ lài ai nhưng chỉ cần sau một đêm cọ nhiệt với Philip, vậy là được công chúng biết đến.
Cho nên mới nói, anh có bộ mặt sát gái là thế, tình sử thì cả trăm trang giấy vẫn chưa liệt kê được hết, nhưng các người đẹp vẫn lao vào anh ta.
Philip đểu thì có đểu nhưng chi rất đẹp.
Do vậy sau khi chia tay chẳng cô nào phàn nàn hay nói xấu anh ta trên mặt báo.
Anh không làm cho các cô ấy ghét được.
Philip lại có giọng rất hay, mặc dù tiếng Việt lớ lớ đặc trưng của những người nước ngoài nói tiếng Việt.
Tóm lại kiểu của anh ta là xương rồng có gai nhưng người ta không cưỡng lại được, phải chạm vào một lần dù có bị đổ máu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...