Hạ Huỳnh trở về bước chân như bay bổng, trên mặt còn hơi ửng đỏ, dù là ai cũng có thể nhìn ra được.
Lạc Niệm Niệm ngồi bắt chéo chân trên sô pha nhìn cô cũng tấm tắc lên tiếng: “Tớ còn tưởng rằng đêm nay cậu không trở lại chứ.”
Hạ Huỳnh tiến đến ngồi xuống bên cạnh Lạc Niệm Niệm, sau đó cố ý cho cô bạn xem sợi dây chuyền ngôi sao sáng loáng trên cổ: “Anh ấy đưa tớ tới dưới lầu rồi đi.”
Lạc Niệm Niệm đương nhiên nhìn thấy dây chuyền của cô, cô nàng lập tức trêu chọc: “Tớ nhìn thấy sợi dây chuyền của cậu rồi, đừng có khoe nữa.
Nói đi, hiện tại hai người là tình huống gì, ngay cả dây chuyền cũng tặng rồi.”
“Anh ấy thổ lộ với tớ.” Hạ Huỳnh cười cong khóe mắt, “Cho nên bọn tớ chính thức yêu nhau rồi!”
“Nên yêu nhau từ lâu rồi.” Lạc Niệm Niệm chẳng hề bất ngờ, dù sao cách cư xử mập mờ của Bạc Kiến Từ đã hết sức rõ ràng, “Cũng may anh ta có thể nhẫn nại.”
Hạ Huỳnh vuốt ve hộp gấm, độ cong khóe môi chẳng hề giảm xuống: “Cậu biết không, đây là bộ thiết kế Nhật Nguyệt Tinh Thần của Mr.
Scott mà tớ đã nhìn trúng từ lâu rồi, nghĩ tới nó mãi, không ngờ Bạc Kiến Từ mua được còn là mua tặng tớ!”
“Vậy không phải đúng lúc rồi à, cậu cũng không cần cảm thấy khó chịu nữa.” Lạc Niệm Niệm biết lúc trước khi Hạ Huỳnh nhắc tới bộ trang sức này vẻ mặt buồn bã bao nhiêu.
Hạ Huỳnh vội vã cho Lạc Niệm Niệm xem vòng tay và khuyên tai: “Có phải đẹp lắm không? Cậu có biết bộ này bao nhiêu tiền không?”
Lạc Niệm Niệm biết danh tiếng của Mr.
Scott, anh ta là nhà thiết kế trang sức nổi tiếng nhất trong giới, mỗi năm không ra nhiều tác phẩm, nhưng mỗi lần thiết kế ra thì đều là cực phẩm, còn bởi vì chỉ có một không hai, lần nào cũng được người ta tranh giành đến vỡ đầu.
Nhưng về giá cả thì cô vẫn không có khái niệm, “Bao nhiêu?”
“Tám con số.” Hạ Huỳnh trả lời, đây cũng là nguyên nhân cô chỉ có thể tìm Hạ Hoài Xuyên giúp đỡ, bởi vì cô còn trả không nổi.
Lạc Niệm Niệm khiếp sợ há to miệng: “Nhiêu đó? Chỉ một bộ thôi?”
Hạ Huỳnh nhẹ nhàng gật đầu: “Một cái thôi đã mấy triệu, huống chi là một bộ ba cái, giá cả đương nhiên khác biệt.”
Lạc Niệm Niệm sờ cằm, lại có một nhận thức mới về sự giàu có của Bạc Kiến Từ: “Anh ta thật sự rất có tiền.”
“Gia đình anh ấy chắc là không tệ đâu.” Hạ Huỳnh nhớ lại hồi nhỏ gặp được Bạc Kiến Từ ở tiểu khu kia, đó chính là khu biệt thự nhà giàu nổi tiếng tại Định Hải, không phải người bình thường có thể vào ở được.
“Kẻ có tiền yêu đương không giống người thường mà.” Lạc Niệm Niệm cảm thấy hơi chua, “Khi nào thì tớ cũng có thể gặp được một người đàn ông ném tiền cho tớ thì tốt rồi.”
Hạ Huỳnh nhoẻn miệng cười: “Tớ cảm thấy bản thân trở nên giàu có hình như càng đáng tin cậy hơn.”
“Vậy thì tớ cố gắng kiếm tiền! Bao nuôi trai trẻ, tiến lên đỉnh cao cuộc sống!”
***
Danh sách bài hát trong album của Bạc Kiến Từ vừa mới tiết lộ đã khiến fan tràn đầy mong đợi, bởi vì phong cách của album này hoàn toàn khác với trước đây.
Nhưng fan còn chưa kịp kích động thì đã được cho biết rằng album lần này theo ý kiến của Bạc Kiến Từ chỉ bán ra mười nghìn bản, bán hết rồi thì không bán nữa.
——????
—— chỉ mười nghìn? Một trăm nghìn bản cũng không đủ mua…
—— @Bạc Kiến Từ anh muốn bọn em giành nhau vỡ đầu à, có chút vậy đủ nhét kẽ răng hả!
—— đâu có món quà nào hạn chế số lượng bán ra, Tinh Tinh tại sao anh tùy hứng như vậy [gào thét]
—— may mà album nhạc số không hạn chế số lượng, bằng không thật sự điên mất…
—— hu hu hu lại tới lúc liều mạng nhanh tay rồi.
Khi Hạ Huỳnh nhìn thấy tin tức này cũng cảm thấy Bạc Kiến Từ tùy hứng, nhưng người ta có vốn liếng để tùy hứng.
“Bên nền tảng Phi Điểu có kế hoạch phỏng vấn những người giành được giải thưởng, cậu và Bạc Kiến Từ nhận giải cặp đôi đẹp nhất theo lý phải nhận phỏng vấn riêng, cậu có tham gia hay không?” Lạc Niệm Niệm vừa hỏi ra miệng thì lập tức sửa miệng, “Tớ thật là làm điều thừa, bên Bạc Kiến Từ đã đồng ý rồi, cậu khẳng định sẽ không từ chối.”
Hạ Huỳnh kiêu ngạo hất cằm: “Ai nói đó, nói không chừng tớ từ chối đấy.”
“Vậy bây giờ tớ giúp cậu từ chối.” Lạc Niệm Niệm không nói hai lời cầm lên di động chuẩn bị trả lời tin nhắn, động tác tuyệt đối không qua loa.
Hạ Huỳnh thấy cô bạn nghiêm túc, cô mau chóng ngăn cản: “Bên Bạc Kiến Từ đã đồng ý rồi, tớ làm sao có thể từ chối, như vậy không tốt lắm.”
“Xem cậu nói một đằng nghĩ một nẻo kia.” Lạc Niệm Niệm liếc nhìn cô, “Ngày mốt đến nền tảng Phi Điểu tiến hành phỏng vấn qua livestream, không có MC, nhưng sẽ chuẩn bị trước câu hỏi, còn sẽ chọn câu hỏi trong bình luận tiến hành tương tác.”
Hạ Huỳnh lập tức đứng dậy: “Vậy giờ tớ đi lựa quần áo để ngày mốt mặc.”
“Xem cậu gấp chưa kìa.” Lạc Niệm Niệm trợn mắt liếc cô, “Chuyện ngày mốt có cần thiết bắt đầu cuống cuồng vào hôm nay không?”
Hạ Huỳnh vừa định lên tiếng trả lời thì Bạc Kiến Từ gọi điện đến, cô cong khóe mắt nhìn qua Lạc Niệm Niệm: “Cậu xem có người còn gấp hơn tớ này.”
Lạc Niệm Niệm vẫy tay: “Chạy mau đi, tớ không có hứng thú với cơm chó của hai người.”
***
Hạ Huỳnh tự giác vào phòng ngủ nhận điện thoại, cô cũng không muốn “phá vỡ quan hệ” với Lạc Niệm Niệm.
“Em sẽ đến buổi phỏng vấn ngày mốt chứ?” Giọng Bạc Kiến Từ chứa ý cười cất tiếng hỏi.
Hạ Huỳnh giòn giã trả lời: “Đi chứ, em vốn không muốn nhận show giải trí nào cả, chuyên tâm học diễn xuất, nhưng em vẫn sẵn lòng ở cùng anh.”
Mấy hôm nay cô thật sự không nhàn rỗi, cô đi học lớp diễn xuất cố gắng nâng cao diễn xuất của mình, lúc nhận được phim thì sẽ có tiến bộ hơn.
“Xem ra chúng ta suy nghĩ giống nhau rồi.” Bạc Kiến Từ cười vui sướng đáp lại.
Hạ Huỳnh nghĩ đây là lần đầu tiên công khai xuất hiện chung sau khi xác định quan hệ, khác với trước kia, cho nên nhất thiết không thể mắc sai lầm, vì thế cô nói một tràng với Bạc Kiến Từ trong điện thoại.
Bạc Kiến Từ miệng đầy ưng thuận, sau đó hỏi: “Ngày mốt em mặc quần áo màu gì?”
Hạ Huỳnh hơi ngớ ra, lập tức đến phòng chứa đồ lục lọi: “Có lẽ em sẽ mặc áo len phối với chiếc váy màu xanh nhạt, đơn giản thôi.”
Cô nói xong ngay sau đó nhạy bén phát giác: “Anh sẽ không phải mặc đồ đôi với em chứ, như vậy không được đâu.”
Bạc Kiến Từ cười đáp lại: “Anh chỉ thuận miệng hỏi thôi, yên tâm đi, anh tuyệt đối sẽ không mặc giống em.”
Hạ Huỳnh tin tưởng lời anh nói.
Sáng hôm sau, nền tảng Phi Điểu đã đăng lên lịch trình Bạc Kiến Từ và Hạ Huỳnh sẽ tiến hành phỏng vấn qua livestream, nhân tiện thu thập bình luận của fan.
Nhìn thấy Kiến Hạ vẫn tương tác sau khi chương trình kết thúc, fan CP lại bắt đầu kích động, nhưng fan của hai nhà thì không nghĩ như vậy.
—— rốt cuộc còn muốn ràng buộc mấy lần đây?
—— chưa kết thúc à, tự sống tốt không được hả…
—— đây là Húc Tinh công khai bảo Bạc Kiến Từ giúp đỡ người nghèo Hạ Huỳnh ư??
—— chưa thấy tuyên truyền cho album mới, loại hoạt động này có cần thiết tham gia không, chỉ để người ta hút máu thôi.
—— Kiến Hạ là cặp đôi vẫn tương tác sau khi kết thúc, có lẽ…tôi có một ý tưởng bạo dạn…
***
Vào ngày đến nền tảng Phi Điểu, Hạ Huỳnh mới phát hiện mình đã tin vào lời nói dối của Bạc Kiến Từ.
Đã nói không mặc đồ đôi, vậy chiếc áo len màu xanh nhạt của anh trùng hợp cùng màu với chiếc váy của cô…
“Chẳng phải đã nói không mặc đồ đôi sao?” Cô nhỏ giọng hỏi.
Bạc Kiến Từ tỏ vẻ vô tội: “Không phải đồ đôi, chỉ là áo của anh đụng màu với váy của em.”
Hạ Huỳnh: “…” Cô chẳng thèm tin đâu!
Có nhân viên đưa hai người vào phòng livestream, cũng nói với hai người về hình thức phỏng vấn hôm nay.
Câu hỏi phỏng vấn viết trên tờ giấy nhỏ rồi bỏ ở trong hộp, tùy tiện rút ra câu hỏi để trả lời.
“Không phải câu hỏi gì quá khó, có một số thuộc loại thử thách sự ăn ý.”
Nghe nhân viên nói vậy, Hạ Huỳnh cũng yên tâm.
Trước khi bắt đầu livestream còn có một khoảng thời gian chuẩn bị công việc, hai người cũng có thể thả lỏng trước một chút.
Bạc Kiến Từ mở nắp chai nước khoáng cho Hạ Huỳnh, sau đó đưa cho cô: “Em lạnh không?”
Hạ Huỳnh nhìn nhiệt độ điều hòa là 28 độ, cái này sao có thể lạnh chứ, cô lập tức lắc đầu nói: “Không lạnh.”
“Lát nữa nếu gặp phải câu hỏi khó trả lời thì nhìn anh, sau đó để anh trả lời.” Bạc Kiến Từ lo lắng có một số câu hỏi khó trả lời, anh thì không bị giới hạn, để anh đáp thì tốt hơn.
Hạ Huỳnh nhẹ nhàng gật đầu.
Nhân viên của chuyên mục này không có tiếp xúc gì với Bạc Kiến Từ và Hạ Huỳnh, nhưng nhìn thấy bầu không khí hài hòa của hai người bọn họ cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, dường như có suy đoán mơ hồ.
Một lát sau, livestream chính thức bắt đầu.
Khi hai người cùng xuất hiện trong màn hình, fan lập tức bị tấn công dữ dội.
Không chỉ vì giá trị nhan sắc, còn bởi vì áo len của Bạc Kiến Từ cùng màu với váy của Hạ Huỳnh, loại phối hợp mờ ám này còn đánh mạnh vào lòng người ta hơn là mặc thẳng đồ đôi.
[tui bắt đầu hối hận đã bấm vào…]
[mợ nó, hai bộ đồ này là sao hả??]
[bây giờ mị trở ra còn kịp không…]
[giá trị nhan sắc dưỡng mắt quá đi]
Hai người lần lượt tự giới thiệu, sau đó trực tiếp tiến vào phân đoạn trả lời câu hỏi.
Bạc Kiến Từ cầm chiếc hộp vuông đưa tới trước mặt Hạ Huỳnh, anh cười nói: “Em lấy trước đi.”
Hạ Huỳnh không do dự, bàn tay thò vào trong rút ra một tờ giấy: “Nếu có thể quay trở lại lần nữa, muốn trở về cảnh tượng nào nhất trong ‘Nụ hôn rung động’?”
Bạc Kiến Từ đáp trước: “Nơi gặp gỡ lần đầu tiên.”
“Em muốn trở về lúc đoán bộ phận cơ thể, cho em cơ hội lần nữa tuyệt đối có thể trả lời đúng toàn bộ.” Hạ Huỳnh dùng giọng điệu nuối tiếc trả lời.
Bạc Kiến Từ mỉm cười nhìn cô: “Em xác định có thể trả lời hết sao?”
“Đương nhiên có thể!”
[trở lại nơi gặp gỡ lần đầu tiên? Nghĩ thật đẹp…]
[đầy lòng riêng mà]
[Kiến Hạ là thật, những lời này mị nói mệt rồi!!]
Lần này đổi sang Bạc Kiến Từ rút câu hỏi: “Nói ra ưu điểm và khuyết điểm của đối phương.”
Hạ Huỳnh suy nghĩ một chút mới nói đùa: “Khuyết điểm là quá cao, ưu điểm cũng là quá cao.”
Bạc Kiến Từ bất đắc dĩ, trả lời ngay sau đó: “Không có khuyết điểm, nhiều ưu điểm lắm không thể liệt kê từng cái một.”
“…” Hạ Huỳnh sửng sốt một giây mới nói, “Anh nói vậy, em chẳng phải là hỗn tạp sao?”
[ha ha ha ha ha ha ha ha]
[mị cười rồi khóc]
[chua, chua quá đi]
[ở đây nhiều chanh quá]
Qua mấy câu hỏi liên tiếp, hai người phối hợp ăn ý, Bạc Kiến Từ xưa nay đều dùng mặt lạnh đối với phỏng vấn lại ở trong livestream lần này chưa từng dập tắt nụ cười trên khuôn mặt…
“Bạc Kiến Từ năm tuổi cùng với năm Bạc Kiến Từ, xin hãy chọn một.”
Lúc Hạ Huỳnh nhìn thấy câu hỏi này không thể không bội phục lòng hiếu kỳ của mọi người…
Cô rối rắm hồi lâu, chọn Bạc Kiến Từ năm tuổi.
“Khó chọn thế à?” Bạc Kiến Từ cười nhẹ hỏi.
Hạ Huỳnh mím môi nói: “Nếu không anh cũng thử xem.”
Bạc Kiến Từ cười mỉm, trong lòng anh đã có đáp án từ lâu.
Tới phân đoạn xem bình luận, hai người nhận được một chiếc di động từ tổ chương trình, mưa bình luận bên trong lướt qua quá nhanh, Hạ Huỳnh thậm chí không thấy rõ khuôn mặt mình.
“Mắt tôi nhìn không kịp rồi.” Cô mau chóng nói, “Mọi người lướt chậm thôi.”
[có liên lạc riêng không? Cảm thấy hai người rất thân thiết]
Bạc Kiến Từ thấy dòng bình luận này, sau đó anh trả lời: “Đương nhiên có liên lạc.”
Hạ Huỳnh:???
–
Lời tác giả:
[Bạc Kiến Từ 5 tuổi or năm Bạc Kiến Từ]
Hạ Huỳnh: vấn đề này hơi rối rắm, tôi muốn cả hai làm sao đây? Được rồi, nếu nhất định phải chọn một thì tôi chọn Bạc Kiến Từ 5 tuổi.
Sau đó mang anh ấy về nhà sớm chút, thuận tiện nói với anh ấy đừng có cao như vậy o(*////▽////*)q
[Hạ Huỳnh 5 tuổi or năm Hạ Huỳnh]
Bạc Kiến Từ: 5 tuổi, đó là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, tôi muốn quay trở về lần nữa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...