Yêu Đương Cùng Tổng Tài Thê Nô


Theo lời Jerry, Đào Nguyên Đình mang cô đến Thiết Sát.
Sau một năm chạy chữa, cô đã thoát khỏi nguy hiểm.
Cô vừa tỉnh lại gần hai tháng, sức khỏe hiện tại ổn định.
Đặt biệt hai ả Vu Mỹ Tú và Lệ Thục Vy đã được Jerry cho người mang về căn cứ.
"Đào Tuấn Trì mẹ có chuyện này nghiêm túc muốn nói cùng con".

Cô lạnh lùng nhìn cậu nhóc.
Đào Tuấn Trì không cần cô nói cũng biết chuyện gì "Vâng, mẹ có gì cứ nói"
"Mẹ ruột con, hại mẹ nhiều lần! Trước đây nể mặt ba con, sau này là vì con.

Mẹ tha cho bà ta! Hiện tại, mẹ không thể......Con hiểu không?"
"Mẹ yên tâm, con từ lâu đã không xem bà ta là mẹ nữa, bà ta luôn luôn đánh mắng con! Bỏ đói con, thậm chí có lần....!Lần bà ta định tiêm m.a.

t.úy vào người con"
"Con đã rất sợ hãy, may mắn đợt đó ba mang con đến trường nội trú, nếu không...?"
Đào Tuấn Trì vành mắt đỏ hoe, nhớ đến chuyện cũ làm cậu càng căm hận người đàn bà đó hơn.
Từ ngày được Jerry mang đi huấn luyện, cùng từ ngày được mẹ An Nhiên nhận nuôi.

Cậu mới biết được, tình mẹ bao la ấm áp nhường nào.

Cậu không muốn đánh mất gia đình hiện tại của mình, nơi đây có ba mẹ yêu thương, ông bà cố rồi ông bà ngoại! Đặc biệt còn có hai anh em Jerry và Cherry.
"Cảm ơn con, cảm ơn con đã hiểu cho mẹ, từ giờ con là con trai lớn của mẹ! Ai ức hiếp con mẹ xử chúng cho con".

Đứa nhỏ đáng thương mà.
"Vâng ạ, chỉ cần mẹ không bỏ rơi con như bà ta là được"
"Sao có thể, con luôn là đứa con ba tự hào nhất".

Đào Nguyên Đình từ ngoài ôm Cherry bước vào.
"Ba" Cậu ngạc nhiên.
"Con là con ba, sau này tập đoàn Đào thị giao cho con! Ba hy vọng con đừng làm ba thất vọng là được"
Đào Tuấn Trì như không tin vào tai mình " Ba, có phải ba nói nhầm rồi không? Vậy Jerry phải làm sao? Cả Cherry nữa?"
"Anh đừng lo, em không có ý định tranh giành tài sản cùng anh" Cherry cười.
"Jerry ba sẽ sắp xếp, riêng tập đoàn là của con"
Đào Tuấn Trì xúc động đến khóc.
"Đàn ông con trai ai lại khóc xấu như thế?".

Jerry thở dài một hơi ôm Đào Tuấn Trì an ủi.
"Em thì hay rồi, thử không khóc cho anh xem" Đào Tuấn Trì thách thức Jerry.
Tiếp theo là màn rượt đuổi của đám nhóc.
"Bà xã bảo bối, tiệc cưới anh lo xong rồi? Em xem có cần thêm bớt gì không?" Đào Nguyên Đình đưa cho cô xem video cách trang trước tiệc cưới.
"Trước tiên, em muốn anh cho người làm hai ả kia mang thai! Sau đó em sẽ từ từ giải quyết, phải từ từ chơi mới vui"
"Bà xã à, em xấu xa quá đó"
"Anh ghét bỏ em?"
"Không phải, chỉ là anh vẫn luôn thắc mắc? Thiết Sát với em có liên quan gì sao? Mỗi lần có chuyện gì, Jerry điều gọi Lục, Kay, thậm chí Henry?"
"Anh ghen?"
"Anh không được ghen, vợ anh đẹp như thế, anh phải giữ".

Đào Nguyên Đình cây ngay nói thẳng.
"Nếu....!nếu thôi nha, nếu như em từng gi.ết ng.ười anh có còn yêu em không?"
"Em gi.ết.

ng.ười.

anh giúp em giấu x.ác"

"Anh không sợ sao?"
"Anh đường đường là ai chứ? Lão đại Thiên Nhất, có gì anh chưa từng làm sao?"
"Nói cũng phải"
"Mau nói, em cùng Thiết Sát có quan hệ thế nào?"
"Thật ra....".

Cô nhìn anh chăm chú.
"Vợ à, bảo bối, đừng nhìn anh như thế, mau nói đi"
"Thật ra, em...RẤT ....!YÊU....ANH"
Đào Nguyên Đình tròn xoe mắt nhìn cô, cô vừa nói gì vậy chứ.
"Vợ à, bảo bối, em thế này anh làm sao chịu đựng nổi đây?".

Đào Nguyên Đình ngang nhiên ôm cô hướng thẳng về phòng ngủ.
Đám nhóc báo chỉ biết trơ mắt nhìn ba mẹ âu yếm.

Thật chọc mù mắt chúng đi.
"Ra ngoài thôi, người ta cần không gian lãng mạn"
Ba anh em nắm tay nhau ra ngoài.
*
"Anh hai, anh ba, em muốn ăn kem".

Cherry nhìn hai ông anh.
"Được rồi, để anh đi mua cho em" Đào Tuấn Trì xung phong đi làm.
Bên này Cherry vô tình nhìn thấy Triệu Chí Nghĩa, cô bé cứ thế kéo anh trai theo.
Đến một con hẻm nhỏ, khi Triệu Chí Nghĩa chuẩn bị ra tay cướp giật, đã ăn ngay một đạp của Cherry.

"Hey, lại gặp nhau rồi".

Cherry ngọt ngào cười ha hả chào hỏi tên cướp.
Có lộn không vậy, toi đã từ Mỹ về đây vẫn không thể trốn thoát con nhóc này sao???
Triệu Chí Nghĩa sâu sắc hoài nghi nhân sinh.
"Không phải đâu, tại số chú không may mắn thôi".

Jerry khoan tay ở một bên giải thích.
"Vậy....Tôi có thể đi được không?"
"Tất nhiên là được...."
Triệu Chí Nghĩa muốn đứng lên bỏ chạy, nhưng không được.
( giải thích một chút, đây là tên cướp, giật đồ của Đào lão phu nhân, tình cờ Cherry bắt được, đánh hắn một trận tơi tả! Tưởng đâu về Trung Quốc sẽ ổn, ai ngờ...)
"Chú từ nay theo tôi".

Cherry bá đạo tuyên bố.
"Đi ..Đi theo, vậy có cơm ăn không?" Triệu Chí Nghĩa hoài nghi Cherry.
"Nuôi chú ba đời cũng không hết tiền tôi được"
"Thật ..thật sao?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận