Ầm…ầm
Máy bay đang bay không quá cao cũng không quá thấp, đột nhiên bên dưới gầm máy bay phát ra tiếng động khiến Mộ Dung Sở giật mình ngồi bật dậy: “ chuyện gì vậy “
Thư Tất Phương ôm chặt cô lại ra hiệu cho Tư Phong.
Nhìn qua cửa máy bay bọn họ thấy có hai chiếc phi cơ đang bay vòng quanh máy bay của Thư Tất Phương, Tư Phong quay lại, giọng có phần hoảng: “ Chủ nhân, phía dưới có một chiếc phi cơ đang móc dây cáp vào máy bay chúng ta “.
Nhìn ra phía cửa hắn thấy thêm hai chiếc nữa miệng bất giác thốt lên: “ là ba chiếc “.
Tư Vũ đang lái ở buồng trên thông qua bộ đàm thông báo xuống bọn họ, giọng run rẩy: “ Chủ nhân, bọn họ đang khống chế máy bay của chúng ta, tôi sắp lạc tay lái rồi.
Thư Tất Phương buông lỏng Mộ Dung Sở, nhìn về phía Toàn Quy, cất giọng lạnh: “ Tôi lo chiếc phía dưới, hai chiếc này giao cho anh “.
“ Này hai người cẩn thận đó “, Jack ở gần đó gương mặt vô cùng sợ hãi.
“ Được “, Toàn Quy nghiêm mặt đáp lại, liền đứng bật dây đi xuống phía toa cuối lấy lên 2 dây cáp cho hai người, còn có súng.
Thư Tất Phương nhận lấy hai thiết bị truyền tin từ phía Tư Phong đeo vào tai mình rồi quăng qua cho Toàn Quy một chiếc.
Hai người thắt dây cáp qua eo siết chặt lại, đeo mũ bạo hộ, khoảnh khắc Thư Tất Phương chuẩn bị nhảy xuống thì đột nhiên anh quay đầu nhìn Mộ Dung Sở, bình thản: “Em ở yên đó, không được hành động lung tung “.
Anh liếc mắt cho Tư Phong, hắn nhìn thấy liền hiểu ra đưa vào tay cô một thiết bị truyền tin y hệt như cái của Thư Tất Phương, cô luống cuống nhận lấy nó không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“ Nhảy “, Thư Tất Phương hét lên, một giây sau liền nhảy khỏi máy báy.
Đến khi Mộ Dung Sở hiểu ra là bọn họ đang bị tấn công, cô nhìn ngó xung quanh sau đó hét lớn: “ chủ nhân à “.
Cửa bên này Toàn Quy cũng nhảy ra, hắn giơ khẩu súng về hai chiếc phi cơ đang bay song song với hắn.
Trước mặt Mộ Dung Sở một cái màn hình lớn, bên trong là hình ảnh Toàn Quy và Thư Tất Phương đang treo người lơ lửng giữa không trung.
Phía dưới Thư Tất Phương đang khống chế chiếc phi cơ bay ngay phía dưới anh, có một sợi dây cáp móc vào phần đuôi máy bay anh, Thư Tất Phương dùng chính tay mình phá hủy sợi dây cáp kia nhưng đó là loại dây cáp được chế tạo đặc biệt muốn phá hủy nó bằng tay trần không hề dễ.
đoàng.
.
đoàng…đoàng
Ngay bên cạnh cửa máy bay khoảng 7 mét, là hai chiếc phi cơ đang chiến đấu với Toàn Quy, bên trong có kẻ nổ súng, Mộ Dung Sở nghe thấy tiếng súng cô nhanh chóng đi về toa sau lấy một khẩu bắn tỉa, cô đi lên phía buồng lái ngồi ở ghế lái phó: “ Vũ, anh bay cao lên chút “.
Tư Vũ nghe thấy liền điều chỉnh nhưng vì máy bay của bọn họ đang bị khống chế bởi dây cáp ở phía dưới nên phải mất hơn 2 phút máy bay mới bay lên cao được thêm một mét.
Mộ Dung Sở mở cửa cô đưa khẩu súng ra, tập trung toàn bộ ánh nhìn vào chiếc phi cơ đang bay gần với đầu máy bay của cô, một súng vang lên viên đạn bắn trúng vào thân máy bay xuyên thẳng vào tên đàn ông đang ngồi dùng ống nhòm quan sát.
Đang ngắm bắn lần hai thì đột nhiên máy bay rung lắc giữ dội khiến cô không thể tập trung vào mục tiêu, cô đứng bật dậy chạy lại khoang ngồi quan sát vào màn hình lớn.
Phía Thư Tất Phương một tay anh nắm lấy dây cáp móc ở đuôi tay kia chĩa súng vào chiếc phi cơ phía dưới, vì anh phải điều khiển dây cáp bằng một tay, chiếc phi cơ kia còn không ngừng hạ thấp độ cao muốn kéo máy bay của bọn họ xuống.
Không ổn
Mộ Dung Sở lại chạy đến toa cuối lấy một sợi dây cáp, đầu này thắt chặt vào eo, đầu kia thắt vào thân trong của máy bay, cô không nhảy khỏi máy bay mà là dùng chân làm trụ đưa nửa thân trên ra ngoài rồi dùng khẩu bắn tỉa ngắm bắn chiếc phi cơ ở dưới.
Tư Phong nhìn thấy liền kinh ngạc, vậy mà cô cũng làm được, hắn chạy lại đưa tay giữ chặt chân cô, bây giờ điểm trụ đã vững hơn Mộ Dung Sở tập trung vào ngắm bắn mục tiêu tay chuẩn bị bóp có cô liền nhớ ra, vội vã thốt lên: “ Không được, nếu dây cáp chưa bị phá hủy khi bắn hạ chiếc phi cơ đó nó cũng sẽ kéo máy bay chúng ta rơi xuống theo “.
Tư Phong trố mắt : “ Mau liên lạc với chủ nhân, thiết bị truyền tin của cô đâu “.
Mộ Dung Sở nhướng mày, nhanh tay chạm vào thiết bị truyền tin đang đeo ở tai, cô hét hết cỡ: “ Chủ nhân à, anh mau phá hủy dây cáp, em sẽ bắn hạ chiếc phi cơ đó “.
Cô quay đâu nhìn vào màn hình lớn, nhìn thấy Thư Tất Phương quay người, anh giơ tay ra hiệu đồng ý.
Thư Tất Phương nhét khẩu súng trở lại vào sau áo, hai tay lao đến giữ chặt sợi dây cáp từ kẻ thù, Mộ Dung Sở ngã người hết mức ra khỏi cửa máy bay, Tư Phong siết chặt hai tay giữ chặt chân cô.
Một tiếng ‘ đoàng ‘ vang lên, chiếc phi cơ phía dưới liền phát ra tia lửa, nó quá sáng khiến cô chói mắt.
Tư Phong ở phía sau, giọng run rẩy: “ Toàn Quy chủ nhân hạ được một chiếc rồi “.
Jack đứng sau bọn họ chẳng biết làm gì ngoài việc hướng mắt quan sát qua màn hình lớn, toàn thân hắn run rẩy.
“ Phía Phương không ổn rồi, sợi dây cáp đó rốt cuộc là làm bằng gì thế”, hắn gào lên.
“ Em cứ bắn đi “, thông qua bộ đàm giọng của Thư Tất Phương vừa rè vừa run, còn lẫn cả tiếng gió rất khó nghe.
“ Không được, chủ nhân “.
Mộ Dung Sở bây giờ cũng muốn ngay lập tức bắn nhưng sợi dây đó vẫn chưa phá hủy được, nếu bắn cả máy bay của họ cũng sẽ rơi.
Tình thế ngàn cân treo sợi tóc
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...