Năm ngày sau đó, Thư Tất Phương đã xử lí sạch sẽ bọn đàn em của Trụy Thành ở Las Vegas nhờ vào việc thẩm vấn tên tấn công hôm đó, Las Vegas bây giờ trở về dáng vẻ yên bình lúc xưa.
Xong việc , như lời hứa Lộ Khiết đã trao toàn quyền điều hành phía Nam vùng Vegas cho anh, còn mình chịu nửa phía Bắc còn lại.
Mộ Dung Sở được sự chăm sóc tận tình từ Jack vết thương ở tay nhanh chóng hồi phục, sức khỏe cũng tốt hơn trước rất nhiều.
Jack là bác sĩ riêng của Thư Tất Phương vốn dĩ hắn phải ở Nam Sơn nhưng vì có chuyến công tác quan trọng nên đã ở Vegas hơn tháng này.
Hôm nay hắn quyết định cùng bọn người Thư Tất Phương trở về Nam Sơn.
Ngồi trên máy bay, Thư Tất Phương không rời mắt khỏi Mộ Dung Sở thấy thần sắc cô tốt lên, anh nhếch môi.
Mộ Dung Sở cứ nhìn ra cửa máy bay hồn thả đi như đang nghĩ chuyện gì, Thư Tất Phương bất ngờ chụp lấy cánh tay cô, lực không mạnh cũng không nhẹ.
“ Sao lại thất thần “
“ Chủ nhân, tôi đói bụng “.
Mộ Dung Sở mè nheo, tay đặt ở eo mình, nhíu mày
“ Tiểu bắn tỉa lại đói bụng rồi à “.
Huyết Tư Phong cười ha hả thích thú, hắn nhìn sang ánh mắt đanh thép của Thư Tất Phương liền im bặt.
“ Này tiểu bắn tỉa này còn là một con heo tham ăn sao, haha…” Jack cũng ham vui hùa theo liền bị anh làm cho câm nín.
Rõ ràng trước khi ngồi lên máy bay đã ăn hai bát phở, ngồi máy bay chưa được hai tiếng mà đã đói bụng.
Người phụ nữ này đúng là dạ dày không đáy.
Huyết Tư Phong thở mạnh.
“ Phong “.
Chỉ một chữ đã khiến Huyết Tư Phong như tên lửa đứng bậc dậy quay người đi ngay, vài phút sau hắn mang đến cho cô 2 cái bánh bông lan, Mộ Dung Sở thấy liền cười tươi nhận lấy.
Thư Tất Phương lần nữa cất lời: “ Chỉ có cái này, em ăn đỡ đi “
“ Cảm ơn, chủ nhân “
…
Quay về biệt viện Mộ Dung Sở được sự cho phép của anh đã quất ngay một giấc ngon lành, thức giấc cũng đã hơn tám giờ tối, đi xuống phòng khách cô thấy 4 người đàn ông mặt ai nấy như bom đạn vô cùng nghiêm nghị, nhìn thấy cô Thư Tất Phương hời hợt lên tiếng: “ Qua đây “
Mộ Dung Sở như một con mèo ngoan đi thẳng đến ngồi xuống bên cạnh anh, bọn họ tiếp tục cuộc trò chuyện.
“ Chủ nhân, lần này e là Trụy Thành không dám cho người làm loạn ở Las Vegas nữa rồi “.
Huyết Tư Vũ giọng điệu tự tin, vừa nói vừa cười.
“ Không ở Vegas thì sẽ là nơi khác “.
Huyết Tư Phong lạnh lùng hơn.
Thư Tất Phương không thèm để ý bọn họ, ánh mắt chỉ nhìn mỗi cô từ nãy giờ, đưa mắt ra hiệu gì đó cho Huyết Tư Phong, hắn liền đi nhanh vào phòng bếp mang ra một ít đồ ăn, ngửi thấy mùi thơm Mộ Dung Sở liền ngước đầu ánh mắt dõi theo bàn tay đang bê thứ kia của hắn đến tận lúc đặt xuống bàn.
“ Ăn đi “.
Thư Tất Phương lạnh lùng, tay anh vòng qua eo cô giúp cô chỉnh lại tư thế đối diện với chỗ thức ăn kia.
Jack nhìn thầy liền phì cười khó hiểu.
Chợt thấy cô đã ăn được hơn nửa phần, Thư Tất Phương “ gừ “ một tiếng khẽ, anh lướt nhìn qua ba người đàn ông đang đứng, rồi quay về phía cô: “ Nói tôi biết, sao lúc đó em biết được vị trí của tên đó “
Mộ Dung Sở nghe thấy liền buông đũa, cô nhớ lại chính là lúc mà cả sòng bạc đều không có điện, chính Thư Tất Phương không cảm nhận được vị trí của tên tấn công kia nhưng cô lại làm được.
“ Cảm nhận được thôi “.
Mộ Dung Sở qua loa cho có trả lời.
“ Cảm nhận? Tiểu bắn tỉa lúc đó nhiều âm thanh làm nhiễu loạn như vậy, sao cô cảm nhận ra được “.
Huyết Tư Phong điệu bộ vô cùng nghi ngờ, hắn nheo mắt.
“ Chỉ có như vậy đã làm khó được các anh rồi, vậy mà cũng đòi xưng bá xưng vương “.
Mộ Dung Sở vừa nói ra liền cảm nhận được một tia lửa điện ngay bên cạnh, cô nhìn sang Thư Tất Phương ánh mắt kia như muốn giật chết cô, Mộ Dung Sở cười trừ: “ Xin lỗi chủ nhân “
Anh lườm cô một cái sắc bén rồi quay người, ngồi ngửa ra dựa lưng vào ghế, lạnh lùng: “ Ăn nhanh đi “
Nhưng sự thật là anh muốn tiếp tục tra hỏi cho bằng được, sự nghi ngờ của anh với cô vẫn còn đó chỉ là Thư Tất Phương cảm thấy có hỏi nữa cũng không có ích lợi gì nên đành bỏ qua cho cô lần này.
“ Chủ nhân, Toàn Quy chủ nhân đến Nam Sơn rồi, còn tổ chức một bữa tiệc gặp mặt, đây là thiệp mời “
Huyết Tư Vũ lại có vẻ hứng khỏi, đưa thiệp mời vào tay Thư Tất Phương
“ Toàn Quy chủ nhân lại là ai nữa “.
Mộ Dung Sở thất thần, khó hiểu nhìn bọn họ, cái tên này làm cô nghĩ đến một thứ mà cô đã từng đọc qua trong một cuốn sách tên là Sơn Hải Kinh, cái tên Toàn Quy này giống như tên của một loài dị thú trong văn hóa Trung Quốc.
Toàn Quy là một loại dị thú đầu chim, cơ thể giống rùa đen, đuôi giống rắn độc.
Âm thanh khi Toàn Quy kêu lên rất giống tiếng gõ vào gỗ, người ta mang theo Toàn Quy ở trên người, có thể ngăn cản ù tai, tăng cường thính lực, còn có thể trị vết chai chân.
Nghe đến cái tên cũng biết người này cũng không phải dạng tầm thường gì.
…
“ Phương, người anh em tốt của tôi “.
Một người đàn ông vô cùng điển trai, với màu mắt nâu, tóc màu xám khói, mũi lại vô cùng cao, mang một vẻ thư sinh, vẻ đẹp khiến Mộ Dung Sở mê mẩn nhìn không rời mắt.
“ Còn nhìn nữa tôi sẽ móc mắt em “.
Cảm nhận hơi nóng tỏa ra khắp nơi, Mộ Dung Sở nuốt nước bọt, lùi ra phía sau lưng anh.
Nhưng vẻ đẹp đó đúng là không đùa vào đâu được, có khi Thư Tất Phương còn không đẹp bằng hắn.
Toàn Quy kéo tay Thư Tất Phương đi vào bên trong, Mộ Dung Sở cùng Tư Vũ và Tư Phong cũng theo vào, bên trong được trang bày vô cùng sang trọng, người đông đúc đến mức đi lại cũng khó khăn, bọn họ đi liền một mạch lên tầng cao nhất của tòa nhà.
Mộ Dung Sở quan sát thấy, tầng một dường như là nơi nghỉ ngơi, có bàn bóng, quầy bar và một đám phụ nữ quỳ thành hàng chờ hầu hạ.
Tầng hai là phòng massage, cách bài trí và ánh đèn mờ mờ đầy ám muội.
Phụ nữ quỳ ở đó ăn mặc hở hang, tạo bầu không khí vô cùng nóng.
Thư Tất Phương đi qua liếc nhanh nhìn một cái rồi thôi, bước luôn lên tầng ba.
Rồi cứ vậy mà đi lên đến tầng thứ năm, là tầng cao nhất, lên đến nơi phòng yến tiệc rất lớn, giữa căn phòng bày một chiếc bàn đen trang nhã.
Nhìn kỹ khắp nơi tông đen là màu chủ đạo, nhìn rất u ám, Mộ Dung Sở vừa nhìn vào, cảm giác muốn ăn đột nhiên biến mất.
Một cô gái vô cùng quyến rũ trong bộ sườn xám xẻ, làn da cô ta trắng muốt, yểu điệu đi đến bên bàn rót cho mỗi người một ly rượi.
Đến lượt Mộ Dung Sở nhận rượu thì bị Thư Tất Phương ngăn lại, mặt anh tối sầm, rất khó coi.
“ Em không được uống rượu “
“ Không sao đâu Phương, cái này rất nhẹ chỉ uống một ly không say được đâu, nào người đẹp, em uống ly của tôi đi “.
Toàn Quy lại rất nhiệt tình, hắn đối diện với cô cười tươi khiến Mộ Dung Sở thần hồn điên đảo, còn chưa đắm chìm được bao lâu đã bị Thư Tất Phương dùng vũ lực mà tỉnh giấc.
“ Em dám nhận tôi chặt tay em “
Rồi anh lườm Toàn Quy khiến hắn, gật gật đầu lui ra xa khỏi cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...