Yêu Cung


Khi Âu Dương thâm nhập toàn bộ tâm thần vào trong yêu đan, hắn lại có vẻ mừng rỡ.

- Ha ha ha ha... Đây là Thánh Thể sao?

Điều động lực lượng trong yêu đan, lúc này trong thân thể Âu Dương, lưu quang chuyển động, Thứ Kiêu Cung đã thật sự trở thành một bộ phận của cơ thể hắn, Thứ Kiêu Cung giống như tay chân của hắn, trở thành một bộ phận không thể tách rời.

- Thân thể trở nên rất nhẹ...

Âu Dương cảm thụ được biến hóa trong thân thể mình, loại biến hóa này không chỉ thể hiện cường độ thân thể có một bước bay vọt, đồng thời hắn còn phát hiện thân thể của mình trở nên mềm mại không gì sánh được.

- Phi hành?

Âu Dương thử điều động yêu khí, đẩy thân thể lên khỏi mặt đất, nhưng hắn thử rất nhiều lần lại phát hiện căn bản không làm được. Không phải yêu khí của hắn không đủ cường đại, Âu Dương có thể cảm giác được, mình đã tuyệt đối tiến nhập Thánh Thể, nếu như nói thân thể của cửu giai là một tờ giấy, như vậy thân thể hiện tại đã mạnh như đá, hiện tại cho dù mình đối mặt với một kích toàn lực của Yêu Chiến Sĩ cửu giai, nhất định sẽ không bị thương.

Nếu như hiện tại để hắn đối mặt với phệ hồn, cho dù cái đuôi của phệ hồn quét đến, hắn vẫn không bị thương. Đây là một bước nhảy vọt về chất, thế nhưng sau khi đạt được Thánh Thể, Âu Dương lại có một loại cảm giác hữu lực nhưng không có chỗ sử dụng.


- Chuyện này là thế nào, rõ ràng lực lượng cường đại hơn trước vô số lần, thế nhưng lại không cách nào điều động?

Âu Dương không ngừng thử điều động rất nhiều yêu khí tràn ngập thân thể của mình, thế nhưng vẫn không cách nào làm được.

- Lẽ nào... Vì ta chưa từng học qua công pháp phù hợp với mình một cách hệ thống?

Âu Dương đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, trước đây hắn chỉ dựa vào tài bắn cung phối hợp với yêu khí của mình chiến đấu, trước Thánh Thể còn không có gì, dù sao trước Thánh Thể chỉ có thể đặt nền móng, chỉ cần phóng xuất lực lượng là được rồi, về phần làm thế nào phóng xuất cũng không có vấn đề. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Theo tiến nhập Thánh Thể, hiện tại lực lượng của hắn đã tăng cường thêm mấy lần, lúc này hắn đã không thể thoải mái điều động lực lượng chiến đấu như lúc còn cửu giai.

- Xem ra sư phụ nói rất đúng, Thánh Thể mới là bắt đầu, còn phải học thêm rất nhiều.

Âu Dương lắc đầu, hiện tại lực lượng có, kỹ xảo cũng có, thế nhưng nếu như không có công pháp tương xứng điều động lực lượng bành trướng trong thân thể, mình muốn đề cao là rất khó.

Sau khi nghĩ thông suốt tất cả vấn đề, Âu Dương tạm thời yên tâm, dù sao hắn vốn thuộc về Vạn Tiên Sơn, ở chỗ Bạch Hủ Minh chắc chắn sẽ có công pháp thích hợp để hắn học tập, chuyện này không phải vấn đề lớn, hiện tại việc hắn phải suy nghĩ là làm sao thoát ra ngoài.

Trong toàn bộ tế đàn viễn cổ chỉ có hắn và thi thể của phệ hồn, tế đàn bị bức tường ánh sáng thủ hộ, bên ngoài bức tường ánh sáng lộ vẻ hư vô, làm sao hắn có thể ra ngoài? Lẽ nào phải quay về hư vô?

Âu Dương cũng không nhìn thấy Cực Cảnh bị hủy diệt, hắn cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, thế nhưng người thông minh như hắn khẳng định sẽ không xông ra khỏi tế đàn nghênh tiếp hư vô, Âu Dương cũng không cho rằng mình đã cường Đại Đế đến mức có thể chống lại hư vô.

Âu Dương chuyển động xung quanh một hồi lâu, cuối cùng hắn phát hiện trên tế đàn có một trận đồ độc lập nhỏ bé, xung quanh trận đồ này có bốn lỗ nhỏ, lỗ nhỏ này giống như cần vật gì bỏ vào.

Âu Dương bắt đầu nghiên cứu trận đồ, hắn có một loại cảm giác, đây chính là then chốt để hắn ra ngoài...

Âu Dương ở bên trong nghiên cứu, hắn hoàn toàn không biết, bất giác hắn đã ở trong Chân Linh Giới mười năm.

Lúc này ngoại giới sớm đã vô cùng biến ảo. Mười năm trước Cực Cảnh tan biến sớm đã trôi qua, có người còn nhớ, thế nhưng còn rất ít người thảo luận về nó.

Vạn Tiên Sơn, trên Thông Thiên Phong, Lam Thông đứng trên một khối đá ngầm nhìn xuống Thông Linh Hải bên dưới Thông Thiên Phong, bên người hắn chính là Lý Vĩ. Trong thời gian mười năm, Lam Thông là đệ tử duy nhất dựa vào nỗ lực bước trên Thông Thiên Phong, cũng được xem là thiên tài có cơ hội trùng kích Pháp Thân đỉnh phong thậm chí Đại Đế.


- Mười năm trước chúng ta tới Vạn Tiên Sơn, tràn ngập nghìn vạn chờ mong, mười năm sau cảnh còn người mất, lão gia hỏa Sở Tương Hợp vào thời khắc cuối cùng lại thất bại, chết ở Bất Chu Sơn, còn Lăng Túc và đám người Lăng Trung Thiên đến nay ở ngọn núi nào cũng không biết, Âu Dương cũng ngã xuống trong Cực Cảnh.

Trong lời nói của Lam Thông có vài phần thương cảm, đám người bọn họ ôm mộng tưởng tiến vào Chân Linh Giới, tiến vào Vạn Tiên Sơn, thế nhưng không ai ngờ mười năm sau chỉ có hắn và Lý Vĩ đến được Thông Thiên Phong.

- Mười năm phấn đấu, không biết có bao nhiêu người chết đi như quốc sư, lại có bao nhiêu người có thể đến được Thông Thiên Phong.

Mặc dù mười năm trôi qua, thế nhưng mỗi khi thấy Thông Linh Hải, hắn lại nhớ lại cảm xúc của bọn họ khi đến đây.

- Hai vị sư huynh, ở đây cần quét dọn một chút, hai vị sư huynh có thể...

Một lão nhân nhìn qua ước chừng sáu bảy chục tuổi, tay cầm một cây chổi vừa quét dọn Thông Thiên Phong vừa nói với đám người Lam Thông.

Lý Vĩ và Lam Thông đưa mắt nhìn nhau, nếu như không phải Lý Vĩ tận mắt nhìn thấy biến hóa mười năm qua, ai có thể nghĩ Mộc Xuân được xưng tụng là thiên tài năm đó, mười năm sau lại trở thành một lão nhân như vậy?

Yêu binh tổn hại, không được Tu Phục Tông Sư đồng ý chữa trị, trái tim hắn sớm đã chết từ lâu, nếu không phải còn lưu lại một tia mộng trưởng truy cầu, có thể Mộc Xuân đã rời khỏi nơi này làm một người bình thường....

Nhìn Mộc Xuân tuổi già sức yếu , Lam Thông tiến lên vỗ vai Mộc Xuân nói:

- Mộc Xuân huynh đệ, nếu có một ngày Âu Dương trở lại Vạn Tiên Sơn, ta nhất định sẽ kêu Âu Dương chữa trị yêu binh cho ngươi, bang trợ ngươi tiến nhập Thánh Thể.

Lam Thông nhìn Mộc Xuân, hắn có thể nhìn thấy vài phần của mình trước kia từ trên người Mộc Xuân, chỉ là hắn may mắn gặp được Âu Dương. Cũng là nhờ Âu Dương mới có hắn ngày hôm nay.


Thế nhưng mặc dù Lam Thông nói như vậy, bản thân hắn cũng không tin kỳ tích sẽ xuất hiện lần thứ hai.

Mười năm trước Cực Cảnh hủy diệt, Âu Dương và vô số người bỏ mạng trong Cực Cảnh, lúc đầu nghe được tin tức này hắn còn mỉm cười. Theo hắn thấy, ngay cả Sinh Tử Cảnh cũng không vây khốn được Âu Dương, hắn nhất định sẽ bước ra khỏi Cực Cảnh.

Thế nhưng đảo mắt mười năm vội vã trôi qua, tín niệm này đã tan vỡ. Hắn cũng bắt đầu từ từ tin tưởng Âu Dương đã chết, mặc dù hắn rất không muốn tiếp thu kết quả này.

- Cảm tạ Lam Thông sư huynh...

Mộc Xuân không hề tức giận, kỳ thực bản thân Mộc Xuân cũng biết, mình nhiều nhất chỉ sống mười năm nữa. Còn chuyện về Âu Dương từ lâu hắn đã nghe nói từ miệng Lý Vĩ.

Tu Phục Tông Sư hai mươi tuổi, người khai sáng Yêu Cung Thủ , linh hồn của Vô Địch đoàn đội, đơn thương độc mã sát nhập Thánh Thú Cốc đại chiến phệ hồn, nhưng một nhân vật như vậy bởi vì thời vận mà ngã xuống trong Cực Cảnh, nếu như Âu Dương thực sự trở về, Mộc Xuân có lý do tin tưởng yêu binh của mình có thể được chữa trị.

Hắn cũng từng tin tưởng nam tử đã vô số lần sáng tạo kỳ tích này sẽ trở về, thế nhưng thời gian mười năm đủ để ma diệt tất cả...



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận