Yêu Chiều Tổng Giám Đốc Phúc Hắc
Thời gian chuẩn bị cho chuyến du lịch cũng gần như đã bắt đầu. Mỗi người cần chữ ký xác nhận của phụ huynh mới có thể tham gia.
Song Y đương nhiên rất dễ, mẹ cô chưa bao giờ hà khắc đối với những hoạt động ngoại khóa thế này liền có thể lấy được chữ ký của mẹ.
Chỉ khổ thân cho Thế An, do làm bảo bối của nhà làm gì mà bây giờ mỗi lần muốn đi chơi cùng bạn bè là cả một vấn đề, Thế Tường bảo vệ con vô đối ông thời thời nhất nhất đều muốn thấy cô con gái nhỏ phải luôn bên cạnh ông, còn muốn đi đâu thì cũng phải xem chỗ đó có thuộc địa phận của ông không cái đã.
Khóc lóc năn nỉ hơn nữa này dường như không hề có kết quả, gương mặt tươi cười hằng ngày của Thế An tắt hoàn toàn, thay vào đó là gương mặt bí xị đầy bực dọc.
Trong lúc lòng đang buồn bực cực hạn vì sự phong kiến vô lý của người ba này, thì Thế Thiên chợt xuất hiện ánh mắt của Thế An chợt sáng lên vô cùng, đối với tâm tình mấy ngày nay của Thế Thiên đã làm cho Thế An không còn né xa anh như trước kia, mà giờ cô có thể thoải mái một chút mà nói chuyện với anh
_ Anh hai! trường tổ chức đi chơi ở Ninh Phong 3 ngày 2 đêm, em muốn đi, anh hai xin ba mẹ cho em đi có được không - chiêu này cô dùng từ nhỏ đến lớn với ba mẹ, bây giờ nó đã bị miễn nhiễm với ai người thì chỉ còn một người nữa thôi
Thế Thiên ngồi xuống chân bắt chéo lại không phản ứng gì, cũng không chú ý chút gì đến cô em gái này.
Thế An thừa biết anh hai có gì đó với Song Y nếu không lại tự nhiên đồng ý chở cô đến gặp Song Y mấy lần. Ý nghĩ này vừa chợt sáng lên, đôi chân mày liễu nhướng lên.
_ Anh hai, Song Y đã xin được chữ ký của mẹ cô ấy rồi, cô ấy sẽ đi đó - Thế An thừa biết không cần nói nhiều chỉ cần nhắc nhẹ một cái liền sẽ nhận được phản ứng ngay.
_ Cho Thế An đi đi! con cũng có việc ở chi nhánh bên đó, 3 ngày đó con sẽ trông chừng con bé. - Đúng như dự tính của Thế An, nhắc đến Song Y anh hai sẽ như vậy
Khúc Ôn Nhu ngồi yên gọt trái cây nãy giờ không lên tiếng, nhưng khi chợt nghe loáng thoáng cái tên Song Y, lại nhận được lời đồng ý của con trai lãnh khốc này của bà lần đầu tiên mở miệng bảo hộ cho đứa em gái được đi chơi với trường. Điều này khiến bà có chút bận lòng.
Thế An nhìn về phía ba mẹ lại thấy hai người không phản ứng, liền hiểu họ đã chấp nhận cho cô đi, quả thật vui không thể tả, cô nhảy nhót vui mừng chạy về phòng mình.
Lúc này Thế Tường bảo Thế Thiên vào phòng để bàn về chính xác của công ty, Khúc Ôn Nhu lại có chút mệt nên lên phòng nghỉ trước.
Sáng hôm sau là thứ 5, lớp của Song Y và Thế An được nghỉ, Thế An liền gọi điện kéo Song Y đi dạo phố.
Đến quầy đồ bơi, Thế An bay thẳng vào lựa lựa chọn chọn bộ đồ bơi đáng yêu, Còn Song Y lại không thích bơi cho lắm nên không muốn chọn, nhưng Thế An lại dứt khoát muốn cô chọn lấy một bộ với ví dụ " Lỡ như biển đẹp quá, muốn tắm rồi sao? " Vấn đề này có chút đúng, nên Song Y cũng lựa đại một bộ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...