Yêu Chiều Cô Vợ Nhỏ


“Vậy có thể em phải thất vọng rồi!” Anh bạo lực gia đình với cô bao giờ chứ!“Hừ hừ hừ hừ!” Cô hừ mấy tiếng liền: “Em có hẹn với bạn, hôm nay chú Diệp tự mình đi chơi nhé!”“Không cần vệ sĩ?”“Không cần!”“Hôm nay không đến bệnh viện thăm ông nội à?”Đường Tuế Như nghe thế thì khẽ ngẩng đầu, cười tít mắt nhìn anh: “Chú Diệp, anh muốn em đi thăm ông nội là vì anh muốn tới gặp chị Đường đúng không? Hôm qua gặp mặt thấy thế nào, xinh đẹp lắm đúng không?”“Không chú ý.

” Lòng Diệp Cô Thâm trầm xuống cầm tờ báo quân đội lên, sắc mặt lạnh nhạt: “Em mà đẩy anh vào lòng người khác, cẩn thận anh thật sự áp dụng bạo lực gia đình với em đấy.


”“Anh dám!” Cô định nói một chút lại thôi, nếu anh mà thật sự dám bạo lực gia đình, tuyệt đối không gả nữa!Cô gái nhỏ phồng má, dáng vẻ thở phì phò, làm như Diệp Cô Thâm bạo lực gia đình với cô thật không bằng!Cuối cùng, hôm ấy Đường Tuế Như không hẹn với bạn nữa mà đi theo Diệp Cô Thâm đến bệnh viện thăm ông Đường.

Thân thể ông Đường đã tốt lên nhiều, Đường Tuế Như càng cảm thấy hình như ông nội cố ý!Còn cô vẫn muốn tác hợp cho Diệp Cô Thâm và chị Đường!Nhưng ánh mắt người đàn ông ấy lại chỉ nhìn cô, chị Đường xinh đẹp như thế mà không thèm ngó lấy một cái!Buổi tối trên xe trở về nhà, cô lười biếng dựa vào thành ghế: “Chú Diệp, thẩm mỹ của anh có vấn đề à?”“Sao lại thế?”“Chị Đường xinh đẹp như vậy, còn là một đại mỹ nữ có tri thức, theo lý thuyết mà nói thì đám hỏi này càng thích hợp hơn so với em…” Cô hơi buông lỏng tay, điện thoại di động bỗng nhiên rơi xuống.

Cô ngồi xổm xuống nhặt điện thoại lên: “Anh xem em còn cẩu thả như vậy, không hợp làm quân tẩu chút nào!”Xe bỗng dừng lại ở ven đường!Ánh đèn mờ nhạt chiếu vào buồng lái, gương mặt tuấn tú lạnh lùng của Diệp Cô Thâm tiến sát lại gần, đáy mắt đen như mực lóe lên một chút không thoải mái.

Cơ thể nhỏ bé của Đường Tuế Như cứ thế từ từ ngửa về ra sau, bỗng nhiên cổ tay cô bị anh túm lấy, di động trong tay lại rơi xuống.

Dáng vẻ này của Diệp Cô Thâm thật đáng sợ…“Anh làm gì đấy! Buông ra!” Cô bắt đầu căng thẳng bất an vặn vẹo cổ tay: “Diệp Cô Thâm! Anh buông ra!”“Thẩm mỹ của anh có vấn đề?”“Đúng!” Cô trả lời hết sức yếu ớt: “Em cảm thấy chị Đường xinh đẹp tốt hơn nhiều, có vẻ thích hợp với anh, một quân nhân, một bác sĩ, anh bị bệnh chị ấy còn có thể làm bác sĩ miễn phí cho anh, lúc nào cũng có thể đảm bảo cho sự an toàn của anh, rất tốt mà! Tuy em cũng là con gái nhà họ Đường, nhưng không xứng với anh gì cả… Cùng lắm là cũng chỉ biết đến cái kìm phẫu thuật gì gì đó thôi…”Khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế Như cười gượng gạo.


Tục ngữ có câu không đưa tay đánh kẻ mặt cười*, Diệp Cố Thâm chắc không đến nỗi không phân phải trái đâu!*Một thành ngữ tương tự như câu “Đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại”.

“Anh không cần bác sĩ miễn phí, trong quân khu cũng không thiếu bác sĩ, anh chỉ cần em!”Cần cô làm gì chứ?“Anh nắm tay em chặt quá, anh nghĩ là ai cũng đã qua huấn luyện như anh chắc! Làm như sắt thép ấy! Đau quá!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Tuế Như nhăn nhó: “Thật sự đau lắm…”Diệp Cô Thâm từ từ hơi buông lỏng sức lực trên tay: “Hiện tại thế nào?”“Không đau nữa…”“Anh đang muốn hỏi em có còn muốn giới thiệu chị Đường của em cho anh nữa không?” Đôi mắt đen nhánh của Diệp Cô Thâm chăm chú nhìn cô.

Từ đầu đến cuối, anh chỉ muốn cô.


Mà không phải Đường Đường.

“Em…” Cô cảm thấy bàn tay trên tay mình nắm chặt lại, người đàn ông này, sao lại tăng sức lực rồi!Chẳng mấy mà bị anh vặn gãy tay mất!“Chú Diệp, em không giới thiệu chị Đường cho anh nữa…” Chị Đường mới không thích người đàn ông như anh đâu!Hừ!“Không có lần sau?”Đường Tuế Như nhìn chằm chằm người đàn ông đang áp sát bên cạnh, chớp chớp đôi mắt to, giọng điệu anh có cần lạnh như vậy không, hù chết cô rồi!Cô nuốt một ngụm nước bọt: “Anh không cần dựa gần vào đây như vậy…”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận