" Mấy hôm trước, có một bang nhỏ lấy nặc danh là Dead từ phía Tây Bắc, giáp bờ biển Hoa Kỳ chạy vào Cali.
Mấy thế lực trên đảo phản ứng rất gay gắt với bọn chúng vì thế liền hạ lệnh phong sát hành động của bọn họ, lợi dụng mưu hèn kế bẩn ép bọn họ giao ra 13 khoang vũ khí.
Chậc chậc chậc, 13 khoang lận đó.
Cô đoán xem, tiếp theo bọn chúng sẽ xử lý như thế nào?"
" Đánh rồi cướp."
"Ha ha ha.
Không sao, quả nhiên là đánh rồi cướp.
Đối với phương diện vô sỉ của mấy gia tộc trên đảo bọn họ chính là kẻ tám lạng người nửa cân, không ai chịu nhường nhịn.
Sau khi bị giảm lỏng, bọn chúng liền phát tộng tổng tấn công vào mấy kho hàng nhập khẩu ở ngoài cảng, cướp gần hết lương thực, thuốc men và một số vũ khí lưu động sau đó men theo mũi đảo Long Tiềm mà chạy.
Hiện tại đang phong toả mũi Long Tiềm làm căn cứ tạm thời.
Lần này thì tốt rồi, trực tiếp đối đầu với cả quần đảo lớn, bất quá, lợi ích thu về cũng không nhỏ."- Sở Điềm dựa lưng vào thành ghế sau, nhàn nhã rút ra câu kết luận cuối cùng.
"...."
" Lão đại, tôi hỏi cô, kẻ nào đứng sau thâu tóm đám người trên đảo."
" Cố gia."- Tử Uyên ném cho Sở Điềm một ánh mắt "đố-câu-nào-khó-hơn-đi."
" Hừ."- Sở Điềm đầy ai oán, giả bộ không biết để anh phân tích tiếp khó lắm sao.
Hẵng giọng một cái, âm thanh ấm áp của Sở Điềm tiếp tục vang lên:" Từ đầu, Cố gia chỉ nhằm vào một thứ của đám người kia, đó là một chiếc USB."
"USB?"
" Đúng vậy, đừng coi thường nó.
Nghe người trên đảo nói rằng, trong chiếc USB đó có chứa mô hình vũ khí tân tiến nhất, hiện đại nhất mà tổ chức quân sự thế giới đang tiến hành nghiên cứu.
Thì ra là đám người nhập cư kia trồng gian tế vào trụ sở Hoa Kỳ, nên trộm được bản sao."
"Vũ khí..."
" Cũng không biết nữa, nghe nói đó là một thứ có lực sát thương vô cùng vô cùng lớn.Chỉ cần lấy được mô hình có thể tiến hành chế tạo hàng loạt, tạo ra một đội quân khủng bố thực lực siêu cường."
Nghe đến câu cuối, ánh mắt của Tử Uyên nhất thời đen lại, nội tâm nháy mắt rơi vào đáy cốc, thâm sâu âm trầm.
" Chuyển hướng tới mũi Long Tiềm."- Một hồi trầm tư, cuối cùng Tử Uyên mới có phản ứng.
" Long Tiềm? Không phải cô đang gấp gáp đi tìm tên nam nhân đó hay sao?"
" Tên nam nhân đó" là lời cậu có thể nói bừa được sao?
Đang yên đang lành đón nhận lấy ánh mắt sắc bén như dao của lão đại nhà mình, Sở Điềm nhất thời nghẹn họng không nói lên được câu nào, quả thật là yêu ai yêu cả đường đi lối về.
Cẩu huyết muốn chết!
Sau khi đấu tranh nội tâm gay gắt, cuối cùng Sở Điềm cũng chấp nhận số phận, ngậm đắng nuốt cay cầm bộ đàm di động kết nối với cấp dưới khẩn trương chuyển hướng mũi tàu.
Anh có lòng tốt nên tò mò một chút xíu thôi mà, không phải chỉ hơi rối loạn ngôn ngữ thôi sao, cần gì làm căng vậy.
****
Trên một không gian rộng lớn bên cạnh bờ biển, khung cảnh thật yên bình.
Một mũi đảo xinh đẹp, sóng biển xanh màu ngọc, nối tiếp nhau đánh vào bãi đá bên bờ biển tạo thành tầng tầng khối khối bọt trắng trông vô cùng đẹp mắt.
Trời càng nắng, gió càng lớn, sóng càng mạnh, mang theo hương vị mặn nồng của biển cả vào đất liền, thổi bay những phiền muộn lo ưu.
Trái ngược với tiên cảnh thanh bình ngoài bãi, phía đằng xa, dưới những cánh chim hải âu trắng, một đoàn thuyền khí thế tiến vào.
Thuyền men theo dòng nước, chạy vào bến cảng ngầm rồi dần dần biến mất, chìm vào bóng đêm huyền ảo trong cửa động ngầm..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...