Yêu Anh Từ Một Lần Đánh Cược

Ra khỏi văn phòng thị trưởng, Lăng Vân Phi lại ngồi vào xe. Hắn cũng không rời đi ngay lập tức mà châm một điếu thuốc bắt đầu hút. Hắn biết, lần này tìm thư ký Vương nhờ giúp đỡ, tuy hắn đã trăm dặn vạn dò không cho thư ký Vương nói cho bác cả, nhưng chuyện này sao có thể. Bác cả là một lão hồ ly, việc của hắn và Long Ký Hạo sớm muộn sẽ không lừa được ông. Hơn nữa hắn tới là vì chuyện của Long Thiên Thiên, nhất định bác sẽ hoài nghi, nhưng Lăng Vân Phi đã hiểu rõ bác mình, những thứ này hiện tại chỉ là suy đoán chứ chưa xác định được, vì thế chuyện tình của hắn tạm thời vẫn an toàn.

Có điều dù sao cũng chỉ có thể lừa gạt được nhất thời chứ không gạt được một đời, sớm muộn cũng sẽ lộ ra. Nếu như hắn đã lựa chọn ở bên người đàn ông này, nhất định phải ngả bài với người trong nhà. Nhưng không phải hiện tại, hắn chưa chuẩn bị đủ, nếu giờ mọi chuyện bị đưa ra ánh sáng, chuyện tình cảm của hắn và A Hạo tất nhiên sẽ bị gây khó dễ.

Hắn đã yêu người đàn ông này, có điều hắn không quá tự tin về cảm giác mà A Hạo dành cho mình. Người đàn ông kia chẳng hề tỏ tình với hắn đến một lần, vạn nhất bị trong nhà ngăn trở một chút, A Hạo không kiên trì được thì phải làm sao đây? Bởi vì A Hạo có gia đình, có con, anh ấy có trách nhiệm của mình, anh ấy phải suy tính nhiều hơn hắn. Lăng Vân Phi không thể để cho tình yêu của mình xuất hiện bất kỳ một nhân tố không ổn định nào, vì thế nhất định hắn phải chuẩn bị xong đầy đủ mới có thể come out với người trong nhà.

Có điều hắn là đứa con trai độc nhất, tin rằng nếu như hắn nói muốn sống hết đời với một người đàn ông, nhất định trong nhà sẽ phát sinh biến đổi nghiêng trời lệch đất nhỉ. Lăng Vân Phi rít một hơi khói thật dài, trước mặt hai người họ có cửa ải khó khăn là người nhà của hắn này, còn có vợ của Long Ký Hạo, Diệp Tinh Tinh. Người đàn bà này dường như còn khó đối phó hơn hắn nghĩ.

Bởi vì không có một người phụ nữ nào có thể bình tĩnh được khi chồng mình đem theo dấu vết của người khác về nhà. Dù cho họ không có tình cảm thì cũng chẳng đến mức thờ ơ không động lòng chứ, dù sao họ cũng đã sống với nhau mấy năm, còn có con trai nữa.

Nhưng Diệp Tinh Tinh chính là một ngoại lệ, cô ta có thể làm được. Hoặc nói người phụ nữ này thật sự không thèm để ý, không hề yêu A Hạo chút nào, hoặc cô ta không đơn giản là một người phụ nữ ngực to óc bằng quả nho, hẳn là có những suy nghĩ khác. Lăng Vân Phi đoán rằng chắc là cái sau, lấy kinh nghiệm chơi đùa quanh vạn bụi hoa trong mấy năm này của hắn mà xem, hẳn là Diệp Tinh Tinh không đơn giản như vậy.

Lúc này điện thoại vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ trầm tư của Lăng Vân Phi. Hắn lấy điện thoại ra nhìn, hóa ra là Đinh Tử Kỳ gọi đến, chắc là có liên quan đến công việc? Nếu không phải thế thì Đinh Tử Kỳ sẽ không gọi điện thoại tìm hắn; hơn nữa sau khi hắn ở cùng Long Ký Hạo đã rất lâu không liên lạc với Đinh Tử Kỳ.


"A lô, Tử Kỳ à."

"A Phi, giờ em đang ở đâu?"

"Sao thế?"

"A Phi, công trình ở mảnh đất đại lộ Tân Hải kia xảy ra vấn đề."

"Cái gì, anh nói gì? Xảy ra vấ đề gì?" Lăng Vân Phi lo lắng hỏi. Tòa nhà Tân Hải này là giấc mơ của A Hạo, tuyệt đối không thể xảy ra chút sai lầm nào được.

"Hôm nay đội xây dựng gọi đến nói Long thị đột nhiên tạm dừng cung cấp tài chính. Anh đã gọi điện đến Hạo Dương để hỏi thăm, nhưng thư ký nói chuyện này Long tổng không làm chủ được, phải hỏi Diệp tổng. Anh đã hỏi Diệp Tinh Tinh, cô ta nói muốn hủy hợp đồng với chúng ta, tiền hủy hợp đồng cứ theo đó mà làm."

"Chờ chút, hỏi Diệp tổng à. Diệp Tinh Tinh kia tính là gì, dám nói như vậy. Đợi chút, tôi sẽ về ngay lập tức, đến công ty lại nói."

Mẹ kiếp, Lăng Vân Phi nhấn tắt điếu thuốc, thật là một người đàn bà đáng ghét. Linh cảm của hắn thật chính xác, đã nói người này không hề đơn giản mà. Hắn lập tức gọi một cú điện thoại cho Long Ký Hạo, kết quả điện thoại không có ai nhận.

Diệp Tinh Tinh đang ngồi đối diện người đàn ông, thấy điện thoại của anh vang lên không ngừng, châm chọc mở miệng: "Sao không nhận? Tôi ở chỗ này không tiện, vậy tránh đi chút nhé?" Cô ta nói tránh đi nhưng vẫn ngồi lỳ trên ghế không nhúc nhích.

Long Ký Hạo không nhận điện thoại, vì anh đã đoán được Lăng Vân Phi gọi cho mình vì cái gì, có điều có người phụ nữ này ở đây đúng là không tiện.

Điện thoại lại vang lên lần nữa, Long Ký Hạo lại nhấn từ chối không nhận. Diệp Tinh Tinh nghiền ngẫm nhìn màn hình lóe sáng: "Không phải là người tinh bé nhỏ của anh gọi đến đáy chứ?" Lời này rốt cuộc cũng khiến Long Ký Hạo phản ứng lại: "Cô ở đây cũng lâu rồi, chuyện muốn làm cũng đã làm, lời nên nói cũng đã nói, còn việc gì khác không? Rảnh thì về đi."

"Nhanh vậy đã muốn đuổi người sao, không có tình người thế hả?" Thấy Long Ký Hạo không hề phản ứng, Diệp Tinh Tinh oán hận nhìn người đàn ông này một chút: "Được rồi, chỗ này không giữ tôi lại thì tôi đi, có điều Long Ký Hạo tôi nói cho anh biết, tòa nhà chỗ Tân Hải anh đừng hòng quản, giờ chuyện này tôi đã toàn quyền phụ trách. Nếu anh còn xen vào nữa thì tự mà gánh lấy hậu quả."


"Được rồi, không cần cô cứ nhắc đi nhắc lại đâu. Đi thong thả không tiễn."

"Anh chờ đấy Long Ký Hạo." Diệp Tinh Tinh giận dữ bỏ đi.

Lăng Vân Phi liên tục gọi điện thoại, trong lòng nhủ thầm, A Hạo, A Hạo, nhận điện thoại đi. Rốt cuộc hắn cũng được như nguyện, điện thoại đã thông: "A lô A Hạo, anh không sao chứ. Chuyện công trình kia em đã nghe nói rồi, anh đừng giận, em sẽ nghĩ cách."

"Ha ha, tôi không sao. Lúc nãy Diệp Tinh Tinh ở đây nên không bắt máy được."

"Cái gì, người phụ nữ kia ở đây á? Cô ta làm gì? Cô ta có làm gì không?"

"Không có, chỉ là nói cho tôi biết chỗ Tân Hải kia tôi không thể phụ trách. Cô ta muốn đóng băng nguồn vốn công trình, hủy hợp đồng với bọn em."

"A Hạo, cô ta không cấp tiền thì không cấp, hủy hợp đồng thì cứ hủy, yên tâm đi, ai sợ ai chứ? A Hạo, nhất định em sẽ xây dựng một tòa nhà cao nhất thành phố, để anh hoàn thành ước mơ."

"Vì thế nên người phụ nữa kia mới dùng mỹ nhân kế với tôi, nói nếu như tôi chịu theo thì vốn thanh toán công trình sẽ có, nhưng..."

"Cái gì, A Hạo, ả đàn bà hèn hạ kia thật sự nói vậy hả anh. Đồ không biết xấu hổ, anh không đáp ứng đấy chứ?" Lăng Vân Phi sắp giận điên lên, hận không thể băm người kia thành tám mảnh để xả hận. Nhưng hắn không thể phát hỏa với A Hạo, món nợ này đương nhiên hắn phải tính lên đầu Diệp Tinh Tinh.


"Tôi mà, đương nhiên tôi sẽ không đáp ứng, vì tôi đã có em rồi." Long Ký Hạo khoan thai mở miệng.

"A Hạo, thật sự em yêu anh chết mất. Đừng lo lắng, công trình sẽ vẫn tiến hành như thường lệ, em đang trên đường tới công ty rồi."

"Ừ, Vân Phi, tôi biết em sẽ có cách mà, tôi tin em."

"Ừ ừ A Hạo, anh đi làm đi, tan làm em sẽ đón anh."

"Được, tôi chờ em."

Cúp máy xong Lăng Vân Phi liền tăng tốc, nhanh chóng đến chỗ công ty. Long Ký Hạo nhìn điện thoại đã tắt, nhếch môi nở nụ cười. Uy hiếp của Diệp Tinh Tinh anh vốn không hề để vào mắt, nếu như thật sự anh muốn đoạt quyền, mười Diệp Tinh Tinh cũng không nói được gì. Mà bây giờ anh nghĩ cái này cũng không cần thiết, vì anh tin người ở bên kia điện thoại sẽ vì anh mà nghĩ một kế sách để tòa nhà được xây xong một cách hoàn mỹ, căn bản không cần anh phải lo lắng.

Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay vẫn cập nhật hai chương, có điểu chỉ có thể viết ngắn, xin lỗi nha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui