Yêu Anh Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
Lúc này cô hé cửa ra thì thấy người đàn ông kia đã đi ra khỏi khu nhà của cô mất rồi.
Hôm nay là lần đầu tiên được đi cùng anh , được ngồi sát nhau trong một cự li gần như thế.
Cô vô thức đưa tay chạm vào ngực trái của mình nó lại một lần nữa rung động.
Sau khi tắm rửa xong thì cô ngồi vào bàn học của mình mà làm bài tập.
Cũng do là lúc nãy cô ăn hơi nhiều nên bây giờ cũng không thấy đói nữa.
Hơn 10 giờ thì cô đã làm xong các bài tập toán hình học không gian.
Vẫn theo thói quen cũ sau khi học bài xong cô sẽ viết vài dòng nhật kí.
"Ngày ! tháng ! năm !.
hôm nay tôi được anh ấy đưa về , được anh ấy xách cặp cho tôi mặc dù hôm nay là một ngày vô cùng tồi tệ nhưng không sao tôi tin vẫn có một ngày anh sẽ quay đầu lại nhìn về phía tôi ".
Gấp lại trang nhật kí sau đó cô trèo lên giường đi vào giấc ngủ.
Cũng do ngày hôm nay đã khá là mệt rồi nên khi mới nàm xuống đã đi vào giấc mộng rồi.
_____________
Sáng hôm sau ánh nắng rọi vào một căn phòng nhỏ có một cô gái đang ngủ ở trên giường.
" Reng !.
reng ! reng! ! " báo thức cứ reo lên liên hồi.
Cô ngước lên nhìn thì đã thấy 6 giờ sáng rồi.
Do trường của cô cách khá xa với lại cô phải đi bộ nên phải dậy thật sớm để mà chuẩn bị.
20 phút chuẩn bị thay đồng phục và vệ sinh cá nhân sau đó cô sẽ soạn sách vở rồi mới đến trường.
Mới sáng sớm mà đã lạnh như thế rồi không có ánh nắng chan hòa như mọi ngày nên khiến cho cả người cô không rét cũng run.
Sau khi vào lớp ngồi thì cô cũng đã thấy Tường Vi đang uống sữa đậu nành.
Cô cũng nhanh chân đi lại chỗ ngồi của mình.
" Chào buổi sáng " nghe tiếng cô bạn mình chào hỏi nên Tường Vi cũng gật đầu sau đó cũng " vâng " một tiếng xem như đã đáp lại.
Tường Vi vô cùng tò mò buổi tôi ngày hôm qua không biết khi đi về hai người họ có phát sinh cái gì hay không ,liền không câu nệ mà trực tiếp hỏi thẳng.
" Cậu mau khai mau hôm qua về cái tên mặt lạnh kia có nói gì không " Tường Vi dùng một ánh mắt sắc bén để hỏi cô.
Bội An có chút đơ người nhìn vào cứ như là tra xét tội phạm vậy ,có chút không được tự nhiên " không có chuyện gì cả.
Anh ấy chỉ nói mình đi chậm mà thôi ".
Tường Vi nghe xong cũng thấy cậu ta thật là kì lạ suốt một buổi chỉ nói một câu khi ra về cũng chỉ nói một câu
" Thật sao Bội An " cô liền gật đầu sau đó liền lấy tập sách ra chuẩn bị cho tiết học đầu tiên.
Ngày hôm nay vào trường hình như mọi chuyện có chút lắng xuống rồi thì phải không còn những ánh mắt kì thị kia nữa làm cô cũng có chút bất ngờ.
Thôi không suy nghĩ nữa chuẩn bị một tinh thần thật thoải mái để học thôi.
Lật từng trang sách ra sau đó dùng bút chì để đánh dấu lại trang này mình đã đọc rồi.
"Reng!.
reng !.
reng!.
7:15 đã bắt đầu tiết 1 mong các em vào lớp chuẩn bị tiết đầu tiên" vẫn là giọng nói quen thuộc của thầy bộ môn ở phòng phát thanh.
Ở ngoài hành lang lúc này chỉ có những tiếng giày cao gót,giày tây của giáo viên đang chuẩn bị tiến vào lớp học.
"12A7! ! học sinh nghiêm " cô giáo Trinh bước tiến lại chỗ bục giảng sau đó mới đáp lại " các em ngồi xuống đi ".
Sau đó là những tiếng kéo ghế xột xoạt của các học sinh.
Cùng với những tiếng động khác nhau như là lật những trang tập sách ra hay là những học sinh thì thầm to nhỏ với nhau.
" Được rồi các em mở sách đến trắng 89 chú ý phần nội dung lát nữa sẽ trả lời câu hỏi ".
Nghe được cô giáo nói học sinh ai cũng điều" dạ " râm rấp sau đó hai mắt dàn vào phần nội dung mà cô giáo đang nói.
Hơn 30 phút truy bài thì cuối cùng bài tập cũng đã giải quyết.
Tiết học thì cũng kết thúc cô giáo đã ra khỏi lớp.
Học sinh ai nấy ngồi đó chỉ biết tám chuyện chờ đợi tiết học kế tiếp.
" Chán quá đi thôi ,mình lười quá học không có vô " Tường Vi vừa nói vừa ngáp ngắn ngáp dài mà than thở khiến cho cô ngồi kế bên có chút bật cười.
" Hôm qua cậu không ngủ sao ,nhìn kìa mặt không có chút sức sống" cô vừa nói vừa chỉ lên gương mặt đầy hốc hác kia.
" Có chứ với lại thức đêm nhắn tin với cái tên kia đó " cô lúc này mới ngờ ngợ sau đó liền " à " một cái xem như đã hiểu vấn đề.
Còn bên Trần Đăng bây giờ anh cứ liên tục " hắc xì,hắc xì " liên tục mấy lần như vậy.
Chẳng lẻ mới sáng sớm mà đã có người chửi mình rồi sao.
Từ nãy giờ anh liên tục xoa xoa chiếc mũi thẳng tấp của mình.
" Chết tiệt ,lại nhảy mũi nữa "
Cậu cũng thức đêm nên sáng ra cả người có chút mệt mỏi.
Nhưng với một người tràn đầy năng lượng như Trần Đăng thì đây không phải là vấn đề lớn đó chỉ là một việc vô cùng nhỏ nhặt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...