em nào chưa đủ 18+ thì đi ra ngoài chơi nếu không đừng có trách tác giả không báo trước ^_<
Chương 4: Đêm say (18+)
Mấy hôm nay Thái Quân Nam rất lạ. Anh dạo này hay gọi cà phê hơn. Cũng như hôm nay, cô đang pha cho anh cốc cà phê thứ 8 trong ngày rồi đây. Cô cảm giác mình không giống thư ký mà giống chân chạy việc cho tổng giám đốc hơn. Anh không kêu cô pha cà phê thì kêu cô đưa tài liệu, nghe điện thoại, lập kế hoạch,…nói chung thì cô cứ chạy ra chạy vô thật sự vô cùng mỏi chân a… Tuy nhìn thấy anh mỗi ngày là một niềm vui nhưng chạy việc mỗi ngày lại là một cực hình nha.
-Tổng giám đốc, cà phê của ngài.
-À! Cám ơn em.
Anh đón lấy cốc cà phê “vô tình” chạm vào bàn tay cô cũng làm cô mặt đỏ tim đập liên hồi. Anh mỉm cười nhấp một ngụm cà phê cũng làm cô khó thở. Dạo này cô cảm thấy anh gợi cảm và đẹp trai hơn trước thì phải. Nhìn anh tao nhã uống cà phê gõ lách cách trên bàn phím thật nhẹ nhàng, nhanh chóng với tốc độ khiến cô xấu hổ. Thật là luôn biết cách “phóng điện lung tung” mà…
-Vậy không có việc gì tôi ra ngoài đây.
Cô vừa quay lưng thì bỗng nghe anh hỏi:
-Dạo này chạy tới chạy lui mệt lắm hả?
-Dạ…không sao.
Cô quay đầu lại thấy anh đang ung dung ngồi trên ghế, hai chân bắt chéo, một tay cầm tách cà phê, một tay gõ gõ vào tay vịn của cái ghế anh đang ngồi. Thật sự đẹp trai nha….
-Vậy em chuyển bàn làm việc vào góc phòng tôi đi như vậy đỡ cho việc chạy ra chạy vô hơn.
-A…
-Cứ tính như vậy đi! Em mau dọn đồ vào đây dù sao phòng làm việc của anh cũng rất rộng mà.
Anh tại sao lại tự ý quyết định như vậy? Cô vẫn đang suy nghĩ mà!
Đúng là phòng làm việc của anh rất rộng rãi. Còn rộng rãi hơn cả căn phòng lúc trước cô vào phỏng vấn nữa. Phòng làm việc của anh nằm ở tầng cao nhất của tòa nhà. Anh do dùng thang máy chuyên dụng nên chả bao giờ chung đụng với ai.
Căn phòng này tường màu trắng, sô pha,kệ sách, bàn làm việc, rèm cửa, chậu hoa, cánh cửa, thảm trãi nền đồng bộ màu đen. Trong phòng còn có một cái cửa thông đến một căn phòng để anh mệt mỏi thì có thể vào nghỉ. Nhất là cái cửa sổ thủy tinh phía sau bàn làm việc của anh nó làm cô thích nhất. Cửa sổ như một tấm kính khổng lồ, khi không có việc gì thì được tấm rèm đen che lại nhưng khi muốn ngắm cảnh chỉ cần kéo rèm ra là có thể nhìn cảnh thu nhỏ của thành phố từ trên cao. Tuy nhiên với anh cùng một phòng có…quá ái muội không?
-Thế nào? Có vấn đề gì sao?
-A?! Dạ không! Tôi xin phép.
Cô nói rồi bước ra ngoài, khi tay chuẩn bị mở cửa, cô xoay người lại bối rối nói:
-Anh…anh uống ít cà phê thôi nhé…chúng không tốt cho sức khỏe.
Nói xong đỏ mặt chạy ra ngoài. A …xấu hổ quá!
Ha ha…nhìn dáng vẻ cô ấy sao mà dễ thương thế nhỉ? Nhưng cô ấy không hiểu là anh mỗi ngày uống cà phê nhiều là để nhìn thấy cô sao? Nếu không phải hôm nay thấy cô ấy xoa xoa gót chân đỏ ửng vì mang giầy cao gót chạy việc cho anh, anh cũng không nghĩ ra quyết định đem bàn làm việc của cô vào phòng mình. Như vậy mỗi ngày đều nhìn thấy cô thật là tốt quá đi.
Anh cũng đã cho người điều tra qua. Nguyễn Minh Hân ngoài việc là cô gái của viện trưởng thành phố A ra, điều làm anh bất ngờ chính là cô là em gái của bạn thân thời đại học của anh Nguyễn Minh Hạo. Hai người tuy không học cùng khoa nhưng lại cùng ở chung kí túc xá nên quan hệ chả kém gì anh em ruột thịt.
Lúc trước vẫn nghe Nguyễn Minh Hạo khen ngợi em gái, mỗi ngày đều gọi điện thoại hỏi thăm này nọ. Lúc đó anh cứ trêu Minh Hạo là luyến muội, yêu em gái làm Minh Hạo đỏ mặt lên vì tức giận. Anh mang máng nhớ ra là anh lần đầu tiên gặp cô hình như trong buổi liên hoan cuối năm khi bọn anh tốt nghiệp thì phải. Lúc đó anh cùng đi với bạn gái nên không để ý đến cô em gái của bạn thân, không ngờ cô bé lại để ý anh! Nếu không phải cô thích anh thì đã không thiết kế anh lên giường nhưng tại sao khi đã xảy ra quan hệ cô lại trốn đi tới tận Mỹ quốc xa xôi như vậy? Cô là muốn vứt bỏ anh sao? Càng nghĩ càng tức giận nha!
Mười phút sau, anh đã thấy bàn làm việc của cô an tọa trong phòng mình, như ý anh muốn. Như vậy anh có thể trộm ngắm nhìn cô, thấy dáng vẻ chuyên tâm, bận rộn mê người của cô mà không cần tìm cớ nữa.
-Tối nay có buổi dạ tiệc do công ty Phương Nam tổ chức em đi cùng tôi nhé?!
-A…Dạ?!
Cô đang sửa lại đống tài liệu thì nghe thấy giọng nói trầm ổn của anh. Cô ngước lên nhìn anh nghe anh nói tiếp:
-Tối nay có ông Akawa của tập đoàn hợp tác của công ty bên Nhật, anh muốn em theo giúp anh, em biết tiếng Nhật mà phải không?
-Vâng.
-Vậy chiều nay cho em nghỉ, em về chuẩn bị 7 giờ anh qua nhà đón em.
-Vâng…em xin phép.
A …Tối nay đi dự tiệc cùng anh nha… Đây có phải là ông trời bồi thường cho kiếp trước quá ư bi ai chỉ có thể ở nhà không bao giờ được cùng anh danh chính ngôn thuận đi dự bất cứ buổi tiệc nào không?
Cô nhớ lúc trước mình cỡ nào hung dữ, tức tối phái người điều tra Thái Quân Nam đang đi đâu dự tiệc và ai làm bạn nhảy của anh. Sau đó hùng hùng hổ hổ chạy đến bữa tiệc tìm người, nắm tóc nữ bạn nhảy của anh mà cho vài cái tát. Lúc đó, anh nhìn cô luôn là vẻ lạnh nhạt như chính cô là một người lạ không hề liên quan đến anh, phất phất tay rời đi. Cô giờ nghĩ lại thấy mình sao ấu trĩ quá, làm như vậy anh càng ghét cô hơn, cũng tự làm mình xấu hổ với mọi người…
Bây giờ thì cô không cần một khóc hai nháo ba thắc cổ mà vẫn được cùng anh đi dự tiệc quả làm cô thụ sủng nhược kinh. Nhưng nghĩ lại nếu không phải có có thể dùng trong việc làm ăn lần này thì cô cũng không có cơ hội đi cùng anh đâu nhỉ? Xem ra học giỏi ngoại ngữ cũng có phúc của nó.
Thái Quân Nam dừng xe trước cổng nhà cô. Đây là lần thứ hai anh đến đây. Lần trước là say rượu được cô đưa, về lần này là anh đến đón cô đi dự tiệc cùng anh. Anh mong lần thứ ba không phải đi nữa, lúc đó mong rằng cô đã ở tại nhà anh rồi.
Bước xuống xe, nhấn chuông cửa. Một lác sau, anh đã thấy thân ảnh của người trong lòng…
Nguyễn Minh Hân hôm nay vô cùng lộng lẫy trong bộ váy bằng lụa mềm với phong cách trang điểm nhẹ nhàng, cổ điển. Chiếc váy màu xanh lam ôm sát cơ thể tôn lên đường cong tuyệt mỹ của cô. Cổ áo chữ V làm tôn lên vòng một đầy gợi cảm, cùng mảnh lưng trắng ngần mềm mịn. Chiếc váy xẻ tà táo bạo làm lộ ra đôi chân thon dài đầy gợi cảm được ôm ấp bởi chiếc giầy cao gót với những sợi dây đan chéo màu bạc. Trên cổ cô đeo thêm một sợi dây truyền bằng bạc kim với điểm nhấn là mặt dây chuyền màu xanh lam đồng bộ với chiếc váy. Cô cũng đeo thêm một chiếc lắc tay với những hạt pha lê sáng lấp lánh thu hút ánh nhìn. Tóc cô được búi cao lên cố định bằng một chiếc kẹp dính pha lê sáng lấp lánh. Nhìn cô, anh chỉ có một cảm giác muốn đem cô giấu kín trong nhà không cho ai thấy cả.
-Chúng ta đi thôi.
Thái Quân Nam hôm nay mặc bộ âu phục được đặt may với những đường may tuyệt mỹ tôn lên thân hình cao lớn mà lịch lãm của anh. Bộ âu phục màu đen, áo sơ mi trắng, cùng chiếc cà vạt màu nâu đỏ làm điểm nhấn cho bộ trang phục. Nhìn anh ưu nhã mở cửa xe giúp cô, khi cô bước đến bên anh ngửi thấy mùi nước hoa pha lẫn mùi đàn ông nam tính kia làm cô không nhịn được đỏ mặt. Sau khi cô an vị vào ghế phụ, anh liền vòng qua bên kia mở cửa ngồi vào ghế lái.
Lần này là lần thứ hai ngồi vào xe anh, cô vẫn không nhịn được mà vui vẻ. Anh mở nhạc, là một bản tình ca nhẹ nhàng. Sau đó quay sang hỏi cô:
-Bài này được chứ?
-A…Vâng ạ!
Nhìn anh mỉm cười, tiếp tục lái xe làm tim cô đập thình thịch. Anh quả là càng ngày càng gợi cảm, càng ngày càng đẹp trai a…
Chẳng mấy chốc đã đến nơi tổ chức bữa tiệc. Bữa tiệc được tổ chức trong khuôn viên của một khách sạn lớn nhất thành phố C. Từ ngoài cổng đã nghe thấy tiếng nhạc, tiếng cười nói vang lên. Nơi đây là nơi họp mặt bàn chuyện làm ăn, vui chơi giải trí của giới thượng lưu. Những người đàn ong ăn mặc láng cóng, những quý bà sang trọng trong những bộ trang phục đắt tiền. Nếu nói nơi này là để cánh mày râu bàn việc làm ăn, kết giao thương trường, thì nơi này lại là nơi để khoe bày vật chất, tìm kiếm kim chủ (HHX: Kiếm bạn trai giàu có ^_
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...