(Yết-Ngưu) Sát Thủ Biết Yêu?
Cả 4 người: Kim Ngưu, Thiên Yết, Sư Tử, Bảo Bình tập trung lại phòng học đặc biệt chỉ dành riêng cho 4 người
----------------------
-Tên tôi là Bạch Nhân, hân hạnh làm quen. Hôm nay, chúng ta sẽ bắt đầu bài học đầu tiên. Đó là làm quen với vũ khí- Một người con trai giọng khàn khàn lên tiếng
-Không phải ai cũng sử dụng vũ khí thông thạo rồi sao? Sao phải làm quen?- Sư Tử thắc mắc
-Đúng là ai cũng đã sử dụng qua. Nhưng nếu sử dụng những vũ khí chưa từng dùng qua thì sao?
-Chưa từng dùng qua?- Bảo Bình lên tiếng
-Đúng vậy. Chẳng hạn như Sư Tử và Thiên Yết, bình thường họ sử dụng lưỡi hái, dao và kiếm. Đó là những loại vũ khí sử dụng để đánh cận chiến. Tiếp đó là Bảo Bình, tuy cách chiến đấu của em là cận chiến nhưng không thiên về tấn công mà thiên về hỗ trợ- Bạch Nhân chỉ vào từng người, cuối cùng chỉ vào Ngưu- Còn em, Kim Ngưu, em sử dụng chính là súng, là loại chiến đấu tầm xa
Bạch Nhân tiếp tục:
-Vì vậy, bây giờ các em phải làm quen với các loại vũ khí không thuộc cách tấn công của mình. Sư Tử, Thiên Yết và Bảo Bình: súng. Kim Ngưu: dao, kiếm
------------- Một lúc sau ------------
-Ha...ha... Cô chỉ được có vậy thôi à?- Sư Tử cười lớn, chỉ vào bảng điểm của Bảo Bình
-Thì sao? Tôi bắn trúng 4/10. Anh hơn tôi có mỗi 1 điểm. Dù sao, súng đâu phải sở trường của tôi- Bảo Bình cãi lại
-Rồi... rồi... Thua thì cứ nhận đi. Mà Thiên Yết được bao nhiêu điểm?- Anh vừa hỏi, vừa quay sang chỗ Yết- Cái gì? 8/10? Tên này ăn cái gì mà giỏi vậy?
-Thôi đi. Ganh tị với người ta hả?- Bảo Bình cười khẩy, đánh trống lảng- Kim Ngưu không biết ra sao rồi?
Chỗ Ngưu
''...Hộc.... hộc...''
Kim Ngưu thở dốc, ai ngờ cây kiếm này lại nặng và khó cầm như vậy
-Định bỏ cuộc trước thanh kiếm này sao, Kim Ngưu?- Bạch Nhân lên tiếng
''3 người kia đều tập luyện rất tốt nhưng Kim Ngưu lại thở dốc trong khi mới tập luyện trong 1 thời gian ngắn. Xét về thể lực, Kim Ngưu là kém nhất''
Thầy tiến gần lại Ngưu, nói:
-Em biết vì sao tôi lại đưa ra bài tập này không?
-........
-Vì đã là sát thủ thì không phải lúc nào cũng gặp may mắn. Đôi khi kẻ thù giữ khoảng cách với em, đó là lúc em sử dụng lối đánh tầm xa. Nhưng khi họ luôn tìm cách thu hẹp khoảng cách lại, thì lại là lúc sử dụng lối đánh cận chiến. Cả 2 đều quan trọng và các em phải thích nghi dần
-Ông nói với tôi để làm gì?
-Tôi chỉ nhắc em. Thể lực của em không tốt, chắc em cũng đã biết. Vì vậy, tôi muốn em sẽ chỉ chiến đấu hỗ trợ, không được đánh chính. Dù có đánh chính thì cũng phải dứt điểm nhanh, đừng để thời gian để họ tìm cách tiến lại gần em. Lúc đó em sẽ gặp bất lợi- Nói xong, Bạch Nhân bỏ đi, để 4 người vẫn đang tập luyện
-Tch... Đáng ghét- Kim Ngưu vứt mạnh cây kiếm xuống dưới đất
Yết tiến lại gần cô, nhặt cây kiếm lên, đặt vào tay cô:
-Kiếm dùng để chiến đấu. Chứ không phải để ném
-Sao không tập luyện đi? Quan tâm tôi làm gì?- Cô liếc xéo anh
-Tôi không biết 2 người đã nói gì nhưng tôi sẽ giúp cô tập luyện
Anh đứng ra đằng sau cô, lấy tay chỉnh các tư thế đứng, cầm kiếm cho cô. Tay anh chạm vào tay cô....
''Ấm quá!! Tuy con người có hơi lạnh lẽo, băng giá nhưng tay ấm thật!!''
Anh đứng ngẩn người ra. Hiểu được điều đó, cô vội hất tay anh ra:
-Vừa làm gì vậy?
Anh cười khẩy, nói:
-Không có gì
(P/s: Hình trên là Kim Ngưu~)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...