Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)
Bạch Dạ cung nằm trên đỉnh của Vĩnh Dạ sơn, ngọn núi nằm ở biên giới của Bạch Nhật quốc cùng Tử Thần quốc, trừ phi là người rất hiểu biết về trận pháp, bằng không tuyệt đối không cách nào đi đến đó.
” Vì sao cái Bạch Nhật cung này lại nhàm chán đến vậy a ~ lại còn thiết trận pháp nữa chứ! ” May là Túy Nguyệt có dạy ta, bằng không sẽ có khả năng cứ đi lòng vòng quanh một điểm mất.
” Liễm Nguyệt cung thì không có thiết trận pháp. ”
Kỳ thực trận pháp của Liễm Nguyệt cung so với trận pháp của Bạch Dạ cung còn phức tạp hơn nhiều, chỉ là Lãnh ra vào Liễm Nguyệt cung đều do Như Diệu dẫn dắt, bởi vậy chính bản thân Lãnh hoàn toàn không biết.
” Kiến trúc của cái Bạch Dạ cung này và Liễm Nguyệt cung có chút giống da! Đều xa hoa tráng lệ như nhau. ”
Có kém chút thì cũng là vì Vĩnh Dạ sơn sơn như kì danh, Vĩnh Dạ, cho nên Bạch Dạ cung nạm đầy Dạ Minh châu có tác dụng chiếu sáng.
” Oa! Tùy tiện lấy một vật cũng đủ cho lão bách tính ăn uống cả đời rồi! ” Bạch Dạ cung này chắc cũng giống Liễm Nguyệt cung, có liên hệ với triều đình!
Trong lúc Lãnh đang trầm tư suy nghĩ, một cái bóng đen tiến lại gần.
”!! ” Đồng thời trong lúc Lãnh phản ứng lại, y đã rút Trấn Hồn ra chống đỡ với người mới tới.
” Trấn Hồn — Liễm Nguyệt cung chủ? ” Bạch Nhược Tuyết mỉm cười, thu hồi Bạch Liên.
” Ngươi là ai? Lén lén lút lút đi theo ta có ý đồ gì? ”
Lãnh tựa hồ đã quên, bản thân mới là người lén lén lút lút chạy đến địa bàn của người ta.
“Tại hạ Bạch Dạ cung chủ Bạch Nhược Tuyết, nơi đây là Bạch Dạ cung của ta, ta không phải là đi theo ngươi, mà là quay về địa bàn của mình, nhưng còn ngươi, Liễm Nguyệt cung chủ vì sao lại đến Bạch Dạ cung của ta? ”
Bạch Nhược Tuyết có chút dở khóc dở cười, lúc bản thân đang muốn hồi cung thì bắt gặp người không phải là thuộc hạ trong Bạch Dạ cung đang đứng trước cửa phòng mình, vì vậy mới xuất kiếm thăm dò, ai ngờ lại là Liễm Nguyệt cung chủ, y lại còn hỏi hắn cái vấn đề khiến người ta khóc không được cười không xong này nữa chứ.
” Đến thưởng thức thưởng thức chút thôi, vậy thì, ta cáo từ đây. ” Ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách!
Đồng thời lúc Lãnh đang muốn rời khỏi, Bạch Nhược Tuyết mở miệng nói:
” Liễm Nguyệt cung chủ đại giá quang lâm, Bạch mỗ không thể nghênh tiếp từ xa, chỉ có thể khoản đãi Liễm Nguyệt cung chủ cho thật tốt mà thôi. ”
Người ta đã mở miệng mời ở lại, Lãnh cũng chỉ còn cách miễn cưỡng đi vào phòng của Bạch Nhược Tuyết.
” Liễm nguyệt cung chủ không cần phải câu nệ, cứ tự nhiên đi. ”
Thấy biểu tình phòng bị của Lãnh, Bạch Nhược Tuyết cảm thấy có chút kì lạ.
Kể từ lần trước gặp gỡ với Liễm Nguyệt cung chủ cũng đã nửa năm trôi qua, nhất cử nhất động của y đều vô cùng tùy tính, cho dù là đối mặt với mình cũng không có sự phòng bị như ngày hôm nay, xem ra mật báo là thật rồi, Liễm Nguyệt cung chủ mất trí nhớ rồi.
Thái thượng hoàng của Lam quốc, Hoàng Phủ Túy Nguyệt cũng đang mất trí nhớ, trùng hợp thật —
– – – – – – – – – – – –
Ở đây ta phải nói trước vài điều, chuyện Túy Nguyệt chính là Liễm Nguyệt cung chủ ngoại trừ những nhân vật cao cấp trong Liễm Nguyệt cung, những người khác đều không biết, với lại mỗi khi Túy Nguyệt ra khỏi cửa đều mang khăn che mặt, bởi vậy Bạch Dạ cung chủ Bạch Nhược Tuyết cũng chỉ là suy đoán, chứ không chắc chắn. ( Hiện nay ngoại trừ những nhân vật cao cấp trong Liễm Nguyệt cung, không ai biết được hình dáng thật sự của Liễm Nguyệt cung chủ)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...