Trên đường về nhà Cố Kỳ vẫn luôn thì thầm nói chuyện.
Bước vào thang máy, kẻ kia say rồi lập tức ôm người không say vào trong ngực, nặng nề hôn.
“A… Sẽ có người.” Diệp Hòe khẩn trương muốn chết.
Cố Kỳ nào cần ai sẽ thấy, hôn đầu lưỡi y một lúc rồi cắn vào chóp mũi, ủy ủy khuất khuất nói: “20 cm chính là ai, hắn làm sao to được bằng tớ.”
Diệp Hòe sửng sốt một chút, nhớ lại cuộc trò chuyện lần trước của họ trong thang máy, dựa vào trên người hắn, trầm thấp cười rộ lên: “tớ nói tới ai cậu thật không biết à.”
Thế là có người được voi đòi tiên: “cậu sờ sờ, cậu sờ lần nữa mà xem, tớ rõ ràng to hơn 20 cm.”
“…”
Diệp Hòe vừa cười, tay thật mò xuống thăm dò, cách vải vóc nắm ra hình dáng.
Cố Kỳ nhìn chằm chằm vào cái gáy bị lộ của y, vừa vào cửa liền vội vàng đè y hôn một cái.
Tay Diệp Hòe vẫn như cũ đặt ở giữa hai chân của hắn, cách quần xoa xoa.
Chỉ là cách mấy tiếng không gặp, nhưng cả hai dường như đã nhớ nhau trong một thời gian dài, thân thể trai tráng đụng vào nhau, như muốn khẩm đối phương vào cốt nhục bên trong mới bỏ qua.
Lửa tình hoàn toàn bốc cháy, Cố Kỳ cởi bỏ những thứ vướng víu trên người hai người, cự vật nóng bỏng cứng rắn đâm vào trên bụng Diệp Hòe, như muốn đốt cháy làn da mịn màng đó bằng dấu ấn của chính mình.
“Hòe Hòe, cùng tắm rửa.” Cố Kỳ dẫn y vào phòng tắm.
Dòng nước ấm áp từng tia chảy xuống, vỗ vào bả vai Cố Kỳ rắn chắc, bắn lên những giọt nhỏ như hạt châu, còn có một chút chảy xuôi theo cơ bụng của hắn đi xuống khu rừng rậm phía dưới nữa.
Diệp Hòe nhìn hơi sững sờ, vừa ngẩng đầu lên thì đối diện ngay với anh mắt trêu ghẹo của người kia, mới đỏ mặt đi lấy đồ để trên giá, nhỏ giọng nói: “cậu tắm rửa trước đi, tớ muốn làm những thứ này…”
Cố Kỳ kéo anh lại lần nữa và liếc nhìn mấy thứ đồ trong túi, là rửa ruột cùng thứ để mở hậu môn.
“Cậu mua nó lúc nào?” Cố Kỳ hỏi.
Diệp Hòe chắp tay sau lưng, ngượng ngùng nói: “Buổi tối… Đi siêu thị trở về, thuận tiện mua.”
Cố Kỳ ôm lấy y, một cái tay vòng ra phía sau nắm lấy cái túi kia, với nụ cười ấm áp trong giọng nói “Hòe Hòe, tớ giúp cậu.”
Mà kết quả của câu giúp đỡ chính là, rửa ruột không đủ số lần, mở rộng không đủ thời gian… Bởi vì con đại cẩu cẩu nào đó nhìn thấy dương cụ giả dĩ nhiên còn tiến vào trong y trước cả mình, lòng ghen tỵ khiến người triệt để lang hóa.
Cuối cùng Diệp Hòe nhìn hắn dùng miệng xé áo mưa, bôi trơn, gậy th*t thô cứng một chút chút đâm vào.
Có lẽ là đủ màn dạo đầu, Cố Kỳ kiên nhẫn chờ đợi y thư giãn và thích nghi, ngược lại Diệp Hòe không có cảm giác đặc biệt đau, trái lại đến cuối cùng, vẫn là y sốt ruột triệt để nuốt hết gốc rễ.
Thứ đó của Cố Kỳ vừa thô vừa dài, rất dễ dàng chọc trúng điểm mẫn cảm của y. Diệp Hòe co ro ngón chân, hai cái tay víu đặt lên vai vòng qua cổ của hắn, phía trước tràn ra chất lỏng hết mức rớt trên bụng của hắn.
Cố Kỳ khống chế được tốc độ, nhanh chậm nhịp nhàng, đụng phải mấy cái rút ra cả cây, Diệp Hòe khoái cảm vốn đang chồng chất như núi, bỗng nhiên mất đi điểm tựa, đôi mắt ướt nhẹp nhìn hắn.
“Hòe Hòe, ” Cố Kỳ tắt nước, đỡ y tới gần bên tường, hôn lên mắt y một cái trước khi quay người y lại “tớ sợ cậu đợi chút nữa muốn đứng không được.”
Diệp Hòe chống hai tay trên bức tường sứ trắng, ngước mặt lên thất thần nhìn chằm chằm đèn trên trần, “Vậy cậu ôm tớ một cái…”
Lòng Cố Kỳ mềm nhũn, cúi đầu hôn gò má y, hai cái tay ngắt vòng eo tinh tế, phân thân nóng rực lần thứ hai đi vào.
“A…”
Diệp Hòe không ngừng thở hổn hển, sợi tóc ẩm ướt ngượng ngùng lay động theo va chạm phía sau, hai cánh mông trắng như hoa bị đánh đỏ bừng, cuối cùng trong lực đẩy nặng nề cuối cùng, ngay lập tức bị choáng ngợp bởi khoái cảm cực khoái.
Tinh dịch bắn lên tường gạch sứ, chảy xuôi xuống, để lại dấu vết thật dài.
Cố Kỳ ngã vào người y, thoả mãn hôn thêm cái nữa lên gò má y, gậy th*t mới rút ra vẫn còn chưa hoàn toàn mềm nhũn, kéo áo mưa buộc lại và ném nó sang một bên.
Hắn mở vòi hoa sen, Diệp Hòe xoay người lại, nhanh chóng bị hắn giữ chặt đầu, hai người vừa trải qua cảm giác thăng hoa thiên đường, lại trở về với nhà vệ sinh nhỏ của Diệp Hòe, vừa đối mắt liền cong cong ánh mắt cười rộ lên, vui sướng hôn môi trong màn nước chảy.
Trong bồn tắm đầy nước, Cố Kỳ lôi kéo y đi vào, hai người ngồi đối diện, một bồn tắm, chứa hai đại nam nhân có chút miễn cưỡng, Cố Kỳ nắm chặt mắt cá chân y, bắt đầu để y dẫn lần mò lên đến trên bụng, từng tấc từng tấc dán vào da dẻ, hướng lên trên ngực.
Diệp Hòe chưa từng trải qua loại chuyện thân mật càn rỡ như vậy, theo bản năng mà muốn rụt về, lại bị hắn càng dùng sức bắt lại, hôn một cái lên gan bàn chân.
Cố Kỳ nhìn hai đám mây đỏ tròn nổi trên mặt y, tâm tình tốt hơn rồi.
“Hòe Hòe, cậu có nhớ khi chúng tôi học năm thứ hai trung học, trường học tổ chức tiệc nướng ngoài trời.”
Diệp Hòe gật gật đầu, không rõ vì sao ngoẹo cổ nhìn hắn.
“Tớ dựng lều xong đi tìm cậu, thì thấy cậu kéo ống quần, hai ống chân trắng mịn chân nhúng vào dòng suối nước, tớ lúc đó dĩ nhiên còn muốn vốc một miếng nước suối dưới chân cậu, lên nếm thử một chút…”
Diệp Hòe dừng một chút, trên mặt thay đổi thần sắc kinh ngạc, lại nghe hắn hỏi: “cậu có cảm thấy tớ rất biến thái hay không?”
Cố Kỳ cười cười, nói tiếp: “sau khi trở lại vào ngày hôm đó, liên tiếp mấy ngày tớ nằm mơ những giấc mơ kỳ quái, sau khi tỉnh lại, phía dưới nơi này rối tinh rối mù, cho nên sau đó rất lâu tớ không dám nhìn cậu.”
Hắn nói chuyện, Diệp Hòe đã bắt đầu nghĩ, khai giảng lớp 12, nhưng là đoạn thời gian đó, Cố Kỳ đột nhiên trở nên không giống như trước gần gũi với y, hại y đau lòng rất lâu mới tiêu tan.
Diệp Hòe méo miệng nói: “Sau đó, cậu thường tặng quà cho tớ, gọi tớ đến nhà cậu học bù, cậu quá đáng ghét… Nhưng mà chắc chắc chỉ cần cậu nói hòa hảo tớ sẽ đáp ứng.”
Cố Kỳ lập tức để cho y đạp lên cơ bụng của chính mình, hai cái tay ôm bàn chân ấm áp của y “Hòe Hòe đáng yêu của tớ, không muốn chọc giận tớ.”
Diệp Hòe giật giật ngón chân, đỏ mặt hỏi: “Thế còn… cậu nói trộm hôn, là vào lúc nào?”
Nhắn đến cái này, Diệp Hòe rõ ràng nhìn thấy lỗ tai hắn khả nghi đỏ ửng.
Cố Kỳ nặn nặn đôi chân y làm chuyện xấu chân, nói: “Cũng là cấp ba… Nghỉ hè tớ gọi cậu tới nhà của tớ làm bài tập, buổi trưa chúng ta ăn dưa hấu, cậu nằm trên ghế xích đu ngủ, tớ nhịn không được, khẽ trộm hôn một cái.”
Xem Diệp Hòe vẫn đang hồi tưởng, hắn còn nói: “Sau đó chúng ta cùng vào đại học P, tớ quen bạn gái, thế nhưng… tớ rốt cuộc không hôn ai nữa, có vài người giao du giống như hoàn thành nhiệm vụ, Hòe Hòe, tớ rất cảm kích cậu, nguyện ý thích tớ, dạy tớ cái gì là tình yêu.”
Diệp Hòe che mắt nở nụ cười, “Được rồi.”
Cố Kỳ cũng cười, cả người tới gần, đè y, “Hòe Hòe, bồn tắm nhà cậu hơi nhỏ… Nhà tớ bồn tắm lớn lắm, chỗ Hồ Minh Nguyệt tớ chưa từng có dẫn người về đó, sau này hãy cùng tớ về nhà, có được hay không?”
Diệp Hòe mở to hai mắt, hai tiểu móng vuốt móng nắm vai hắn, “Cố Kỳ, đây là…ý muốn mời tớ ở chung sao?”
Cố Kỳ sung sướng hôn một cái lên khóe miệng của y “cậu mau nói cậu có đồng ý hay không đi.”
Diệp Hòe còn đang do dự, lại bị hắn giữ mặt, “Nhanh lên.”
“Nhưng, nhưng cậu không phải đã nói, không thể tiếp thu cùng người khác ở chung à…”
“Cậu cũng không phải người khác.” Có người hiếm thấy bắt đầu ngại ngùng.
“Vậy thì…tớ có thể nuôi con mèo nhỏ sao?” Diệp Hòe hỏi.
Cố Kỳ cấp tốc đáp: “Chỉ cần cậu bảo đảm nó sẽ không cướp cậu khỏi tớ.”
“Ừ.” Diệp Hòe chủ động chà xát chóp mũi của hắn, thương lượng: “Đợi đến mùa xuân ấm lên nhận nuôi có được hay không? Hay là… tháng 4?”
Cố Kỳ cắn cằm nhỏ “Nghe lời cậu.”
Hòe nguyệt tương hội xuân nhật yến
Lục tửu nhất bôi ca nhất biến
Niên niên thường tương kiến
Tuế tuế như quân nguyện
(Bài thơ gốc là Trường mệnh nữ
Tiệc ngày xuân,
Rượu lục một chén, ca một lần.
Lại vái ba nguyện cũ.
Một, nguyện lang quân ngàn tuổi,
Hai, nguyện thân thiếp kiện khang,
Ba, nguyện như đôi yến đậu rường nhà,
Hàng năm thường gặp mặt.)
Hết chính văn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...