Diệp Minh Minh dường như nhìn thấy được những ngày tháng tươi đẹp phía trước đang chờ đón cậu, sau đó về nhà liền kể hết những thông tin mà mình thu thập được cho mẹ, lúc này Diệp Linh cũng mới biết thân phận thật sự của Yến Tùng
Bà ta ngay lập tức đã giẫy giụa một trận to với Yến Tùng, nói mãi nói mãi ông ta mới chịu dẫn hai mẹ con Diệp Linh từ vùng quê xa xôi hẻo lánh lên thành phố ở
Thời gian đầu quả thật vô cùng khó khăn đối với Diệp Minh Minh, cậu ta hoàn toàn không thể thích ứng được với con người hiện đại nơi đây, bị bắt nạt, sỉ nhục, đánh đập, cô lập có chuyện gì cậu ta chưa trải qua?
Diệp Linh và Diệp Minh Minh luôn ôm trong mình giấc mơ thoát khỏi nơi tạm bợ kia, cái danh phận trong bóng tối kia! đường đường chính chính ngẩn cái đầu với thế giới này! vì thế bọn họ đã luôn nhẫn nhục chậm rãi thận trọng từng bước một, khó khăn lắm với tiến được một chân vào Yến gia như lúc này!
Diệp Minh Minh tự nhân thấy so với người chị cùng cha khác mẹ có đích xuất phát quá nhung lụa, quá tốt kia cậu ta xứng đáng ngồi ở vị trí kia hơn! Và cậu ta nhất định sẽ đá văng Yến Dịch Vy để giành lấy cái ghế đó!
Cái khí thế Yến Dịch Vy rất dễ khiến người ta bị mê hoặc, thèm muốn, đây chính là sức hút của vị trí người đứng đầu gia tộc!
Ánh hào quang đó khiến cho Diệp Minh Minh bị cắn nuốt, lòng ghen ghét bùng lên nơi cậu!
Yến lão thái bình ổn không khí xong tất cả đều rơi vào trạng thái trầm mặc, lại thêm khí thế nơi Yến Dịch Vy toát ra, cả sảnh phòng khách ngập trong mùi thuốc súng, cảm giác như giây tiếp theo chiến tranh liền có thể nổ ra vậy!
" Hôm nay ta gọi các ngươi đến đây là có vài lời muốn nói!"
Bà từ tốn uống trà ánh mắt liếc về phía mẹ con Diệp Linh và Diệp Minh Minh, tất cả đều là ghét bỏ, nhưng con trai cưng của bà Yến Tùng đã lên tiếng cầu xin rất nhiều lần, tất nhiên bà phải cho mẹ con bọn họ tí mặt mũi với lại bà coi trọng đứa cháu trai Diệp Minh Minh này, dù gì cũng là con trai của trưởng tử Yến gia bà không thể để nó lưu lạc đầu đường xó chợ!
Tất cả đều không phản ứng, ngay cả Yến Kiều thường ngày nói năng ồn ào cũng không có lên tiếng tò mò, bọn họ đều nhất chí lời tiếp theo đây phải nghe thật kĩ!
" Ta sẽ sớm công bố ra bên ngoài thân phận vợ hai của Tiểu Tùng, trước giới thiệu mọi người làm quen một chút, Diệp Linh và con trai cô ta Diệp Minh Minh, từng nay sẽ là con cháu Yến gia!"
Yến lão thái vừa nói vừa chỉ về hướng của Diệp Linh sau đó ánh mắt dời đến Yến Tùng
Diệp Linh không lên tiếng, sắc mặt bà ta kém vô cùng, bà ta không thể ngờ được Yến lão thái chỉ cho bà ta một cái danh phận " vợ hai" nghe hai chữ này thật sự quá chói tai!
Diệp Minh Minh cũng bất ngờ, lúc đầu nghe Yến Tùng nói về việc dắt mẹ con bọn họ về Yến gia, cứ ngỡ là sau bao năm tháng cuối cùng bọn họ cũng đặt được mong muốn!
Dù đã được lộ ra ánh sáng, nhưng cái danh xưng con trai vợ hai này! là con cháu Yến gia nhưng vẫn nghe không lọt lỗ tai chút nào!
Tất cả mọi người đưa mắt về phía hai mẹ con Diệp Linh, kể cả Yến Dịch Vy nãy giờ chỉ lo cắm mặt vào điện thoại cũng ngước lên nhìn, một tay cô chống cằm một tay xoay xoay điện thoại, bộ dạng lười biếng, trên mặt còn treo một cái nhếch môi khinh bỉ!
Đủ loại ánh mắt chế nhiễu vô cùng sáng, vô cùng chói mắt chiếu thẳng vào mắt Diệp Minh Minh, cậu ta nắm chắt tay cố kiềm hãm sự tức giận!
Yến Tùng cũng bất ngờ, sao lại thành ra thế này, lúc đầu ông ta đã bàn với Yến lão thái rồi mà? " Mẹ! Sao lại là vợ hai, Tiểu Linh vất vả bao năm, con dẫn cô ấy về là muốn danh phận thật sự!"
Yến lão thái mặt không đổi sắc, định mở miệng mềm mỏng với Yến Tùng một chút, lại bị ánh mắt sắc bén của Yến Dịch Vy phóng tới
" Mẹ đã quyết định rồi, suy nghĩ cho cùng thì chỉ có thể làm chức này! Gia tộc ta xưa này kiêng kị việc lập vợ mới sau khi vợ cũ chết, nếu Diệp Linh muốn bước vào Yến gia chỉ có thể ngoan ngoãn làm vợ hai!" Lời lẽ này là không để người ta phản bác lại, Yến lão thái đã quyết rồi!
Yến Tùng muốn khuyên nhủ bà thêm, nhưng đều bị Yến lão thái tìm chuyện khác lái đi, Yến Dịch Vy không lên tiếng, từ đầu đến cuối nếu không cắm mặt vào điện thoại đi động, thì đưa mắt giễu cợt hai mẹ con Diệp Linh, nửa câu cũng không mở miệng, nếu không phải khí thế cô mười phần lan tỏa, có lẽ ai cũng nghĩ rằng cô không có mặt ở đây rồi và đây không phải câu chuyện của gia đình cô!
Yến Kiều vốn bộ dạng xem kịch vui, nào ngờ mọi chuyện diễn ra quá nhàm chán, cô ta nghĩ nghĩ cuối cùng cắn răng lên tiếng
" Mẹ! Con thấy việc này chẳng ổn chút nào! Diệp Linh dù gì cũng đã giúp anh cả hạ sinh một cậu con trai khôi ngô tuấn tú, vậy mà ra đường bị người khác gọi là vợ nhỏ của đại thiếu chủ Yến gia thì cô ta làm sao ngóc đầu được! Mặt mũi của anh cả cũng bị dạ lây cho mà xem!" Không.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...