Y Vương Vạn Dặm Truy Thê


Mặc dù ngữ điệu rất bình thản, nhưng mấy người đều nghe ra nhị sư tỷ rất quan tâm đến bọn họ.

Kể từ lúc đại sư tỷ rời xa mọi người trước đó, vẫn luôn là nhị sư tỷ dùng bộ não IQ cao đến 180 của mình để giải quyết vấn đề giúp mấy người bọn họ.

Ninh Vũ Phi đi đến, khoác tay lên bờ vai thơm tho của Liễu Việt Yến, nói: “Ai u, nhị sư tỷ của em, chị sao cũng lặn lội đường xa trở về thế này? Không phải chị đang ở nước ngoài bàn chuyện làm ăn sao? Chị có mệt không? Để Tiểu Lục Tử xoa bóp cho chị nhé?”
“Cũng được, xoa bóp cho chị đi.


Liễu Việt Yến ngồi xuống, gác đôi chân ngọc đi tất chân màu đen lên bàn, Ninh Vũ Phi dùng nấm tay nhỏ nhẹ nhàng đấm bóp.

Trong lúc đó, Liễu Việt Yến còn khiêu khích nhìn hai sư muội một cái.

Lệ Khinh Thiền là người đầu tiên không muốn, cũng gác chân lên bàn, nói: “Tiểu Lục Tử, chân tam sư tỷ cũng mỏi rồi, em cũng đấm bóp cho chị đi?”
“Vâng vâng.



Nhìn thấy một màn này, Hoa Nùng Yêu ôm Ninh Vũ Phi, nói: “Tiểu sư đệ là để yêu thương, không phải để đấm chân cho các chị.


“Cái này…” Ninh Vũ Phi vuốt mũi một cái.

“Tiểu sư đệ, đến đây, nói cho nhị sư tỷ nghe xem, em thích ai hơn?” Liễu Việt Yến nói.

Lệ Khinh Thiền cũng không chịu thua nói: “Tiểu sư đệ, em phải nghĩ kĩ vào, hồi nhỏ là ai yêu thương em nhất, đừng nói lời nào trái với lương tâm đấy.


“Hả?” Ninh Vũ Phi nhớ lại chuyện hồi nhỏ của mình và tam sư tỷ, không biết phải trả lời thế nào.

Liễu Việt Yến một tay kéo Ninh Vũ Phi đến bên cạnh mình, cảnh cáo nói: “Tiểu Lục Tử, nhị sư tỷ giúp bao nhiều chuyện như thế, em đều quên hết rồi à?”
“Ai da, hai sư tỷ đừng như thế nữa, tiểu Phi bây giờ đã là một nam tử hán mạnh mẽ, các chị làm như này có thật sự tốt không?” Hoa Nùng Yêu thông cảm với Ninh Vũ Phi.

“Được rồi, tiểu sư đệ, vậy em nói một chút cho chị nghe xem, trong ba người bọn chị, ai đẹp hơn?”
Lệ Khinh Thiền nhìn Ninh Vũ Phi một chút, nhíu mày, quyến rũ nói: “Chỉ cần em nói chị đẹp hơn, sau này tam sư tỷ sẽ gả cho em.


“Tiểu Lục Tử, vậy em phải suy nghĩ cho thật kỹ vào, nếu em nói chị xinh hơn, cả chị và tiểu sư muội cùng gả cho em.

” Liễu Việt Yến trực tiếp xuất chiêu lớn.

Hoa Nùng Yêu mặt đỏ lên: “Nhị sư tỷ, sao chị lại lôi em vào rồi?”

“Tiểu sư đệ, đừng quên tứ sư tỷ của em đứng về phía chị, hai bọn chị đối xử với em rất tốt đấy.


“Nói, em chọn ai?” Liễu Việt Yến hỏi.

Trong lòng Ninh Vũ Phi bối rối, hết nhìn bên trái rồi lại quay sang bên phải, nói: “Chi bằng cả ba vị sư tỷ cùng gả cho đệ đi!”
“Đi chết đi!”
Bốp bốp bốp!
Ba cái tát đồng thời giáng xuống mặt của Ninh Vũ Phi.

Lệ Khinh Thiền cười nói: “Tiểu sư đệ, không sao, chỉ cần em chọn chị, có người phụ nữ nào mà chị không thể xử lý được chứ!”
“Không cần đâu, không cần đâu!”
Lúc này, trên mặt Ninh Vũ Phi hằn ba cái tát, đều là do mình quá tham lam mà ra, anh không dám đắc tội với bất kì ai trong số đó nữa đâu.

“Tiểu sư đệ, em không sao chứ?”
Các cô gái nhìn thấy mặt của Ninh Vũ Phi sưng dỏ lại đau lòng đứng lên.

Nhưng Ninh Vũ Phi nhìn thấy ai cũng sợ, cười nói: “Em không sao, không sao cả, bây giờ em đi vào giúp bà Ngô một chút, mấy vị sư tỷ ngồi chơi.



Ninh Vũ Phi vừa đi, Liễu Việt Yến và Lệ Khinh Thiên bắt đầu cãi nhau.

“Lệ Khinh Thiên, chị nhịn em hơi lâu rồi đấy!”
“Em cũng nhịn chị rất lâu rồi, không phục thì đến đây đánh vài chiêu?”
Hai cô gái chuẩn bị tư thế sẵn sàng nghênh chiến, Hoa Nùng Yêu nhỏ giọng nói: “Hai vị sư tỷ, các chị…”
“Im miệng!” Hai cô gái hai miệng một lời đồng thanh quát lên.

Hoa Nùng Yêu vội vàng ngậm miệng, sợ sệt nhìn hai vị sư tỷ.

“Lệ Khinh Thiền, hôm nay chị sẽ dạy em thế nào là một sư muội tốt?” Liễu Việt Yến cởi áo vest ra.

“Đến đây đi, ai sợ ai chứ!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui