Y Vương Vạn Dặm Truy Thê


Đội bóng rổ của trường Đại học Thể thao bên kia đi tới, từng người đều thích dùng lỗ mũi nhìn người khác.

Mặc dù trường Đại học Long Diệu là một ngôi trường quý tộc, tuy nhiên trường này lại đào tạo chủ yếu là mọt sách và ít người có thể sánh ngang với họ trong lĩnh vực thể thao.

Chưa kể trong các trận đấu giữa các đại học toàn quốc, lần nào thành tích cũng vô cùng thê thảm.

“Đây không phải Somalia sao? Còn có Đỗ Đức Mạnh, đúng không?” Một trong những người chơi của đội đối phương chế giễu nói.

“Chính là bọn họ, lần nào đánh bóng cũng có hai người các cậu, bây giờ có lẽ đã được coi là lão tướng rồi nhỉ? Tại sao vẫn không chịu thua đi, còn muốn bị người ta đánh bay sao?”
“Ha ha ha!” Mấy cười cùng nhau bật cười.

Thấy vậy, Somalia đang muốn đi lên tranh chấp, huấn luyện viên Tằng sắc mặt không vui, quát lên: “Dừng tay!”
Vẻ mặt của mấy người Đỗ Đức Mạnh cũng rất khó coi, bọn họ không có thành tích tốt, tương đương với việc có một điểm đau, bây giờ bị người khác chế nhạo, có thể dễ coi mới lạ.


“Còn mấy người đội thứ hai phía sau các cậu, người nào cũng tay chân gầy guộc, tôi đoán ngay cả một người cũng không chặn nổi, chỉ cần thổi một hơi là bay đi.


“Ha ha, các cậu xem người này gầy như vậy, có khác gì một tờ giấy không?”
Người này là Ninh Vũ Phi, suy cho cùng so với các thành viên trong đội bóng Long Diệu, Ninh Vũ Phi quả thực có chút gầy, thân người cũng không phải quá cao.

Mặc khác người của Thể Thao cao lớn, người nào cũng cao gần hai mét, hân hình cũng rất cường tráng.

Va chạm thân thể là điều không thể thiếu trên sân, lúc đó người như Ninh Vũ Phi căn bản là sức phòng thủ chỉ như giấy, rất dễ bị người ta phá vỡ.

Huấn luyện viên Dương của đối phương cũng liên tục cười nhạo, không có ý ngăn cản các thành viên của mình.

Huấn luyện viên Tằng trầm giọng nói: “Những thứ không cần nói thì đừng nói, chỉ cần trên sân bóng có hành động thiết thực là được.


“Các cậu đi thay quần áo trước đi.


“Các cậu đều đi thay quần áo, có oán giận gì thì quăng hết lên sân bóng.

” Huấn luyện viên Tằng nói.

“Vâng!”
Khi thay quần áo, huấn luyện viên Tằng đã chọn đội hình xuất phát, không còn nghi ngờ gì Ninh Vũ Phi được xếp lên đầu tiên.

Nhưng một vài người trong đội một không đồng ý rằng Ninh Vũ Phi là một người mới, căn bản không đủ tư cách để trở thành thành viên xuất phát.


Trên mặt tất cả đều tỏ ra không hài lòng, bọn họ đã quen với vị trí của mình và thành viên đội, không đồng ý về việc thay người khác.

Ninh Vũ Phi không tham gia một buổi huấn luyện nào, bọn họ căn bản không Tin tưởng Ninh Vũ Phi có thể phối hợp tốt với phía ngoài.

“Huấn luyện viên, để tôi xem trước đi.

” Ninh Vũ Phi nói.

“Được rồi!”
Huấn luyện Viên Tằng chỉ có thể để Ninh Vũ Phi vào thành viên thay thế, và để nguyên đội hình xuất phát ban đầu.

Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, các cầu thủ hai bên bắt đầu vào sân, tuy chỉ là một trận giao hữu nhưng đều đánh rất nghiêm túc.

Người của Thể Thao cho dù là phối hợp hay tấn công cũng đều vô cùng quyết liệt, họ đánh rất có trật tự.

Một đợt tấn công dễ dàng ghi được hai điểm.


Còn đội bóng của Long Diệu tiến hành tấn công rõ ràng là có chút chần chừ, Somalia có vẻ là không tin tưởng vào thành viên của đội, lựa chọn đánh một mình.

Không phải là Somalia không tin tưởng bạn trong đội, mà huấn luyện viên họ Lý hy vọng Somalia tiến hành đánh một mình.

Thể chất của người da đen, năng lực đánh đơn quả thực rất mạnh, sau khi đột phá, trực tiếp ghi được hai điểm.

Dù khả năng đánh đơn rất mạnh nhưng phần lớn thời gian chỉ thể hiện qua 2 pha bóng đầu tiên.

Đối phương không phải kẻ ngốc, biết rằng một người có năng lực đánh đơn mạnh, đã để cho một người phòng thủ.

Đúng như dự đoán, khi Somalia muốn tấn công đơn lẻ một lần nữa, người của Thể Thao ở phía trước phía sau đã trực tiếp lao ra cướp bóng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận