"Tên không có thực lực kia, cũng không cần giả bộ, hiểu không? lau máu đi, này." Lục Hạc ý bảo vệ không nên đánh nữa, bằng không tai nạn chết người, sau đó, lại từ trên bàn cầm lấy một ít khăn giấy, đưa cho Hà Phong đang run rẩy rên rỉ.
Hà Phong cắn chặt răng, căn bản không có nhận khăn giấy, mà là run rẩy tay, lấy điện thoại di động ra, trước mặt Lục Hạc, gọi điện thoại: "Anh, em sắp bị......!đánh chết!!!
Hà Phong oán độc ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Lục Hạc: "Đợi lát nữa anh họ ta tới, ngươi chết chắc......
Hắn hiện tại hận cực kỳ, hắn hoài nghi trên người mình xương cốt đều gãy vài cái, thậm chí mặt cũng bị hủy.
"Ha ha..." Lục Hạc cười cười, căn bản không có ngăn cản Hà Phong gọi điện thoại cho ai, ngược lại, có chút nghiền ngẫm cùng chờ mong.
Vài phút nữa thôi.
Xảy ra chuyện gì? Đều xảy ra chuyện gì?! "Một giọng nói truyền đến.
Đúng là anh họ Hà Trình của Hà Phong, Hà Trình là quản lý đại sảnh của khách sạn Thiên Việt.
Người đi vào mặc comple, mang theo vài bảo vệ.
Hà Trình liếc mắt một cái liền thấy Hà Phong bị đánh cả người máu tươi, biến sắc, nhanh chóng tiến lên, nâng Hà Phong dậy: "Chuyện gì xảy ra?
Anh, chính là tên khốn này, chính là......!là hắn đánh em.
"Trong giọng nói Hà Phong mang theo oán hận cùng nghẹn ngào thật lớn, giơ tay lên, run rẩy chỉ về phía Lục Hạc.
Hà Trình theo bản năng nhìn về phía Lục Hạc.
Và rồi...
Sau đó, sắc mặt Hà Trình lập tức trắng bệch, trực tiếp trở nên run rẩy: "Lục......!Lục......!Lục thiếu gia......!Lục thiếu gia, làn gió nào thổi anh tới đây vậy?
Hà Trình chính là lấy lòng, còn có chút sợ hãi.
Hà Phong bối rối.
Cao Hàng, Ngô Thông, Cổ Hiểu Hiểu ở đây, sắc mặt cũng trắng bệch, mà Tùy Đình cùng Tiền Huyên mặt lại càng không còn huyết sắc, đều xụi lơ, chỉ còn biết có khóc.
Hà Trình, cậu ta là em của anh?
"Em cái chó má gì, cậu ta có họ hàng xa với tôi, so với người lạ không khá hơn bao nhiêu!"Hà Trình nâng Hà Phong đang ngã trên mặt đất, thậm chí, còn phun một ngụm, cực kỳ khinh thường.
Hà Trình càng là rụt đầu, mang theo ý tứ lấy lòng nói: "Lục thiếu gia, tên phế vật Hà Phong này trêu chọc anh sao?
Hà Phong té trên mặt đất, rất đau, nhưng, càng nhiều chính là sợ hãi, thật sự sợ hãi, hắn biết, chính mình chọc vào người không thể trêu vào.
Hôm nay, tôi rất không vui.
"Lục Hạc thản nhiên nói.
Ánh mắt Hà Trình co rụt lại, vội vàng hỏi: "Lục thiếu gia, muốn thế nào, anh mới có thể vui vẻ? Chỉ cần có thể làm được, Hà Trình nhất định làm được.
Cái này.
"Lục Hạc hơi ngẩng đầu, quét phòng một vòng, cuối cùng, ánh mắt dừng lại trên người Chử Mộng Điệp:" Cô bạn này kết bạn với tôi, ở lại với tôi một đêm, chuyện hôm nay, coi như xong.
Đúng vậy.
Lục Hạc từ lúc tiến vào trong phòng trong nháy mắt liền nhìn thấy Chử Mộng Điệp, lúc ấy, từ đáy lòng liền có một giọng nói vang lên-- ta nhất định phải có được nàng!!!
Hắn chưa từng gặp qua một nữ sinh xinh đẹp như vậy, cái gì Tùy Đình, cái gì Tiền Huyên, so với đối phương, kém một vạn con phố.
Lục Hạc tự nhận là kiến thức rộng rãi, mấy năm nay tiếp xúc với mỹ nữ không ít, nhưng so sánh với Chử Mộng Điệp, có tư cách so sánh sao?!
Lục Hạc thậm chí thoáng cái cảm thấy Tùy Đình cùng Tiền Huyên là công thần, không phải các nàng chạy loạn, đi tới cái phòng này, Lục Hạc hắn làm sao có thể gặp được Chử Mộng Điệp đỉnh cấp nữ thần tuyệt sắc khuynh thành thế này?
Chử Mộng Điệp thân thể mềm mại khẽ run lên, trong đôi mắt đẹp tràn đầy phẫn nộ cùng sợ hãi.
Mà Tô Kiệt, sắc mặt không có bất kỳ biến hóa nào, vẫn bình tĩnh, an tĩnh.
Châu chấu nổi giận, vừa định mắng cái gì, lại bị Tô Kiệt dùng ánh mắt ngăn cản.
Ngược lại Lưu Vũ Cầm, trực tiếp mắng: "Mày cút đi, ở với mày một đêm hả, mày về tìm mẹ mày mà ở cùng mày!"
"Đúng vậy, cút về nhà mà tìm mẹ mày đi!!" – Tôn Viên Viên cũng trực tiếp mắng, sắc mặt đỏ bừng, cực kỳ phẫn nộ.
Dũng khí của hai cô gái vẫn có thể khen ngợi, đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân hai cô gái tin tưởng Tô Kiệt.
Các cô cũng biết, có Tô Kiệt lão đại ở đây, đại khái xác suất hôm nay sẽ không có chuyện gì, ít nhất, Tô Kiệt đại lão sắc mặt đến bây giờ đều bình tĩnh.
Hà Trình lúc này có chút mơ hồ, bất quá, khi hắn quay đầu nhìn thấy diện mạo Chử Mộng Điệp, cũng lập tức hiểu ra, trời ạ!!! Đẹp như vậy, khó trách Lục Hạc......
Làm gì bây giờ?
Làm gì bây giờ?
Lục Hạc nói "làm bạn" hiển nhiên là có mục đích như vậy.
Hà Phong, cậu cảm thấy thế nào? "Hít sâu một hơi, Hà Trình nhìn Hà Phong đang run rẩy trên mặt đất:" Cậu biết thân phận của Lục thiếu gia không? Mẹ của Lục thiếu gia là chị ruột của phu nhân chủ tịch bất động sản Phong Hoa Từ Chấn Sinh!!!
Giọng nói Hà Trình hạ xuống, trong phòng càng an tĩnh, ngay cả rất nhiều người vây xem kịch bên ngoài cũng biến sắc.
Bất động sản Phong Hoa không tính là công ty bất động sản lớn, nhưng rất nổi danh ở thành phố Vân Châu, bởi vì bất động sản Phong Hoa là công ty bất động sản bản địa của thành phố Vân Châu, rất nhiều tiểu khu còn có Khu thương mại của thành phố Vân Châu đều là công ty bất động sản Phong Hoa nhận thầu xây dựng.
Mà bản thân Từ Chấn Sinh, cũng thường xuyên lên mặt báo tài chính và kinh tế Vân Châu.
Hà Phong cuộn mình trên mặt đất, càng sợ hãi, mình quả nhiên chọc tới nhân vật kinh thiên.
Cho nên, Hà Phong, khuyên bạn học cậu một chút đi.
"Hít sâu một hơi, ánh mắt Hà Trình phức tạp nói, đối với Chử Mộng Điệp rất đáng tiếc, có đôi khi xinh đẹp quá mức, dễ dàng bị người nhớ thương a.
Trùng hợp như vậy sao? "Lúc này Tô Kiệt có chút bất đắc dĩ.
Từ Chấn Sinh??? Nhớ không lầm, lần trước khi châu chấu cùng bạn gái tổ chức sinh nhật, đêm đó, tên chó săn ở bên cạnh Phùng Quý chính là Từ Chấn Sinh?
Từ Chấn Sinh sau đó cũng quỳ gối trước mặt mình, nhân vật nhỏ này, mình cũng lười phản ứng, để cho hắn nhận lỗi rồi cút đi, a, đúng rồi, Từ Chấn Sinh hình như còn bồi thường cho mình năm trăm triệu tiền mặt.
Một người rất thức thời, vốn tưởng rằng về sau không có tiếp xúc gì.
Không nghĩ tới, rất có duyên phận, ha ha.
Giây tiếp theo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...