Giọng Tần Lâm cũng có chút lạnh lùng.
“Tôi biết rồi, chuyện này cứ để tôi xử lý, cảm ơn cô”.
“Được thôi Tần đại sư, có chuyện gì cần thì cứ nói với tôi!”
Tần Lâm là ân nhân cứu mạng bọn họ, đương nhiên bọn họ sẽ đồng ý với bất kỳ yêu cầu nào.
Sau khi gác máy, người thứ hai gọi đến là Tô Văn Kỳ.
Mặc dù không thấy rõ mặt mũi Tần Lâm nhưng Tô Văn Kỳ vẫn có thể nhận ra anh rất rõ ràng.
“A lô, Lão Tần, sao lại đánh Vương Triệu Linh rồi?”
Tin tức không nói ai bị đánh, nhưng Tô Văn Kỳ là người trong giới nên đương nhiên cô biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cần nhìn dáng người liền biết được đó chính là Vương Triệu Linh.
Tần Lâm kể lại một lượt chuyện hôm qua cho cô nghe, Tô Văn Kỹ bỗng cảm thấy cạn lời.
“Thật không biết xấu hổ mà, cái tính cách của Vương Triệu Linh này ý, cái khác không có chứ cái tài lật trắng thay đen này cũng khá lợi hại đó”.
“Lão Tần, có cần tôi ra mặt không?”
Tần Lâm liền lắc đầu: “Thôi được rồi, cũng chẳng phải chuyện gì lớn, cô đừng quan tâm nữa”.
Ban đầu vốn không có gì to tát, nếu như để cô ta làm trò thì sẽ rất mất thời gian của Tần Lâm.
Tô Văn Kỳ liền gật đầu: “Ừm, loại người này nên bớt để tâm lại, cứ mặc kệ thì cô ta sẽ tự thành thật thôi”.
Tô Văn Kỳ cũng rất rõ về tính cách của Vương Triệu Linh, cô ta giống hệt như miếng keo chó vậy, không dễ gì đối phó, cho dù có là Thiên Hậu như Tô Văn Kỳ thì cũng phải gặp chút khó khăn khi đối phó với cô ta.
Dù sao một người là nghệ sĩ, người còn lại là quản lý nghệ sĩ, một người trước một người sau hậu trường, thật sự là rất làm khó cho những người đứng đằng sau kia.
Sau khi nói chuyện một hồi liền cúp máy.
Tần Lâm cũng không thèm quan tâm, chỉ là một đoạn tin tức mà thôi, thực ra chẳng có bao nhiêu ảnh hưởng.
Hơn nữa, Tần Lâm đã tài trợ một trăm triệu, muốn để Tần Nha Nha nghỉ học thì chẳng phải là chuyện viển vông sao?
Tần Nha Nha vẫn đi học bình thường, sau đó Tần Lâm quay lại y quán để kiểm tra.
Chẳng mấy chốc, trời đã tối.
Diệp Vãn Nhi đang lướt Facebook, đột nhiên cô lên tiếng.
“Anh Tiểu Lâm, xem này, đây chẳng phải là anh và Nha Nha sao?”
Tần Lâm liền chau mày: “Anh biết rồi, anh thấy nó từ sáng rồi”.
Diệp Vãn Nhi liền nói: “Không phải lúc sáng, là tin mới, mới đăng đây thôi!”
Tần Lâm sững ra một lúc, ngay lập tức lấy điện thoại qua xem.
Quả nhiên là tin mới.
‘Sự việc anh em nhà tài phiệt đánh người vẫn đang tiến triển, người bị đánh là Vương Triệu Linh, một người quản lý thâm niên, trước mắt Tần Nha Nha vẫn chưa bị đuổi học, có quyền có thế thật là lợi hại mà!’
Một tiêu đề như vậy, bên dưới nội dung lại giống hệt lúc sáng, chỉ khác một chỗ là danh tính ‘nạn nhân’ đã được tiết lộ.
Đó là Vương Triệu Linh, quản lý nghệ sĩ có tiếng trong giới giải trí.
Có rất nhiều người biết đến Vương Triệu Linh, bọn họ đều biết rằng người quản lý có vị trí rất lợi hại trong giới giải trí, còn người quản lý được nhiều người biết đến như Vương Triệu Linh lại còn có quyền lực hơn.
Xem ra anh em nhà họ Tần phải có lai lịch gì đó thì mới dám đánh người như Vương Triệu Linh!
Anh em tài phiệt không phải nói cho suông, có khi bọn họ lại là con nhà giàu thật cũng nên.
Hầu hết mọi người đều có phiến diện với người giàu, vừa nghe thấy người giàu bắt nạt người khác liền cảm thấy khó chịu.
Trên mạng đầy người mắng chửi Tần Lâm, có rất nhiều người còn không quen biết anh nên đành chửi sang Tần Nha Nha, nói cô bé tuổi còn nhỏ mà đã kiêu ngạo như thế, sau này lớn lên sẽ là một người phụ nữ hống hách, không giúp ích gì được cho xã hội.
Tần Lâm nhìn thấy mấy thứ này, bèn nhíu mày.
Vương Triệu Linh này thật không biết xấu hổ.
Tần Lâm hết lần này đến lần khác cho cô ta cơ hội, nhưng cô ta vẫn giữ cái thói ngang ngược đó.
Tần Nha Nha chỉ là một cô bé năm tuổi, vậy mà lại đi công kích một cô bé như thế thì thật sự kinh tởm.
Nếu đã như vậy thì Tần Lâm cũng không cần phải khách sáo nữa.
Sau đó, anh liền gọi điện cho Mã Lương Điền.
“Tiểu sư huynh, Mã Lương Điền đây, có chuyện gì vậy?”
“Sư đệ đã xem tin trên mạng chưa?”
Mã Lương Điền sững ra: “Vừa mới xem xong, nhưng tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, tiểu sư huynh cần tôi làm gì à?”
Không có mệnh lệnh của Tần Lâm, Mã Lương Điền cũng không dám làm bậy.
Tần Lâm liền nói: “Người đó tên Vương Triệu Linh, làm cho cô ta biến khỏi giới giải trí đi”.
“Được, tôi hiểu rồi”.
Nói xong liền cúp điện thoại ngay lập tức.
Đối với Mã Lương Điền mà nói, ngay cả người như Thiên Hậu ông ấy còn lật đổ được, huống chi là một người quản lý nhỏ bé.
Chỉ mỗi Vương Triệu Linh lại muốn làm càn à? Dám đắc tội với tiểu sư huynh thì phải chịu chết.
Vương Triệu Linh đang rất đắc ý trong phòng làm việc của mình, đọc những bình luận dưới tin tức này, khuôn mặt cô ta đột nhiên lộ ra vẻ chế nhạo.
“Dám đấu với Vương Triệu Linh tôi à, thật không muốn sống nữa mà! Chỉ không ngờ lần này lại có lợi bất cập hại, hai lần vạch trần này đều coi như giúp tôi có thêm hot search”.
‘Vương Triệu Linh bị đánh’ ngay lập tức nằm trong hot search, lúc trước muốn lên hot search cô ta phải tự bỏ tiền ra mua, lần này chỉ tốn tiền cho quan hệ mà thôi, không cần tốn tiền cũng lên được hot search, quả thực khiến cô ta vô cùng hài lòng.
Không chỉ trấn áp được Tần Lâm mà còn mang lại một số lợi ích không ngờ cho bản thân, vậy nên Vương Triệu Linh đang rất phấn khích, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên.
Vương Triệu Linh vội vàng bật dậy, cho dù chỉ là một cuộc điện thoại, không nhìn rõ ai gọi đến nhưng vẫn phải tỏ ra nghiêm chỉnh, cô ta đến xem thì hóa ra đó là tổng giám đốc Lý.
Vương Triệu Linh nghe máy, khách khí nói.
“Tổng giám đốc Lý, tôi là Linh Linh đây, anh có gì cần dặn dò ạ?”
Vương Triệu Linh cười haha mấy tiếng, tâm trạng cực kỳ tốt, giọng điệu cũng có chút bông đùa.
Kết quả bên kia lại vang lên một giọng nói lạnh lùng.
“Vương Triệu Linh, cô bị sa thải rồi”.
Nghe xong, Vương Triệu Linh ngay lập tức sững ra.
“Cái gì? Tổng giám đốc Lý? Anh đùa đấy à, tôi bị sa thải? Tại sao!”
Tổng giám đốc Lý lạnh lùng nói: “Trong lòng cô không biết tại sao à? Cô đắc tội đến người không nên đắc tội đó? Vương Triệu Linh, không phải là tôi có ý gì đâu, nhưng cô thật sự không có tầm nhìn chút nào”.
Dứt lời, tổng giám đốc Lý liền cúp máy ngay lập tức.
Vẻ mặt Vương Triệu Linh thất thần, không có tầm nhìn? Đắc tội ai rồi à? Cũng đâu đắc tội với ai trong giới giải trí!
Nếu nói như vậy, hay là bọn Tiểu Văn nhỉ, nhóm SF à?
Cũng không đúng, có gì mà đắc tội với bọn họ chứ?
Mặc dù lúc trước có thi đấu này nọ, nhưng cũng không tính là đắc tội, chỉ là cạnh tranh mà thôi.
Ngoài họ ra thì còn đắc tội ai nữa? Vương Triệu Linh nghĩ mãi cũng không ra.
Sau khi liên lạc một hồi với hội chị em để hỏi xem tình hình, bọn họ đều là những người đại diện cả, hay là do mấy cô chiêu ở trong giới nhỉ, như vậy còn giải thích được.
Nhưng lướt cả nửa ngày trời lại phát hiện ra nhóm chat biến mất rồi.
Bạn đã bị xóa khỏi cuộc trò chuyện nhóm.
Vương Triệu Linh ngẩn người, bị đá ư?
Hội chị em của cô ta có quan hệ rất mật thiết, sao lại bị đá được chứ?
Vương Triệu Linh vội vàng tìm người để nhắn tin riêng, nhưng khi vừa nhắn, một dấu chấm than lại xuất hiện.
Đã bị hủy kết bạn...
Vương Triệu Linh hoàn toàn chết lặng, cô ta bị đá khỏi nhóm, còn bị bạn bè hủy kết bạn, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế, cô ta cũng không hề có tin tức gì tiêu cực, tại sao lại bị người người xua đuổi như thế này?
Vương Triệu Linh trực tiếp gọi điện thoại, may mắn thay số điện thoại vẫn chưa bị chặn.
“A lô! Diễm Diễm, có chuyện gì thế, tại sao lại xóa tôi?”
Bên kia dừng một lúc rồi nói một cách bất lực.
“Đại Linh Tử, cô còn không biết có chuyện gì sao? Cô lên mạng xem thử đi, tất cả những chuyện cô làm năm đó đều bị bóc ra cả rồi, tôi phải chấm dứt liên hệ với cô để tự bảo vệ bản thân”.
Nói xong, Diễm Diễm ngay lập tức cúp điện thoại.
Vương Triệu Linh nhất thời hừ lạnh một tiếng, không phải chứ, trước đây cô ta làm ra không ít chuyện xấu xa, không lẽ đều bị vạch trần hết à?
Vương Triệu Linh vội vàng lên Facebook để xem, nhìn thấy tiêu đề toàn là tin tức bê bối của mình, cô ta lập tức sững sờ.
Sau khi nhấp vào, sắc mặt lại càng thay đổi!
Rốt cuộc là ai chứ!?
- ----------------------
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...