Tần Lâm gửi tin nhắn cho Đoàn Phi, lập tức có tin nhắn trả lời.
Chính là Zalo của Tiểu Văn - trưởng nhóm nhạc SF.
Được kết bạn với Tần Lâm, Tiểu Văn cô cùng vui vẻ, lịch sự gửi một tin nhắn.
"Chào Tần đại sư, cảm ơn anh đã chữa bệnh cho tôi, bây giờ tôi đã khỏe mạnh rồi, cảm ơn anh một lần nữa!"
Cô Tiểu Văn này lịch sự hơn lúc trước nhiều, sau khi biết được y thuật của Tần Lâm, cũng bị Tần Lâm cảm phục, vô cùng tin tưởng và ngưỡng mộ phẩm chất và y thuật của anh.
Tần Lâm mở lời: "Cơ thể không sao là được, tôi có chuyện muốn nhờ cô giúp..."
Nói sơ qua về chuyện ở trường, Tiểu Văn lập tức đồng ý.
"Tần đại sư yên tâm, chút chuyện nhỏ này cứ để tôi lo!"
...
Sáng hôm sau, trường học tổ chức sự kiện, sân khấu, đài chủ tịch, khán đài.
Đương nhiên rồi, một trường học hệ chín năm, quy mô tổ chức văn nghệ không phải to lắm, hơn nữa dù là nhà trẻ nhưng lực lượng chính của buổi văn nghệ là học sinh tiểu học và trung học.
Mấy đứa bé mẫu giáo chỉ tham gia cho vui, chơi đùa là chính thôi.
Bây giờ học sinh đều ngồi vào vị trí của mình, vẻ mặt ai cũng kích động, chờ đợi tiết mục văn nghệ khai mạc.
Những giáo viên và các vị lãnh đạo khác của trường đều vô cùng lo lắng, đứng ngồi không yên.
Mọi người đều lo lắng hôm nay Tần Lâm sẽ xảy ra xung đột với Vương Triệu Linh, đều là phụ huynh học sinh, thật ra bọn họ cũng khó nhúng tay vào, nhưng bọn họ chắc chắn nghiêng về bên Tần Lâm.
Dù gì Tần Lâm mới là nhà tài trợ lớn, Vương Triệu Linh kia có tài trợ một ít tiền, nhưng không thể so sánh được với cậu Tần.
Tần Lâm tài trợ những một trăm triệu!
Hiệu trưởng và giáo viên đều quan sát xung quanh, nhìn thấy có hai chiếc xe công vụ chạy tới đỗ lại, nơi xa còn có vài người chụp hình, hiệu trưởng đột nhiên căng thẳng.
"Người trong xe chắc là Vương Triệu Linh đúng không?"
"Đúng vậy, theo tôi đoán, không chừng Vương Triệu Linh đã tìm ngôi sao đến cổ vũ!"
Đám đông lập tức cạn lời.
Không ngờ một tiết mục văn nghệ nhỏ của trường mà lại mời cả ngôi sao đến.
Với thân phận của Vương Triệu Linh, mọi người đều không nghi ngờ gì, cô ta thực sự có bản lĩnh đó.
Đều là tiết mục do học sinh biểu diễn, đừng nói đến ngôi sao, chỉ cần là hotgirl bình thường cũng đã lợi hại hơn rồi.
Đúng là bắt nạt người khác quá mà!
Hiệu trưởng nháy mắt với một giáo viên: "Cô đi thăm dò xem rốt cuộc có chuyện gì vậy!"
"Vâng!"
Một cô giáo đứng dậy, giả vờ vô tình đi đến trước chiếc xe, đúng lúc cửa xe mở ra.
Vương Triệu Linh ở bên trong, trong lúc mở cửa, cô giáo nhìn thấy hai cô gái bên trong đang trang điểm.
Hai cô gái giống nhau y hệt, nhìn có chút quen mắt.
"Ha ha, cô Vương hôm nay vất cả rồi, vì buổi văn nghệ của trường mà chuẩn bị vô cùng đặc biệt".
Vương Triệu Linh cười nhạt: "Không phải tôi chuẩn bị cho buổi văn nghệ của trường đâu, tôi muốn thi với anh trai của Tần Nha Nha kìa, hôm nay cậu ta phải thua, cậu ta chắc chắn phải quỳ xuống xin lỗi tôi!"
Mặt cô giáo cứng đờ ra, không ngờ vẫn giận dữ như vậy, thật sự không hòa giải được, xem ra mâu thuẫn là điều đương nhiên, không ai có thể giải quyết được.
Cô giáo cười ha ha: "Cô Vương nóng tính qua, haha, hai cô gái ở trong xe có chút quen, có phải là Thiếu nữ Thiên Đàn không?"
Vương Triệu Linh cười đắc ý: "Không ngờ cô giáo cũng có mắt nhìn người đấy, đúng vậy, đúng là Thiếu nữ Thiên Đàn, hai cô ấy đến nhảy cùng với con gái tôi, cũng tốt nhỉ?"
Khóe miệng cô giáo giật giật.
"Ha ha, tốt quá, tất nhiên là tốt rồi!"
Phí lời, có thể không tốt sao, người ta là ngôi sao nữ đó!
Thiếu nữ Thiên Đàn là một cặp song sinh, tham gia show tuyển chọn từ hai năm trước, cũng được coi là một nhóm nhạc nổi tiếng, thanh niên đều biết đến nhóm nhạc này.
Cho dù không biết, nhìn ngoại hình, nhảy múa và hát trên sân khấu chắc chắn là rất giỏi, hơn hẳn người bình thường chứ đừng nói trẻ con.
Hai người nhảy cùng với Miêu Miêu thì chắc chắn nắm phần thắng trong tay.
Cô giáo nói thêm mấy câu nữa rồi vội vàng quay lại, đến đài chủ tịch nói với hiệu trưởng.
"Hiệu trưởng, toi rồi, Vương Triệu Linh mời Thiếu nữ Thiên Đàn đến, cậu Tần chắc chắn không có cơ hội thắng rồi".
Hiệu trưởng chau mày, thật ra ông ta không muốn nhìn thấy Tần Lâm mất mặt trước tất cả mọi người.
"Như thế này đi, để tôi đi hòa giải, nếu thái độ của cô Vương cứng rắn quá thì tôi sẽ bàn bạc với cậu Tần".
Hiệu trưởng đến cánh gà, nhìn thấy Tần Lâm đang chải tóc cho Tần Nha Nha, cười ha ha bước tới nói.
"Cậu Tần, hay là ván cược hôm nay giữa cậu và cô Vương bỏ qua đi, không cần thiết phải như vậy đâu?"
Tần Lâm cười nhạt: "Là chị ta muốn như vậy thì cứ thi đấu đi".
Tần Nha Nha cũng tỏ vẻ không phục.
"Đúng, thi đấu thì thi đấu, hừ!"
Thấy thái độ của Tần Nha Nha, hiệu trưởng cũng cạn lời, khóe miệng co rút, có chút lúng túng nói.
"Nhưng mà, cô Vương mời cả ngôi sao đến!"
Tần Lâm vẫn không thèm để ý: "Ồ? Vậy sao, cô ta mời ai?'
"Là Thiếu nữ Thiên Đàn!"
Tần Lâm lắc đầu: "Chưa nghe bao giờ".
Hiệu trưởng không biết phải làm sao, ông ta cũng chưa nghe bao giờ, nhưng chưa nghe qua không có nghĩa là người ta không lợi hại, ít ra người ta cũng là ngôi sao chuyên nghiệp, hát hò, nhảy múa, ngoại hình đều được tập luyện chuyên nghiệp, không giống với người bình thường.
Đến cả phụ nữ còn không so nổi, mấy đứa nhóc này lại càng không là gì.
"Cậu Tần, bọn họ cũng giỏi lắm đó, nếu để bọn họ giúp thì e là cậu không thắng lại".
Mặc dù lần chấm điểm này do thầy cô giáo quyết định, nhưng cao hay thấp trong lòng mọi người đều biết, không thể thiên vị Tần Lâm được, như vậy giả tạo quá.
Tần Lâm cười lạnh: "Không sao cả, Thiếu nữ Thiên Đàn cái gì chứ, chưa từng nghe qua, để bọn họ biểu diễn đi".
Thấy thái độ của Tần Lâm như vậy hiệu trưởng cũng cạn lời.
Cứng đầu quá, người ta đã mời cả ngôi sao nữ đến rồi mà vẫn làm thinh.
Hết cách, là do anh tự chọn, nếu thua rồi cũng không thể trách bọn họ.
Buổi văn nghệ nhanh chóng được bắt đầu.
Sau khi MC giới thiệu chương trình, tiết mục đầu tiên là của Miêu Miêu.
Khi Miêu Miêu xuất hiện cùng với hai cô gái giống nhau y hệt, mọi người đột nhiên ngây người.
Sau đó, MC nói.
"Hoan nghênh Thiếu nữ Thiên Đàn!"
Bây giờ học sinh bên dưới mới nhận ra, thì ra là Thiếu nữ Thiên Đàn!
Mọi người nổ một tráng pháo tay giòn giã, vô cùng hứng thú.
Thiếu nữ Thiên Đàn và Miêu Miêu bắt đầu nhảy múa, Miêu Miêu nhảy những điệu nhảy đơn giản của trẻ con, có giỏi hơn các bạn cũng trang lứa nhưng không phải là quá đặc biệt.
Nhưng Thiếu nữ Thiên Đàn nhảy đẹp, có hai người kia trợ giúp, bài nhảy của Miêu Miêu giống như lên một tầm cao mới, đột nhiên cảm giác vô cùng lợi hại.
Dưới sân khấu tiếng vô tay không ngừng, tất cả thầy cô giáo học sinh đều khen ngợi hết lời.
Tiết mục quá hay, đừng nói là mẫu giáo, cả trường học cũng không ai có thể so được.
Bọn họ để tiết mục của mẫu giáo ở đầu muốn để mọi người sôi nổi hơn, nhưng không ngờ tiết mục đầu tiên đã đặc sắc như vậy rồi!
Hiệu trưởng và các vị lãnh đạo đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt lo lắng, toi đời rồi, cậu Tần bị mất mặt rồi, đến lúc thật sự bắt cậu Tần quỳ xuống thì đúng là ngại thật.
Tiết mục kết thúc.
Thiếu nữ Thiên Đàn cầm mic nói.
"Chào mọi người, chúng tôi là Thiếu nữ Thiên Đàn!"
Một lời giới thiệu đơn giản cũng làm mọi người vỗ tay và hò hét.
- ----------------------
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...