Sau khi nhìn đơn thuốc một lượt, mấy vị thần y khác đều gật đầu đồng ý.
“Đơn thuốc này trông có vẻ kỳ lạ, nhưng thực ra lại rất có hiệu quả”.
“Đúng vậy, mấy bệnh nhân kia sử dụng kem dưỡng da của Đồng Bảo, dẫn đến nội tiết tố nam trong cơ thể tăng cao, mới xuất hiện những triệu chứng đó”.
“Muốn thải hết nội tiết tố nam ra ngoài cơ thể thì phải bài tiết!”
“Mà đã bài tiết thì phải bài tiết hết, cho dù dùng phương pháp châm cứu cũng không thể thải ra sạch sẽ, đơn thuốc này của Tần đại sư chắc chắn có thể thải hết sạch”.
“Không những thế, có thấy lượng lớn dễ sắn trong này không, chứng minh Tần đại sư vẫn có chừng mực, bỏ nhiều rễ sắn như vậy có thể đảm bảo bệnh nhân không bị kiệt sức”.
“Thông tin nói thuốc của Tần đại sư khiến bệnh nhân bị ngất rõ ràng là vớ vẩn”.
Sau một hồi nghiên cứu, ba vị chuyên gia già cảm thấy thuốc của Tần đại sư chắc chắn không có vấn đề gì.
Vả lại còn vô cùng đúng bệnh, liều lượng chuẩn xác, giảm hay tăng đều sẽ khiến giảm hiệu quả, Tần đại sư không hổ là Tần đại sư, người có thể nghiên cứu ra đơn thuốc này trong một khoảng thời gian ngắn như vậy chắc chắn là cao thủ.
Đơn thuốc này không thường gặp, rõ ràng là Tần đại sư đã sáng chế ra cho riêng sự cố lần này.
Có thể chế tạo ra một đơn thuốc hoàn hảo trong thời gian ngắn như vậy, mấy người Nghiêm thần y lại càng khâm phục Tần đại sư hơn.
Đồng thời cũng cảm thấy tin đồn này vô cùng đáng ghét, rõ ràng là bác sĩ nổi tiếng lại bị nói thành kẻ lừa đảo, đúng là quá đáng ghét.
“Làm sao đây, hay là chúng ta cùng nhau lên tiếng nói rõ?”
“Được, để tôi đi sắp xếp!”
......
Lúc này ở y quán Hiên Viên, Khổng Phàm Lâm và Diệp Vãn Nhi cũng đang đứng ngồi không yên.
“Cậu Tần bị oan rồi? Đơn thuốc này không có vấn đề gì, trình độ của Trịnh Cương kiểu gì vậy, điểm tốt của đơn thuốc này lại nói là hại người? Tôi thấy cậu ta mới là lang băm!”
“Thầy Khổng, phải làm sao đây?”
“Tôi sẽ kết hợp với một vài đại sư Đông y cùng nhau lên tiếng”.
......
Rất nhiều người đang bắt đầu lên tiếng bênh vực Tần đại sư, nhưng bọn họ không đủ quyền uy, hơn nữa cũng không có người đẩy bài, công thêm hiện tại định hướng dư luận quá mạnh mẽ, rất nhiều tin tức trên Facebook đều bị đẩy xuống, căn bản không có ai xem.
Tần Lâm lúc này đang ngắm mấy con cá mà Liễu Thanh Thanh nuôi trong phòng làm việc.
Nhìn dáng vẻ vô tư của Tần Lâm, Liễu Thanh Thanh cạn lời lắc đầu.
“Lão Tần này, đã là lúc nào rồi mà anh còn bình tĩnh ngồi đây, anh xem trên mạng đang chửi rủa anh như nào kìa?”
Tần Lâm mỉm cười, rắc một nắm thức ăn vào bể cá, lạnh nhạt nói.
“Bọn họ chửi, anh cũng hết cách, tốt hơn hết là không nhìn, mắt không thấy tim không phiền”.
Liễu Thanh Thanh thực sự không nói nên lời, những lời chỉ trích này khiến cô tức chết đi được, mà nhân vật chính lại tỏ ra như không có chuyện gì, ung dung quá mà.
Liễu Thanh Thanh lướt Facebook một hồi, đột nhiên nói.
“Này, lão Tần, có người đang lên tiếng giúp anh này!”
Tần Lâm cũng nhìn vào, là đại sư Đông y – Nghiêm thần y.
Mặc dù Facebook của Nghiêm thần y không có nhiều người theo dõi, nhưng cũng là đại sư Đông y được công nhận, so về thâm niên cùng bằng cấp, thì hơn hẳn Trịnh Cương.
Tần Lâm nhìn một lượt, Nghiêm thần y viết một bài rất dài, còn có một video ngắn.
Trong video, Nghiêm thần y và những vị đại sư Đông y khác đang ngồi trước máy quay giới thiệu về đơn thuốc của Tần Lâm.
Nói đơn thuốc này tuyệt diệu, tâm huyết như nào, chỉ có bác sĩ thâm niên nhiều năm mới có trình độ này.
Cho dù ba người bọn cùng nhau nghiên cứu ba ngày ba đêm cũng chữa chắc đã tìm ra đơn thuốc hoàn hảo như này.
Nếu những bệnh nhân uống thuốc này sẽ chắc chắn sẽ có hiệu quả ngay lập tức.
Rồi phê bình Trịnh Cương chỉ là một chuyên gia nhỏ nhoi mà luôn tự cho mình giỏi giang, thậm chi còn chưa lên được chức giáo sư mà cũng dám thách thức Tần đại sư?
Mấy người đại sư Đông y bọn họ còn phải ngưỡng mộ Tần đại sư, Trịnh Cương là cái thá gì chứ?
Sau khi xem hết video này, tâm trạng Liễu Thanh Thanh tốt hơn rất nhiều, Tần Lâm cũng khẽ gật đầu, ánh mắt hiện lên sự khen ngợi.
“Khá lắm, không ngờ ba người bọn họ lại có thể phân tích được đơn thuốc của anh một cách rõ ràng như vậy, xem ra cũng có chút bản lĩnh”.
Liễu Thanh Thanh cạn lời: “Đây là điều anh nên quan tâm à, cái anh nên quan tâm là bọn họ đang bênh vực anh, giúp anh lấy lại trong sạch mà?”
Tần Lâm cười nhạt: “Lấy lại trong sạch hay không thì làm sao, anh cũng không phải là người trong giới giải trí, ai thích chửi thì cứ để họ chửi đi, sớm muộn gì cũng có ngày đến đây cầu xin anh”.
Liễu Thanh Thanh mở miệng, muốn nói lại thôi.
Tần Lâm thật sự tự tin quá mức, bây giờ dư luận đã loạn đến như này rồi, còn ai đến cầu xin anh chứ?
......
Lúc này, tại công ty giải trí ở Tân Cảng xa xôi, Mã Lương Điền hung hăng đập bàn, tất cả giám đốc, quản lý cấp cao ngồi phía trước đều sợ run cầm cập.
Mã Lương Điền thường ngày hay cười, rất hiếm khi tức giận, một khi chủ tịch Mã tức lên thì không phải là chuyện nhỏ.
Vẻ mặt của Mã Lương Điền rất hung dữ, ông ấy chỉ tay vào mấy ông chủ nổi tiếng trong giới giải trí chửi bới.
“Các người đều là một lũ vô dụng, con mẹ nó, sao lại để loại tin tức này lan truyền như vậy chứ? Không biết đường không chế à?”
Nhóm người này rất ấm ức, đây là tin do cư dân mạng tự đăng, thuộc về hiện tượng xã hội, bọn họ cũng không có cách nào kiểm soát.
Nhưng chủ tịch Mã dạy dỗ, bọn họ không dám nói lại, để chủ tịch Mã chửi một trận là được.
Sau khi chửi bới một hồi, Mã Lương Điền mới bình tĩnh lại và nói với bọn họ.
“Được rồi, xem xem có cách nào cứu chữa không, nếu thật sự không được thì bảo với tập đoàn Facebook xóa toàn bộ bài viết về Tần đại sư.
Đây là biện pháp cuối cùng, cũng là biện pháp vô dụng nhất.
Bởi vì một khi xóa những thứ này đi, sẽ càng dễ khiến cư dân mạng không hài lòng.
Vì vậy, chưa đến bước đường cùng thì không thể làm như vậy, nó sẽ càng bôi đen tiểu sư huynh hơn.
Nhưng nếu sự việc phát triển đến mức không thể kiểm soát, Mã Lương Điền chỉ có thể dùng cách thức áp chế này, áp chế bọn họ một thời gian, chuyện này tự khắc sẽ trôi vào quên lãng.
Một người đột nhiên lên tiếng: “Chủ tịch Mã, ở đây có một bài viết của ba vị đại sư Đông y cùng nhau đăng lên thanh minh cho Tần đại sư”.
“Thế sao, mau xem thử!”
Hiện giờ chỉ còn thiếu một người có uy tín, những người quen thuộc đều biết rõ y thuật của Tần Lâm chắc chắn là hàng đầu thế giới.
Anh đã theo sư phụ Hiên Viên học tập mười năm đó, không ngoa khi nói có thể cứu sống người đã chết, anh thật sự có năng lực này.
Vì vậy y thuật của Tần Lâm chắc chắn không thể sai sót được, chắc chắn là có người đổ oan cho anh.
Bây giờ có người uy tín lên tiếng thì dễ giải quyết rồi, hơn nữa người lên tiếng lại chính là ba vị đại sư Đông y có uy tín tuyệt đối, cả nước chỉ có mười mấy vị đại sư Đông y, những người này chắc chắn tài giỏi hơn Trịnh Cương rất nhiều.
Sau khi xem xong, Mã Lương Điền gật đầu, không hổ là đại sư Đông y, cũng có chút kiến thức, có thể nhìn ra tâm huyết của tiểu sư huynh.
“Biết làm thế nào rồi chứ?”
Mã Lương Điền trợn mắt, khiến tất cả mọi người đều sợ hãi.
“Rõ rồi, chúng tôi đi làm ngay đây!”
Sau khi trở về, tất cả các phương tiện truyền thông đều bắt đầu viết bài, tìm tất cả những cây viết xuất sắc nhất bắt đầu thêm thắt miêu tả toàn bộ sự việc một cách chi tiết.
Ngay sau đó, tiêu đề bài báo đã lên đầu mục tìm kiếm.
Sự thật về Tần đại sư, rốt cuộc là lừa đảo hay là bị chục triệu người hiểu nhầm?
Phía dưới là video phân tích của ba vị đại sư Đông y về đơn thuốc của Tần Lâm và tâm huyết khổ cực của Tần đại sư cũng những kiến thức độc đáo trong đơn thuốc.
Không ai có thể sánh kịp với quyền uy của đại sư Đông y.
Bỗng chốc, mọi chuyện lại chuyển sang chiều hướng khác.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...