Y Võ Song Toàn


Liễu Thanh Thanh lúc này không đùa nữa chỉ nói với Tần Lâm.


"Anh mau hỏi xem có chuyện gì đang xảy ra".


Tần Lâm gật đầu, lập tức gọi điện cho Tô Văn Kỳ, kết quả cô ấy đã tắt máy.


Có vẻ như Tô Văn Kỳ sợ bị quấy rầy nên đã tắt máy rồi, điện thoại của người đại diện cũng không có người nghe.


Khi Tần Lâm chuẩn bị tìm người khác để hỏi thì có một số lạ gọi đến.


Tần Lâm nghe máy, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói mệt mỏi của một cô gái.


"Alo".


Nghe thấy giọng nói này liền biết đây là Tô Văn Kỳ.


"Đổi số rồi à?", Tần Lâm hỏi.


"Ừ, tôi xảy ra chuyện rồi, đọc tin tức rồi à? Tôi đổi số khác để đỡ bị phiền".


Tần Lâm nói: "Đọc rồi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Mỹ phẩm Đồng Bảo kia, sản phẩm của họ không hợp quy định à?"

Tô Văn Kỳ thở dài: "Ai biết được chứ, thực ra lúc nhận quyền đại diện tôi cũng cẩn thận lắm, tôi cũng thử dùng sản phẩm rồi, bạn bè xung quanh tôi, người đại diện, đều dùng thử nhưng chẳng xảy ra vấn đề gì thì tôi mới nhận quyền đại diện".


"Kem dưỡng da của bọn họ, đời thứ nhất vốn chẳng có vấn đề gì, sau này nói nó còn trải qua nghiên cứu phát triển, chế tạo ra đời thứ hai, đời thứ hai này vừa được đưa lên thị trường có mấy ngày không ngờ lại xảy ra chuyện".


Nghe thấy giọng của Tô Văn Kỳ vô cùng kỳ lạ, Tần Lâm nhíu mày.


"Cô xảy ra chuyện à?'


Tô Văn Kỳ nói: "Đúng vậy, anh cũng thấy giọng tôi ồm hơn nhiều, nếu không tại sao tôi lại rút khỏi giới giải trí chứ, nếu cứ như vậy, sau này tôi không hát được nữa".


"Tôi tìm bác sĩ tư nhân để khám, sau khi kiểm tra, hình như là ở trong kem dưỡng da có chứa quá nhiều nội tiết tố nam, vậy nên mới bị như vậy, thôi đừng nhắc đến nữa, tôi đang buồn thối ruột đây".


Tần Lâm nhíu mày: "Cô gửi vị trí của cô đi, tôi đến thăm cô".


"Ừ, tôi đang trốn ở nhà bạn đây".


Nói xong, hai người cúp máy, Tô Văn Kỳ gửi vị trí của mình cho Tần Lâm.


Tần Lâm có hơi hiếu kỳ nên hỏi.


"Mỹ phẩm của phụ nữ tại sao có chứa nội tiết tố nam?"

Liễu Thanh Thanh dù sao cũng là chuyên gia trên lĩnh vực này, nên có thể lập tức cho Tần Lâm câu trả lời.


"Nội tiết tố nam có thể khiến làn da trở nên mịn màng, trên thực tế làn da của nam giới đẹp hơn nữ giới nhiều, đó cũng là vì nội tiết tố nam".


"Công ty của em có rất nhiều sản phẩm bên trong có chứa nội tiết tố nam, nhưng hàm lượng vô cùng nghiêm ngặt, không bao giờ vượt quy định, mỹ phẩm Đồng Bảo này không biết tại sao lại sử dụng quá tiêu chuẩn, anh mau đi xem xem".


Tần Lâm gật đầu, đứng dậy rời đi.


Tập đoàn Đồng Bảo là một công ty lớn, xảy ra chuyện lớn thế này, Liễu Thanh Thanh cũng bận.


Khẻo còn phải tiếp nhận thị trường và khách hàng của công ty kia, đây đúng là một miếng bánh thơm ngon, ai ai cũng muốn xâu xé tranh giành.


Tần Lâm rời khỏi nhà họ Liễu, đi đến một khu biệt thự nhỏ ở khá xa, gặp được Tô Văn Kỳ bên trong một tòa biệt thự khá khiêm tốn.



May mà không giống như trong tưởng tượng, Tô Văn Kỳ không thay đổi gì mấy.


Như mọc râu hay gì đó.


Chỉ là giọng ồm hơn, nhưng ngoại hình thì không thay đổi.


"Cô không sao chứ?"

Tô Văn Kỳ bĩu môi: "Sao lại không sao, giọng tôi hỏng rồi, sau này không hát được nữa".


Mấy thứ như kiếm tiền, Tô Văn Kỳ chẳng quan tâm, nhưng cô ấy rất quan tâm đến việc ca hát, nếu như cả đời này vẫn vậy, Tô Văn Kỳ sẽ buồn bực chết mất.


"Đưa cô tay đây, tôi xem nào".


Tô Văn Kỳ đưa cổ tay qua, Tần Lâm bắt mạch cho cô ấy.


Mấy phút sau lại đổi tay.


Hai tay bắt mạch xong, vẻ mặt của Tần Lâm không có gì thay đổi, Tô Văn Kỳ vô cùng lo lắng.


"Sao vậy, rốt cuộc có vấn đề gì?"

Tần Lâm nói: "Không có vấn đề gì lớn, phương pháp có thể chữa khỏi bệnh của cô có rất nhiều, nhưng phương pháp đơn giản nhất chính là mặc kệ nó, nó sẽ tự khỏi".


Tô Văn Kỳ sững sờ: "Có thể tự khỏi? Cần bao lâu?"

Tần Lâm nói: "Mỗi cơ thể đều khác nhau, với cả mỗi người đều sử dụng một lượng khác nhau, với tình trạng của cô thì mất tầm khoảng ba tháng”.


Bởi vì Tô Văn Kỳ phải đi diễn rất nhiều, một khi cô ấy đi diễn, mỹ phẩm đều là của thợ trang điểm, vậy nên dùng sản phẩm nào cô ấy cũng không biết.



Chỉ có lúc nghỉ ngơi, Tô Văn Kỳ mới sử dụng sản phẩm của nhà tài trợ.


"Ba tháng thì không ổn, bây giờ có rất nhiều người muốn kiện tôi, bây giờ tôi còn không dám ra đường".


Nói xong, Tô Văn Kỳ rút điện thoại ra, cho Tần Lâm xem mấy bình luận của cư dân mạng.


"Đều do Tô Văn Kỳ đại diện nên tôi mới mua, kết quả lại bị như vậy, bạn trai cũng muốn chia tay với tôi, Tô Văn Kỳ nhất định phải đền tiền cho tôi".


"Tôi cũng là fan của Tô Văn Kỳ, sản phẩm xảy ra vấn đề, ngôi sao cũng phải chịu trách nhiệm!"

"Không sai, Tô Văn Kỳ nhất định phải chịu trách nhiệm, bao nhiêu cô gái đều mua vì cô ấy, kết quả như này, đây chẳng phải lừa đảo sao?"

"Không chỉ là lừa đảo, đây rõ ràng là nhân phẩm có vấn đề, cô ta kiếm tiền, chúng ta phải ngậm đắng nuốt cay, bây giờ tập đoàn Đồng Bảo cũng bỏ chạy rồi, chúng tôi tìm ai đây?"

"..."

Xảy ra chuyện lớn như vậy, tập đoàn Đồng Bảo liền bỏ chạy, ông chủ bỏ chạy, tất cả nhân viên cũng không thể bồi thường, tập đoàn Đồng Bảo cơ bản bị giải tán rồi.


Tần Lâm bất đắc dĩ lắc đầu, có thể hiểu được suy nghĩ của người dân, dù sao ngôi sao làm người đại diện, khi xảy ra vấn đề thì phải tìm ngôi sao ấy đầu tiên.


Cầm lấy phí đại diện rồi thì phải chịu trách nhiệm.


Nhưng chuyện này Tô Văn Kỳ cũng đâu biết làm thế nào, sản phẩm đời thứ nhất rõ ràng không xảy ra vấn đề gì, sau đó Tô Văn Kỳ mới chấp nhận làm người đại diện, kết quả sản phẩm đời thứ hai lại gặp vấn đề, biết kiện đâu đây?

Hơn nữa Tô Văn Kỳ cũng là người bị hại, cô ấy cũng không biết nên làm thế nào.


Muốn xoa dịu dư luận thì cần một khoảng thời gian, có điều hiện nay quan trọng nhất là phải chữa khỏi bệnh cho mọi người.


Tần Lâm nói: "Về lý mà nói, bệnh này dưới tác dụng của châm cứu thì sẽ có hiệu quả ngay tức khắc, có điều tôi không thể châm cứu cho nhiều người đến vậy được, vậy nên tôi sẽ nghiên cứu một phương thuốc để cô thử nghiệm xem sao".


Tô Văn Kỳ bĩu môi, cũng không từ chối.


Mặc dù bị coi là chuột bạch thì không vui lắm, có điều cô ấy cũng biết Tần Lâm có thể giúp cô, hơn nữa Tần Lâm nếu có thể thử nghiệm trên người cô thì sẽ không có vấn đề gì.


Tần Lâm ra ngoài mua một ít dược liệu.



"Cô đưa tôi xem chỗ kem dưỡng da Đồng Bảo đời thứ hai".


Tô Văn Kỳ đưa chỗ sản phẩm có vấn đề cho Tần Lâm, cầm kem dưỡng lên, Tần Lâm bôi lên tay, đặt trước mũi ngửi.


Sau một hồi nghiên cứu, Tần Lâm trộn loại kem dưỡng da có vấn đề này với một số loại thảo dược, trộn thành một viên tròn giống như viên thuốc nặn từ lá cây vậy.


Xong anh liền bảo.


"Uống đi".


Tô Văn Kỳ sững sờ: "Cái gì cơ, cái viên này mà cũng uống được á?"

Tần Lâm cười: "Thuốc tôi đưa mà cô không yên tâm à?"

"Được rồi..."

Nếu như người khác đưa cho, Tô Văn Kỳ chắc chắn không dám uống, dù sao bên trong cũng có trộn một ít kem dưỡng da, mấy đồ trong kem dưỡng da thì không ăn được.


Nhưng đồ Tần Lâm đã đưa thì cô ấy có thể tin tưởng được.


Cầm viên thuốc lên, cô tỏ vẻ chán ghét mà cho vào trong miệng, nuốt ực một cái xuống cổ họng.


Sau khi uống thuốc, mấy phút sau, Tô Văn Kỳ bắt đầu cảm thấy mình toát mồ hôi.


"Tôi bảo, thuốc này có ổn không thế, sao tôi lại cảm thấy mình bị đổ mồ hôi.


Tần Lâm nói: "Đổ mồ hôi là đúng rồi, đừng lo, uống thêm mấy ngụm nước, tí nữa còn đi vệ sinh mấy lần".


Tô Văn Kỳ cố nhịn cảm giác khó chịu, nhắm mắt uống nước.


Sau bốn năm lần đi vệ sinh, Tô Văn Kỳ mở miệng, đột nhiên cảm thấy giọng mình ổn hơn nhiều rồi!


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui