Y Võ Song Toàn


Từ Dung Dung ở đầu dây bên kia sững sờ, nhanh vậy sao?

“Chào cô! Tôi là Từ Dung Dung, tôi được chọn thật sao?”

“Không sai, tôi là giám đốc nhân sự, tôi họ Tôn, cô có thể gọi tôi là giám đốc Tôn”.


“Chào giám đốc Tôn, cảm ơn cô đã chọn tôi!”

Mặc dù Từ Dung Dung rất biết ra vẻ, nhưng vẫn rất khách khí với lãnh đạo.


“Xin hỏi, tôi làm ở bộ phận nào thế ạ?”

Giám đốc Tôn im lặng một lúc, Từ Dung Dung không viết yêu cầu công việc, cũng không nói mong muốn làm chức vụ gì ở trong sơ yếu lý lịch.


Dựa vào học lực và kinh nghiệm của Từ Dung Dung, cùng lắm cũng chỉ làm lao công thôi.


Nhưng đây là ứng viên do đích thân tổng giám đốc Liễu sắp xếp, không thể sơ suất được.


“Trước mắt bộ phận hậu cần của chúng tôi còn thiếu một trưởng phòng, thế này đi, chiều này cô đến làm thủ tục tiếp nhận vị trí trưởng phòng, cô xem có được không?”

Giám đốc Tôn biết làm việc, cô ta đoán cô này chắc là người nhà của tổng giám đốc Liễu, đầu tiên cứ cho làm chức trưởng phòng hậu cần đã, công việc không nhiều, lương cũng khá cao, rất nhiều người phải nịnh bợ cô ta, đây là chuyện tốt.


Từ Dung Dung nghe xong lập tức mừng rỡ.


“Thật sao! Vậy thì tốt quá, lát nữa tôi sẽ qua đó!”

Tắt điện thoại xong, Từ Dung Dung vui mừng khôn xiết.


“Mẹ! Con xin việc thành công rồi, bọn họ nói muốn cho con làm trưởng phòng hậu cần!”

Dì út nghe thấy thế liền kích động.



“Thật sao! Con gái mẹ giỏi quá, trưởng phòng hậu cần, công việc này được đấy, con gái mẹ đúng là có năng lực!”

“Đương nhiên, hi hi, con đã nói chúng ta không cần cầu xin người khác rồi mà”.


“Đúng vậy, sớm biết tự con có thể ứng tuyển thành công, chúng ta lại còn đi cầu xin người khác, điên thật mà!”

“Đợi lát nữa con nhận công việc rồi, chúng ta đến nhà họ khoe khoang!”

“Được!”

Cặp mẹ con cực phẩm này lập tức tràn đầy sự tự tin, họ tưởng rằng Từ Dung Dung dựa vào thực lực của mình để dành lấy công việc này.


Bọn họ hoàn toàn không coi cuộc gọi trước đó của Tần Lâm ra gì, gọi một cuộc, nói vài ba câu là có thể sắp xếp công việc cho Từ Dung Dung sao? Không thể nào.


Từ Dung Dung lập tức gọi xe đến mỹ phẩm Tầng Vân, đến cổng, bảo vệ liền khách khí.


“Trưởng phòng Từ đến rồi”.


Cách xưng hô trưởng phòng Từ cộng với thái độ cung kính của bảo vệ lập tức khiến Từ Dung Dung tràn đầy tự tin.


Đây là sự khác biệt về địa vị, trước đó thái độ của bảo vệ rất thờ ơ, bọn họ còn phải khách khí với anh ta, nhưng bây giờ vào thẳng công ty trở thành lãnh đạo, đến lượt bảo vệ phải cúi đầu cung kính trước bọn họ.


Từ Dung Dung cười ha ha gật đầu, bước vào công ty một cách ngạo nghễ.


Đến phòng làm việc của giám đốc Tôn, nhanh chóng làm xong thủ tục, đưa đồng phục rồi nói sơ qua về yêu cầu công việc.


Thực ra công việc của trưởng phòng hậu cần rất nhiều, nhưng Từ Dung Dung có người chống lưng, vừa nhìn là biết không biết làm, vì thế dạy cô ta từng chút một từ cái đơn giản nhất.


Từ Dung Dung tưởng rằng công việc của mình đơn giản như thế thôi, cô ta liền cảm thấy vui mừng.


Ai bảo tìm công việc phải mệt phải khổ sở chứ, chẳng phải công việc này khá ổn sao, ngồi trong phòng làm việc sang chảnh, mặc đồng phục đẹp, sau đó còn có thể chỉ tay năm ngón với người khác, đúng là sướng thật.


Đến giờ ăn cơm trưa, Từ Dung Dung đến nhà ăn, cảm giác giống như nhà quê lên tỉnh vậy.


Có nhà ăn rộng thế này sao?

Nguyên đồ ăn chính có hơn hai mươi loại, đúng là tuyệt thật đấy.


Ngày đầu tiên Từ Dung Dung đi làm rất vui, cô ta xoa mặt mình rồi nghĩ bụng: “Xinh đẹp đúng là có lợi thật”.


Đến tận bây giờ Từ Dung Dung vẫn nghĩ rằng cô ta có thể tìm được công việc này là dựa vào ngoại hình của mình.


Buổi tối tan làm, dì út đã đứng đợi ở cổng.


Lúc tan làm, đồng nghiệp bảo vệ ai ai cũng cung kính.


“Tạm biệt trưởng phòng Từ!”

“Đi từ từ nhé trưởng phòng Từ!”

“......”


Nhìn thấy đám người thành thị xinh đẹp đó đều chào hỏi khách khí với mình, Từ Dung Dung cảm thấy sung sướng.


Dì út đứng bên cạnh nhìn thấy thế cũng nở nụ cười rạng rỡ, cảm thấy con gái mình đúng là có tiền đồ.


“Con gái yêu lợi hại thật đấy, vừa vào công ty đã trở thành lãnh đạo rồi!”

Từ Dung Dung cười hi hi: “Mẹ, con giúp mẹ nở mày nở mặt rồi đúng không? Bộ quần áo của con đẹp chứ mẹ?”

Từ Dung Dung mặc đồng phục của lãnh đạo, cao cấp hơn nhân viên bình thường.


Dì út giơ ngón cái: “Đẹp thật đấy, đi thôi, đừng thay quần áo, đi đến nhà Vương Đông Tuyết khoe khoang đi!”

Nói xong, hai mẹ con gọi xe đến thẳng nhà Vương Đông Tuyết.


Nhanh chóng đến nhà Vương Đông Tuyết, cả nhà họ nấu xong cơm rồi, chuẩn bị ăn bữa tối.


Sau khi hai mẹ con xuống xe, Từ Quyên sững sờ.


“Em gái, Dung Dung, hai người đến rồi, cả nhà chuẩn bị ăn cơm, mau vào ăn cùng đi”.


Nhìn thấy quần áo của Từ Dung Dung, Từ Quyên sững sờ.


“Dung Dung, bộ quần áo này……”

Từ Dung Dung ưỡn ngực, để bọn họ nhìn rõ bảng tên ở bên trên.


“Trưởng phòng bộ phận hậu cần – Mỹ phẩm Tầng Vân”

Từ Quyên vội xoa tay, cúi đầu nhìn, bà ấy mừng rỡ.


“Ây dô, Dung Dung lợi hại thật đấy, thực sự vào mỹ phẩm Tầng Vân rồi sao?”

Dì út cười lớn vài tiếng, không thể che giấu được niềm vui.


“Đương nhiên rồi, con gái cưng của em là ai chứ, dựa vào sự nỗ lực của bản thân cũng có thể vào công ty lớn được, hơn nữa vừa vào đã làm lãnh đạo rồi!”

Từ Quyên cũng không ngờ Từ Dung Dung thực sự có thể tìm được công việc.


“Chị thấy vui thay bọn em, Dung Dung cũng có tiền đồ rồi”.



Vương Đông Tuyết thì cau mày lại, cô thấy khó hiểu khi nhìn sự ăn mặc của Từ Dung Dung.


“Em làm trưởng phòng ở mỹ phẩm Tầng Vân sao? Theo chị được biết, cho dù là nhân viên bình thường của Tầng Vân ít nhất cũng phải có bằng cử nhân, muốn làm trưởng phòng nhất định phải có thành tích xuất sắc, kinh nghiệm làm việc dày dặn mới được, em……”

Không đợi Vương Đông Tuyết nói xong, dì út lập tức thấy không vui.


“Ý gì vậy chứ, cháu nói con gái dì không được sao! Dì đã nói rồi, con gái dì không giống những người khác, chẳng cần các người giúp đỡ cũng có thể vào được công ty lớn”.


“Nhưng, công ty lớn cũng không thể tùy tiện vào được, em viết sơ yếu lý lịch như nào vậy......”

“Được rồi!”, dì út bực mình.


“Vương Đông Tuyết, cháu đừng nói lời lẽ châm chọc nữa, nhờ giúp đỡ thì cháu mặc kệ, bây giờ con gái dì dựa vào thực lực vào công ty lớn, cháu lại nói lời lẽ khó chịu, sao nào, đố kỵ à?”

Từ Dung Dung cười khẩy nói.


“Mẹ, con thấy có thể chị họ cũng muốn vào mỹ phẩm Tầng Vân đấy, dù sao bây giờ chị ấy cũng chỉ là một streamer quèn, công việc bấp bênh, nói không chừng đến một lúc nào đó sẽ hết hot, mỹ phẩm Tầng Vân thì khác, đó là nơi làm việc ổn định”.


Mặt dì út biến sắc: “Cái gì, cháu định nhờ con gái dì giúp để đi cửa sau vào công ty sao? Không được đâu, con bé vừa mới làm lãnh đạo, sao có thể thiên vị người quen chứ? Nếu để sếp lớn biết được, chẳng phải sẽ bị trách mắng sao!”

“Không được, không được”.


Dì út tưởng Vương Đông Tuyết cũng muốn vào công ty, liền từ chối thẳng thừng.


Tuyệt đối không thể giúp chuyện này được.



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui