Tần Lâm cố tình tỏ ra bí ẩn, khiến mọi người đều rất mông lung.
Lẽ nào anh muốn tặng một món quà siêu to khổng lồ à?
Ngay cả Liễu Thanh Thanh cũng không hiểu chuyện gì, chiếc Quân Lệnh Bài này rốt cuộc là thứ gì?
Liễu Thanh Thanh bất lức, chỉ có thể đi theo Tần Lâm, tất cả mọi người đều ra ngoài, lên xe, khởi hành đến bờ biển.
Nơi đây rất gần bờ biển, rất nhanh đã tới một bãi cát rộng lớn.
Đứng trên bãi cát, Hoàng Yến nhíu mày, tỏ vẻ không vui.
“Họ Tần kia, đừng nói cậu kéo chúng tôi đến đây để ngắm cảnh đấy nhé? Tôi đã nhịn cậu lắm rồi đấy, nếu cậu không cho tôi một câu trả lời thỏa đáng, thì chuyện hôm nay của cậu và Thanh Thanh để hôm khác rồi nói chuyện!”
Sắc mặt Đường Mai hơi đổi, vội vàng nói.
“Bà thông gia, hay chúng ta giải quyết chuyện của hai đứa nhỏ trước đi, dù sao hai đứa nó cũng tâm đầu ý hợp, chúng ta là người lớn không nên can thiệp quá nhiều, đúng không?”
Hoàng Yến lạnh lùng hừ một tiếng: “Từ xưa đến nên luôn coi trọng việc môn đăng hộ đối.
Bà xem lại nhà các bà đi, đến nhà không có thành ý gì thì thôi, lại không có cả quà cáp, các bà như vậy làm sao tôi chấp nhận cho bọn chúng được chứ?”
Lời của Hoàng Yến khiến dì Hai vô cùng lúng túng, những người khác của nhà họ Liễu cũng không tỏ ra thân thiện chút nào.
Tên Tần Lâm này đúng là không ra gì, dù sao nhà bọn họ cũng là tỷ phú giàu có, sản nghiệp nhà họ Liễu rất lớn, không giống với những gia tộc thông thường khác.
Khi Tần Lâm đến, Hoàng Yến chỉ là muốn ra oai phủ đầu với anh mà thôi.
Nếu ngoan ngoãn ngồi im, đừng cứng mồm cứng miệng, mẹ vợ nói gì nghe nấy là được rồi.
Tên Tần Lâm này lại cứ muốn cứng đầu, dẫn bọn họ đến bờ biển này, cũng không biết là có ý gì.
Tần Lâm quay đầu, liếc nhìn Hoàng Yến.
“Quà cáp đúng không, được”.
Tần Lâm vừa dứt lời, tiếng ầm ầm đột nhiên vang lên từ trên bầu trời.
Mọi người ngẩng đầu lên, nhìn thấy một chấm đen đang từ từ bay đến, đồng thời, bóng dáng của mấy con thuyền từ ngoài biển cũng từ từ đến gần.
Khoảng năm sáu phút sau, mọi người cuối cùng đã nhìn thấy rõ những thứ đang đến.
Trên bầu trời, năm chiếc máy bay trực thăng dần dần đến gần.
Những chiếc trực thăng xếp thành hàng từ từ bay đến, động tác chỉnh tề và đồng đều như một, giống như một màn trình diễn của quân đội vậy.
Nhưng những chiếc trực thăng này không phải là trực thăng quân sự mà là trực thăng tư nhân.
Đột nhiên, một người nhà họ Liễu kêu lên, đây là bell470!
Máy bay trực thăng tư nhân bell470 là loại máy bay tư nhân xa xỉ nhất, được bán với giá hai trăm triệu tệ trở lên.
Năm chiếc trực thăng này giá trị lên tới hơn một tỷ tệ!
Trên mỗi chiếc trực thăng có treo một bông hoa mà đỏ, trông giống như một món quà vậy.
Ngoài năm chiếc trực thăng này, dưới mặt đất còn có mười chiếc du thuyền đang từ từ tiến tới, những chiếc du thuyền này chỉnh tề như một, bên trên còn có đèn chiếu sáng nhiều màu, trông rất vui tươi hớn hở.
Bỗng nhiên lại có người hét lên.
“Hiệu Cao Cấp! Là hiệu Cao Cấp!”
Mọi người trợn tròn mắt, điều này khoa trương quá đi?
Hiệu Cao Cấp cơ à!
Nếu nói năm chiếc trực thăng vừa rồi chỉ là món khai vị, thì mười chiếc du thuyền này mới chính là bữa tiệc thịnh soạn.
Du thuyền hiệu Cao Cấp là du thuyền đắt đỏ nhất thế giới, mỗi chiếc có giá trên bốn năm tỷ, cực kỳ xa hoa, vô cùng an toàn, có thể nói là du thuyền xa xỉ hàng đầu thế giới.
Trước mắt mọi người có tổng cộng mười chiếc du thuyền hiệu Cao Cấp!
Mấy phút sau, những chiếc du thuyền đã dừng bên bờ biển, xếp thành một hàng dài, mỗi chiếc được trang trí màu đỏ, trông giống như xe hoa vậy.
Những chiếc trực thăng cũng đáp xuống bãi cát, xếp hàng ngay ngắn.
Ngay sau đó, tất cả thuyền trưởng và cơ trưởng bước xuống và xếp hàng ngay ngắn.
Một người mặc quân phục màu trắng của lính hải quân bước tới chào Tần Lâm.
“Cậu Tần, Quân Lệnh Hiệu đã sẵn sàng, hãy đưa Quân Lệnh Bài ra kiểm tra!”
Tần Lâm chỉ tay vào ngực Liễu Thanh Thanh.
Quản gia của Quân Lệnh Hiệu bước lên, cúi chào.
“Mong cô hãy xuất trình Quân Lệnh Bài”.
Liễu Thanh Thanh cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc, cô nhanh chóng lấy Quân Lệnh Bài đeo trên cổ đưa cho ông ấy.
Quản gia lại cúi chào lần nữa.
“Cô Liễu, sau này cô sẽ là chủ nhiệm của Quân Lệnh Hiệu, tôi là quản gia Cố Phi, cô có thể tùy ý sử dụng năm trực thăng tư nhân bell470, mười chiếc du thuyền hiệu Cao Cấp, chúc cô Liễu tân hôn vui vẻ”.
Nói xong, tất cả thuyền trưởng, cơ trưởng phía sau đều cung kính cúi chào.
“Chúc cô Liễu tân hôn vui vẻ!”
Sau đó, quản gia đưa cho Liễu Thanh Thanh một chiếc vali da nhỏ, trong đó là thông tin hợp đồng của các du thuyền, trực thăng, cùng danh sách nhân viên và thông tin liên lạc.
“Mời các vị lên trực thăng”.
Tần Lâm kéo tay Liễu Thanh Thanh đưa cô lên chiếc máy bay tư nhân kia, những người khác cũng lần lượt ngồi lên chiếc bell470 để cảm nhận cảm giác xa xỉ.
Năm chiếc trực thăng khí thế hào hùng bay đến nhà họ Liễu, từng chiếc lần lượt đáp xuống sân nhà họ Liễu.
Quả đúng là sân nhà bọn họ quá nhỏ, chỉ có thể đáp một chiếc máy bay tư nhân...
Sau khi đưa tất cả mọi người trở về, máy bay mới rời đi.
Từ giờ trở đi, những chiếc trực thăng và du thuyền này sẽ là đồ dùng cá nhân của Liễu Thanh Thanh, gọi đến lúc nào cũng được và có thể chỉ huy bọn họ làm bất cứ chuyện gì.
Sau khi xuống máy bay, tất cả mọi người đều há hốc mồm sững sờ.
Những chiếc trực thăng và du thuyền vừa nãy cộng lại cũng phải lên tới bốn năm chục tỷ!
Lễ gặp mặt bốn năm chục tỷ có đủ chưa?
Dù cho Liễu Thanh Thanh có là tỷ phú giàu có nhất nước, giá trị con người lên đến mấy trăm tỷ, nhưng bảo cô bỗng chốc bỏ ra bốn năm chục tỷ mua những thứ đồ xa xỉ này, thì e là cũng không thể.
Nhưng Tần Lâm lại có thể tùy ý mua nhiều thứ đồ xa xỉ như vậy, không biết tài sản của anh có bao nhiêu tiền?
Trước đây Liễu Thanh Thanh chỉ cảm thấy Tần Lâm là một bác sĩ khá có tiếng, mặc dù không đến mức giàu nứt đố đổ vách, nhưng cũng chắc chắn không thiếu tiền.
Nhưng giờ xem ra, Tần Lâm không chỉ không thiếu tiền, mà còn vô cùng giàu có, không chừng còn giàu hơn cả cô ấy!
Sắc mặt mọi người đều trở nên lúng túng, không biết nói gì lúc này.
Đột nhiên có mấy chiếc xe ô tô chạy tới đỗ ở ngoài cổng.
Hai vệ sĩ đi ra mở cửa, một người phụ nữ bước xuống xe, thấy người phụ nữ này, tất cả mọi người đều đứng dậy, sắc mặt hơi thay đổi.
Liễu Thanh Thanh cũng sững sờ, vội vàng bước đến đón tiếp.
“Chủ tịch Hà Niệm Anh? Sao bà đến đây?”
Hà Niệm Anh mỉm cười, bắt tay với Liễu Thanh Thanh.
Hai người, một người là tỷ phú giàu nhất trước đây, một người là tỷ phú giàu nhất đương thời, cả hai đều là những nữ doanh nhân hàng đầu Hoa Hạ.
Hà Niệm Anh nói: “Hôm nay tôi đến đây là để đại diện cho người nhà cậu Tần tặng quà cho cô”.
Nói xong, Hà Niệm Anh vỗ tay, mấy người vệ sĩ lấy trên xe xuống các loại châu báu, đá quý, thỏi vàng, trang sức đắt tiền, xếp đầy khắp sân.
Liễu Thanh Thanh cũng đơ luôn, Hà Niệm Anh là người nhà của Tần Lâm à?
Mối quan hệ của bọn họ là gì?
Không chỉ vậy, Hà Niệm Anh vừa hoàn tất việc “dỡ hàng”, thì ngoài cổng lại vang lên một tiếng còi xe.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...