Tần Lâm cau mày, trực tiếp kiểm tra định vị đồng hồ của Chúc Linh Linh thì thấy cô đang ở nhà, thật là may, Tần Lâm thở phào nhẹ nhõm, sau đó đến thẳng nhà Chúc Linh Linh.
Lúc này, nhà họ Chúc vô cùng bận bịu, Chúc Linh Linh đang ngồi trên ghế sô pha, nghe Vương Vân nói không ngừng.
“Linh Linh, con có biết ngày mai chúng ta mời những người đó đều là nhân vật lớn không hả, tại sao con không thể đi?”
Chúc Linh Linh không nói nên lời: “Mẹ, rõ ràng mẹ biết nhà họ Tạ có ý gì với con mà, mẹ còn muốn con đi sao, chẳng phải vậy là để con nhận lời bọn họ chứ?”
Không biết Vương Vân ở đâu quen được một doanh nhân họ Tạ giàu có ở tỉnh lỵ, ở nhà có một thiếu gia trạc tuổi Chúc Linh Linh.
Dưới sự mai mối của Vương Vân, vị Tạ thiếu gia Tạ Hoa Cường này đã đến nhà bọn họ một lần, sau khi nhìn thấy Chúc Linh Linh, vẻ mặt của anh ta như thể Trư Bát Giới nhìn thấy Hằng Nga vậy.
Tạ Hoa Cường này là một thiếu gia quần áo lụa là, cả ngày chỉ có lướt điện thoại, xem tiktok, xem mỹ nữ livestream, sau đó donate và làm trò để dụ người ta thuê phòng, hoặc nếu không sẽ quẩn quanh các câu lạc bộ, đó chính là một tên rách việc điển hình.
Trong đầu chỉ toàn là phụ nữ và những thứ bỉ ổi, đến khi nhìn thấy Chúc Linh Linh đẹp đến rung động lòng người, không ngờ một Đông Hải nhỏ bé như thế này lại có một người đẹp tuyệt sắc đến thế.
Tạ Hoa Cường này vừa mở miệng đã muốn thân thiết với Chúc Linh Linh, hơn nữa cách nói chuyện lại vô cùng thô tục, nói vài ba câu liền bàn đến chuyện giường chiếu, khiến Chúc Linh Linh cảm thấy vô cùng buồn nôn và có ấn tượng rất xấu về anh ta.
Sau lần đó gặp thì cô cũng chẳng thèm để ý đến anh ta nữa, kết quả thì mẹ cô đã thật sự mai mối cho hai người, thật không nói nên lời.
Vương Vân trừng mắt nhìn cô: “Không phải đàn ông đều có cái tính đó sao, nếu như không háo sắc thì phụ nữ cần phải trang điểm làm gì chứ?”
Chúc Linh Linh không nói nên lời, lần đầu tiên cô được nghe lý luận như vậy.
“Mẹ, mẹ có biết không, con nghe nói anh ta là khách quen của câu lạc bộ Thái Nghệ đó, chỗ đó là gì chắc mẹ cũng biết đúng không? Mẹ còn muốn làm mai con cho anh ta sao? Con có thể gả cho loại người như vậy ư?”
Câu lạc bộ Thái Nghệ là một khu vui chơi nổi tiếng dành cho nam giới, đương nhiên những phú bà như Vương Vân đều biết rất rõ.
Vương Vân cau mày, nói.
“Con đẹp hơn mấy đứa ở câu lạc bộ đó nhiều chứ? Nếu lấy con rồi thì cậu ấy sẽ không đi đến những nơi như vậy nữa đâu”.
“Hơn nữa, đàn ông khi kết hôn sẽ ổn định hơn một chút, ai mà chẳng mắc sai lầm, vả lại con cho rằng chỉ có mỗi Tạ thiếu gia đi sao? Tên Tần Lâm đó cũng lén đi thôi không phải sao?”
Chúc Linh Linh cau mày: “Mẹ đừng nói lung tung nữa, anh Tiểu Lâm làm sao có thể đi đến những chỗ đó chứ?”
Vương Vân cười khẩy: “Mẹ biết ngay là con sẽ không tin mà, đến đây, mẹ cho con xem một video”.
Nói xong, Vương Vân lấy điện thoại ra, mở một đoạn video rồi đưa cho Chúc Linh Linh.
Trong video là hình ảnh Tần Lâm bước vào câu lạc bộ Thái Nghệ.
Tuy chất lượng hình ảnh không được rõ ràng lắm, nhưng có thể thấy rõ người bước vào chính là Tần Lâm.
Đoạn video này không phải được quay một cách cố ý, mà là một người phụ nữ đang quay một vụ tai nạn giao thông, Tần Lâm chỉ bị dính vào trong đó mà thôi.
Sắc mặt Chúc Linh Linh trở nên hơi khó coi, anh Tiểu Lâm sao có thể đến những nơi như vậy chứ? Trong ấn tượng của cô thì Tần Lâm không phải loại người như vậy.
Đương nhiên Chúc Linh Linh không hề biết lần đó Tần Lâm đến câu lạc bộ Thái Nghệ không phải để vui chơi, mà là đi giết người.
Đám ông lớn xã hội đen ở tỉnh lỵ đã chết trên giường ở câu lạc bộ Thái Nghệ, kể từ ngày hôm đó, câu lạc bộ Thái Nghệ đã đóng cửa, còn Lôi Hồng đã chính thức trở thành ‘ông chủ’ mới ở đó.
Trên mặt Vương Vân lộ ra vẻ giễu cợt, thứ bà muốn chính là kết quả này.
Đoạn video này có trong nhóm chat với bạn bè của bà ấy, bọn họ vô tình nhìn thấy Tần Lâm, thật không ngờ cậu nhóc này cũng giống như những tên đàn ông khác, lại thích đến nơi đó.
Vương Vân vẫn luôn giữ đoạn video này để tìm cơ hội cho Chúc Linh Linh xem, để Chúc Linh Linh có thể hoàn toàn từ bỏ Tần Lâm.
Chúc Linh Linh quả thực cảm thấy hơi không thoải mái, tại sao anh Tiểu Lâm lại đi đến mấy chỗ tạp nham này chứ?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hiện tại Tần Lâm vẫn còn độc thân, bọn họ cũng chưa chính thức thiết lập mối quan hệ, vậy Chúc Linh Linh có tư cách gì để quản chứ?
Mặc dù Chúc Linh Linh cảm thấy khó chịu nhưng cô không hề lên tiếng.
Vương Vân nói: “Thôi được rồi, hôm nay cũng đâu phải có mỗi mình con xem mắt, ngoài Tạ thiếu gia ra thì còn có mấy nhân vật lớn nữa, con kết giao một chút đi, biết đâu sau này sẽ giúp ích cho sự nghiệp của gia đình thì sao”.
Bây giờ Chúc Linh Linh đã hoàn toàn thoát khỏi nhà họ Chúc, các mối quan hệ trước đây của bà cụ cũng không dùng được nữa rồi, vậy nên sự nghiệp mới có phần sa sút.
Chúc Linh Linh hiện đang cần gấp một ít mối quan hệ đáng tin cậy, vì vậy cô vẫn phải đi đến bữa ăn lần này.
“Vậy con nói rõ rồi nhé, chỉ bàn chuyện làm ăn”.
“Con cứ yên tâm đi!”
Ngay lúc gia đình Chúc Linh Linh đi ra ngoài thì Tần Lâm bước vào.
Nhìn thấy Tần Lâm, sắc mặt Chúc Linh Linh có hơi thay đổi, nghĩ đến cảnh anh đi vào câu lạc bộ vừa rồi liền khiến cô cảm thấy khó chịu, nhưng cô đã nhanh chóng bình tĩnh trở lại rồi nói: “Anh Tiểu Lâm đến rồi à”.
Mặc dù trước đó vẫn là chào hỏi như vậy, nhưng hôm nay Tần Lâm cảm thấy thái độ của Chúc Linh Linh có hơi lạnh nhạt, anh cũng không biết tại sao.
“Linh Linh, anh gọi điện cho em nhưng em không nghe máy, nên anh mới qua xem thử”.
Chúc Linh Linh sững ra một lúc, sau đó lấy điện thoại ra, thấy có vài cuộc gọi nhỡ, vừa rồi nói chuyện nên cô đã lỡ tay bật chế độ im lặng.
Anh Tiểu Lâm phải thông qua vị trí của đồng hồ mới tìm đến đây, vì sợ cô gặp nguy hiểm.
Nghĩ đến đây, trong lòng Chúc Linh Linh vẫn cảm thấy có chút ấm áp, đàn ông đều phạm phải sai lầm như vậy, hơn nữa giữa hai người vẫn còn một tấm giấy vẫn chưa phá bỏ được, nên không thể trách anh hoàn toàn được.
“Anh Tiểu Lâm, em không sao, vừa hay em có hẹn đi ăn, anh đi cùng em nhé?”
“Được”.
Vương Vân cong môi: “Đúng là âm hồn bất tán, được thôi, cậu đi cũng được, vừa hay để làm cho cậu bỏ cuộc, để cậu chứng kiến xem cái người ta hay gọi là ‘long phụng’”.
Vương Vân trừng mắt nhìn Tần Lâm, sau đó tức giận bước ra ngoài.
Trong mắt bà thì Tạ Hoa Cường vẫn hơn anh gấp nhiều lần, cho Tần Lâm thấy được sự giàu có để anh từ bỏ, đừng dây dưa với Linh Linh nữa.
Cả gia đình lái xe đến nhà hàng, sau đó đi vào phòng riêng, trước tiên bọn họ gọi món, khoảng nửa tiếng sau Tạ thiếu gia mới thong dong đến muộn.
Tạ Hoa Cường mặc áo sơ mi trắng với quần tây, lộ ra chiếc thắt lưng Hermes cao cấp, làn da của anh ta trắng bạch, quầng thâm rất nặng, da lại hơi nhờn.
Là một bác sĩ Đông y, Tần Lâm có thể nhìn ra được Tạ Hoa Cường này sống rất buông thả, sức khỏe vô cùng kém, có lẽ anh ta đã lãng phí quá nhiều tinh lực lên phụ nữ.
“Linh Linh, mọi người đến rồi à”.
Tạ Hoa Cường nhìn thấy Chúc Linh Linh, hai mắt chợt sáng lên, cho dù anh ta có vô số phụ nữ nhưng vẫn cảm thấy Chúc Linh Linh mới chính là cực phẩm.
Thật tốt nếu có thể cưới được cô.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...