Y Võ Song Toàn


Tần Lâm đi rồi, Tạ Hồng Mai cũng đi rồi, lúc này mặc dù nhà họ Tạ vẫn là những người ấy, nhưng trong mắt Tạ Trường Hà chỉ còn lại sự tuyệt vọng và cô đơn, điều này vốn là may mắn của nhà họ Tạ những giờ đã trở thành vật hy sinh, ngay cả Tạ Hồng Mai cũng không quan tâm đến họ nữa.

Tạ Trường Hà như già đi mấy chục tuổi, như gỗ mục vậy.

Nhà họ Tạ chẳng nhẽ lại thất bại như vậy sao? Vốn có thể một bước lên trời, nhưng cơ hội này thoáng cái đã mất, vuột khỏi tay ông ta, đây có lẽ sẽ là chuyện Tạ Trường Hà hối hận nhất đời.

Nhà họ Tạ, thập đại gia tộc thủ đô, ha ha, như ông ta thấy chỉ là trò cười thôi, bây giờ không ai giúp được bọn họ nữa, ngay cả cao thủ bảng Hổ cũng không thèm quan tâm, bọn họ còn tư cách gì để mà cầu xin Tạ Hồng Mai đây?
Tạ Hồng Mai đi rồi, cô đem theo hy vọng của nhà họ Tạ, nhà họ Tạ ai cũng ôm đầu than thở.

Tạ Giang Hoài nghiến răng nghiến lợi, thực sự không cam lòng, nhưng nghĩ đến việc mình sỉ nhục Tần đại sư đến vậy, đúng là đáng trách.


Rời khỏi nhà họ Tạ, Tạ Hồng Mai cũng cảm thấy như trút được gánh nặng, mình cuối cùng cũng có thể từ bỏ nỗi lo hôn nhân đại sư rồi, nhưng cô ấy thật sư đã thấy được sự lợi hại của Tần đại sư.

Cô ấy vốn vô cùng kiêu ngạo, cả cái thủ đô này đều như vậy, nhưng không ngờ bây giờ lại trở nên đê mê đến thế.

Trong mắt Tần đại sư, mình chẳng qua chỉ là con hề nhảy nhót thôi, Tần đại sư đâu có coi trọng cái gọi là đội trưởng đội biệt kích Phi Hoàng đâu, cao thủ bảng Hổ cũng chả là cái gì với anh, người như này thậm chí khó có thể dùng từ người để hình dung, mà phải dùng từ thần!
Là vị thần thật sự!
Tạ Hồng Mai cười gượng nói, mặc dù mình nhẹ cả người nhưng lại làm phiền Tần đại sư.

"Tần đại sư, cảm ơn cậu, xấu hổ quá, đã khiến cậu gặp khó khăn rồi, nhà họ Tạ chúng tôi đúng là khiến cậu cười chê rồi, tôi thực sự thấy ái ngại!"
Tần Lâm nói.

"Không sao, không tốn chút sức nào, cũng chỉ tại tên Tưởng Vân Đài đó tức hiếp người ta, nếu như cô gả cho người như vậy, chẳng phải cả đời này của cô cũng bị hủy rồi sao?"
Tạ Hồng Mai hỏi.

"Vậy tiếp theo Tần đại sư định làm gì? Cậu có muốn gia nhập đội biệt kích Phi Hoàng không?"
"Tôi phải đến núi Côn Luân một chuyến".

Tạ Hồng Mai kinh ngạc nói.

"Tại sao? Cậu đến núi Côn Luân làm gì?"
"Tôi có sứ mệnh của riêng mình".


Tần Lâm cười gượng, anh không có lựa chọn nào khác, kể từ khi đến nhà tù Tần Thành gặp bố, trong lòng anh luôn đau đáu chuyện này, bố đã sắp xếp cục diện này hơn hai mươi năm, chắc cũng phải có người giải được nó.

Còn anh lại là người trong cuộc, bố đã như vậy, năng lực càng mạnh, trách nhiệm càng lớn.

Mặc dù bây giờ anh không biết vật tổ tận thế có tác dụng gì, nhưng anh nhất định phải dùng sinh mạng mình để bảo vệ nó, đây cũng là những lời bố đã nói với anh, cả đời này, thứ đáng để dùng sinh mạng để bảo vệ không nhiều.

Bố, người phụ nữ trong lòng, anh em ở bên cạnh, còn cả giang sơn dưới chân mình.

Vật tổ tận thế vô cùng quan trọng, nó liên quan đến sự tồn vong của đất nước, thậm chí liên quan đến vận mệnh thay đổi nền văn minh, Tần Lâm không thể chậm trễ, bây giờ người trên cả thế giới đều đang tìm vật tổ tận thế, mà nó đang nằm trong tay mình, chỉ có điều muốn thay đổi nền văn minh thì còn tốn nhiều thời gian lắm, một mình vật tổ tận thế trên tay mình là không đủ.

"Tần đại sư, tôi muốn cùng đến núi Côn Luân với cậu, được không?"
Ánh mắt Tần Lâm vô cùng nghiêm trọng, lần này anh đến, Chúc Linh Linh bận rộn vô cùng, sản nghiệp của nhà họ Chúc bây giờ càng ngày càng lớn, hơn nữa một mình Chúc Linh Linh phải quản lý toàn bộ nhà họ Chúc, từ việc lớn đến việc nhỏ đều do đích thân cô lo liệu.

Ngay cả khi Tần Lâm đến cũng chỉ nhìn cô từ xa chứ không làm phiền cô, bởi vì anh không muốn canh cánh tình yêu nam nữ trong lòng.


Tần Lâm từng là một kẻ vô cùng kiêu ngạo, nhưng khi anh biết sự tồn tại của bố mẹ, biết bí mật của nhiều cao thủ, biết cao thủ tuyệt thế bảng Hổ bảng Rồng, anh không còn là anh thanh niên u mê như ngày nào nữa.

Có người sống là để gánh vách trọng trách.

Trên vai của bố đang gánh vác trọng trách như vậy, bỏ vợ bỏ con, hai mươi năm như một là vì kế hoạch lớn của nước nhà.

"Đợi anh, Linh Linh, anh nhất định sẽ trở về".

- ----------------------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui