Thôi mẫu trừng Mục Tú Kiều một chút, giống như rất giận và buồn bực, nhưng nàng cũng không tiện thật sự trách cứ Huyện chủ.
"Ai nha, tẩu tẩu, ngươi mau đồng ý đi, phải biết thân phận Mục tỷ tỷ như vậy, ngay cả vương công quý tộc đều có thể gả đấy.
"Tiểu cô Thôi Văn Lan cũng nhịn không được mở miệng thúc giục.
Ở trong mắt Thôi Văn Lan, Huyện chủ đó, đây chính là gần như công chúa rồi, là giai cấp mà nàng ta nằm mơ cũng muốn dính vào, còn có thể để cho ca ca lên làm quan, cũng không biết tẩu tử đang do dự cái gì.
Thẩm Nhu đột nhiên ngẩng đầu, nàng bây giờ vẫn ngồi ở trên vị trí cao nhất.
Những người này vì lừa gạt nàng đồng ý để Mục Tú Kiều vào cửa, tất cả đều tỏ vẻ nhún nhường khúm núm.
Đời trước nàng căn bản không kịp phản ứng, liền bị những người này lừa gạt mà đồng ý chuyện để Mục Tú Kiều vào cửa.
Thế nhưng mà, hiện tại ——Ánh mắt Thẩm Nhu đảo qua từng khuôn mặt của người nhà họ Thôi, cuối cùng rơi vào trên khuôn mặt tuấn lãng của Thôi Lạc Thư.
Nàng từ từ thẳng lưng, hốc mắt ửng đỏ, nhìn Thôi Lạc Thư mà chậm rãi rơi lệ.
"Đã là vương công quý tộc đều có thể gả, lại là Huyện chủ tiên đế thân phong, còn là cháu gái của đương triều Các lão, Thiên Kim vọng tộc như vậy, nghĩ đến phẩm hạnh đều là vô song, vì sao Mục Huyện chủ lại không biết lễ nghĩa liêm sỉ đến cướp phu quân của một thôn nữ nhỏ bé như ta, hay là của người khác thì trông mới ngon? Đây chính là thiên kim cao môn đại hộ sao? Cũng coi như tăng kiến thức cho ta, coi như trong thôn nhỏ như chỗ chúng ta, các tiểu cô nương đều biết gặp phải nam tử đã thành thân phải giữ một khoảng cách.
"Dù ngôn ngữ là nhục nhã Mục Tú Kiều, nhưng Thẩm Nhu từ đầu đến cuối chỉ nhìn Thôi Lạc Thư, lời nói này cùng nét mặt của nàng đều thuyết minh nàng đối với Thôi Lạc Thư yêu thương cực sâu, nhất thời không có cách nào tiếp nhận chuyện hắn mang về cô nương xinh đẹp, cho nên mới giận lây sang cô nương người ta.
Lời này vừa nói, Thôi Lạc Thư ngược lại càng thêm tự trách cùng đau lòng Thẩm Nhu.
Nhưng hắn vẫn có chút trách cứ A Nhu.
Thân phận của Mục Tú Kiều là mấu chốt để hắn về sau có thể ở kinh thành nhanh chóng thăng quan tiến chức.
Từ xưa đến nay, trạng nguyên lang vô số kể, nhưng chân chính có thể quan cư nhất phẩm lại có mấy người?Trong lòng của hắn đích thật là ái mộ A Nhu, muốn cưới Mục Tú Kiều chẳng qua là bởi vì thân phận của nàng.
Nam nhi chí tại bốn phương, hắn cũng hi vọng có thể dưới một người, trên vạn người.
"A Nhu, sao nàng có thể nói như thế? Còn không mau mau xin lỗi Kiều Kiều.
"Thôi Lạc Thư chỉ có thể mở miệng để A Nhu xin lỗi.
Hắn hiểu rõ tính tình của A Nhu, hiện tại chỉ là không thể nào tiếp thu được việc hắn mang Mục Tú Kiều về, nhưng chỉ cần hắn lời ngon tiếng ngọt dỗ dành, A Nhu sẽ tiếp nhận.
Mục Tú Kiều lại bị những lời này của A Nhu chọc tức, nàng có thể tiếp nhận bà mẫu nói những lời kia, cũng là bởi vì trước khi tiến đến thuyết phục Thẩm Nhu, bà mẫu đã lôi kéo nàng tâm sự một phen, nói cho nàng, "Mục cô nương, một lát nữa, lúc khuyên tức phụ ta , khả năng là ta nói sẽ có chút không dễ nghe.
Nhưng phải biết là ta cũng hi vọng ngươi có thể vào cửa, đánh một gậy cho một viên táo, đạo lý này Mục cô nương hẳn là hiểu.
Mà lại nói thật, ta càng thích cô nương làm tức phụ của thôi gia chúng ta, A Nhu tính tình đến cùng quá mềm yếu, không thích hợp làm trạng nguyên phu nhân, về sau nàng đi theo đến kinh thành, tính tình này, làm sao mà dẫn đi ra ngoài xã giao với những quan phu nhân và các tiểu thư quý tộc?"Bà mẫu đây là vì để cho nàng vào cửa, vì tốt cho nàng mới có ngôn ngữ mạo phạm nàng, nhưng Thẩm Nhu một cô nương nông thôn như vậy, bằng vào cái gì mà dám nhục nhã nàng như vậy?Đáy lòng Mục Tú Kiều đã hận Thẩm Nhu, nàng tự nhủ mình, không cần phải gấp gáp nóng nảy, còn nhiều thời gian, chỉ cần Thẩm Nhu đồng ý mình vào cửa, về sau có rất nhiều cơ hội tra tấn nàng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...