Chính là thanh âm của Giang Đào.
Mà lúc này Tùy Qua đang tiếp tục ăn Mộc Qua của hắn.
Ăn một quả Mộc Qua, có thể gia tăng lực ngàn cân.
Ban đầu Tùy Qua không phát hiện lực lượng đơn thuần này có chỗ tốt gì đặc biệt, nhưng trải qua vài ngày cân nhắc, Tùy Qua dần ý thức được ý tưởng trước đó của mình đã phi thường sai lầm. Lực lượng, cho dù là thần lực thuần túy, nếu biết sử dụng thích đáng có thể tạo thành lực sát thương khó tưởng đối với đối thủ, thậm chí có thể làm rụng người có cảnh giới cao thâm hơn.
- Kháo, thật sự là Rolls-Royce huyễn ảnh đâu!
Cao Phong cũng đã tới ban công:
- Có phải là phú nhị đại nào đến trường học bao nuôi tiểu tình nhân?
- Trời ạ! Đây là ký túc xá nam sinh!
Giang Đào nhắc nhở Cao Phong.
- Không chừng phú nhị đại là thủy tinh đây?
- Đã ra rồi…mẹ nó, tiểu tử này nhìn thật là soái, chẳng lẽ thật là đồng tính sao? Nhưng vì sao trong xe có một lão nhân đi theo, chẳng lẽ là tài xế của phú nhị đại…lên lầu…
Cao Phong cùng Giang Đào đúng là cực kỳ nhàm chán, một chiếc xe đắt giá cũng đủ cho họ nghị luận nửa ngày.
Sau một lát tiếng gõ cửa vang lên.
Cao Phong mở cửa, sau đó kinh ngạc nói:
- Di, lại là anh…
Người đứng ngoài cửa chính là người bước xuống chiếc Rolls-Royce, khó trách Cao Phong giật mình.
Người đến chính là Tống Lập Hào cùng Tống Văn Hiên.
- Xin hỏi, Tùy tiên sinh có ở đây không?
Tống Lập Hào cung kính hỏi.
- Tùy Qua, tìm cậu đó!
Cao Phong nói. Hắn đã cảm thấy thật bình thường, phàm là người có chút thân phận xuất hiện ở nơi này tựa hồ đều là đến tìm Tùy Qua.
Lúc này Tùy Qua đã xuống giường, bởi vì hắn nghe được thanh âm của Tống Lập Hào.
Tống Lập Hào nhìn vào trong phòng, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
Theo hắn xem ra, tiểu tử Tùy Qua ở lại địa phương như “ổ chó” thế này thật sự là rất cổ quái. Với cảnh giới tu hành của Tùy Qua, với tài sản cùng chỗ dựa vững chắc sau lưng hắn, ít nhất có thể ở lại biệt thự cấp cao mới đúng. Loại địa phương này thật sơ sài, dơ dáy bẩn thỉu, lại phải cùng ăn cùng ở với người thường như con kiến, làm cho hắn thật không thể thừa nhận.
Tùy Qua nhìn thấy Tống Lập Hào cùng Tống Văn Hiên, liền suy đoán mục đích hai người tới nơi này, vì vậy nói:
- Có việc cần nói đổi địa phương nói đi.
Tống Lập Hào vốn tưởng rằng Tùy Qua sẽ đuổi ba người phàm như con kiến kia, ai biết Tùy Qua lại chủ động tránh né, điều này làm cho hắn vô cùng khó hiểu, nhưng Tùy Qua đã nói như vậy bọn họ cũng không thể phản đối, vì vậy vội vàng xuống lầu, sau đó quay vào trong xe.
Xe chậm rãi rời khỏi ký túc xá nam sinh, chạy ra cửa trường học.
- Tống Lập Hào, tôi đã nói qua, tôi sẽ rất nhanh trả lại cổ phần Tống thị cho các vị.
Tùy Qua nói:
- Chẳng lẽ các vị vẫn chưa yên tâm sao, còn đuổi tới tận trường học.
- Tùy tiên sinh, chúng tôi không phải ý tứ này!
Tống Lập Hào vội vàng giải thích.
- Tùy tiên sinh, lão hủ vô tri, trước đó có chỗ nào đắc tội mời tiên sinh bỏ qua cho.
Tống Văn Hiên vội vàng ăn nói khép nép lên tiếng.
- A?
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Tống gia tự nhiên có nguyên tắc cần kiên trì của mình, tôi cũng không thể nói gì hơn. Có câu nói dưa hái xanh không ngọt, các vị đã không thật tâm quy phục với tôi, vậy mỗi người tự đi một ngả thôi. Lời nói tới đây, dừng lại phía trước, tôi xuống xe.
- Tùy tiên sinh, ngài ngàn vạn lần không thể đi.
Tống Lập Hào kinh hô cầu xin:
- Nếu ngài không bao che Tống gia chúng tôi, chúng tôi hoàn toàn xong rồi. Đám người của phường hội nhất định sẽ lấy Tống gia chúng tôi khai đao.
- Đây là chuyện của Tống gia, có quan hệ gì tới tôi?
Tùy Qua nói:
- Dù sao rất nhanh tôi đã không còn liên quan với Tống gia. Về chuyện người của phường hội muốn đối phó các vị như thế nào, đó là chuyện riêng của các vị mà thôi.
- Tùy tiên sinh, tôi van ngài, nếu ngài buông tay mặc kệ, Tống gia xác định xong đời.
Tống Lập Hào tiếp tục cầu xin:
- Xem như là làm việc thiện đi, tốt xấu cho Tống gia chúng tôi một đường sinh cơ.
Trải qua chuyện Tông Mệnh Nguyên cùng Ngu Kế Đô quỳ xuống, sau đó lại cảm thụ uy hiếp tử vong dưới kiếm của Tông Mệnh Nguyên, Tống Lập Hào rốt cục “thành thục”, hắn đã hiểu rõ chênh lệch giữa mình cùng Tùy Qua lớn thế nào. Lúc này hắn đã không còn hận Tùy Qua, bởi vì ngay cả tư cách để hận cũng không có! Hắn chỉ còn tư cách cầu xin mà thôi!
Vì mạng sống, vì gia tộc truyền thừa, Tống Lập Hào không thể không làm như thế.
Tùy Qua trầm ngâm chốc lát, sau đó nói:
- Vốn chỉ bằng chuyện các vị mạo phạm tôi, tôi căn bản nên mặc kệ chuyện của Tống gia. Nhưng nói thế nào Tống gia cũng là gia tộc đều tiên quy phục với tôi, nếu để mặc cho người giết chết, người không biết tình huống còn tưởng rằng tôi sợ phường hội.
Nghe ngữ khí của Tùy Qua đã rộng, Tống Lập Hào vội vàng nói:
- Tùy tiên sinh yên tâm, ngài có yêu cầu gì chúng tôi nhất định tận lực thỏa mãn. Còn nữa, sách thuốc ngài cần tôi đã mang đến…
- Tôi thật sự có một yêu cầu.
Tùy Qua nói:
- Nhưng không biết Tống gia các vị có thể đáp ứng hay không.
- Yêu cầu gì? Chỉ cần Tống gia làm được, nhất định đáp ứng!
Tống Lập Hào vội vàng hứa hẹn.
- Yêu cầu này rất đơn giản.
Ánh mắt Tùy Qua dừng trên người Tống Văn Hiên:
- Công phu của vị lão tiên sinh này còn tốt, tạm thời làm người hầu cho tôi đi.
- Cái gì! Tiểu tử…dám…
- Như thế nào, có ý kiến?
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Tôi đã cho các vị cơ hội, các vị đã không muốn, như vậy…
- Tùy tiên sinh xin chờ một chút, chúng tôi đáp ứng yêu cầu của ngài.
Tống Lập Hào nói.
- Anh có thể làm chủ?
Tùy Qua bình tĩnh hỏi.
Lúc này Tống Văn Hiên đã tức giận đến dựng râu trừng mắt, ra vẻ cũng không đồng ý làm người hầu cho Tùy Qua.
Người hầu, là cái gì?
Đây là mặc cho người sử dụng, địa vị còn không bằng bảo tiêu.
Đường đường một người tu hành tiên thiên kỳ, truyền kỳ trong võ học, đi làm người hầu cho người ta, nếu bị truyền đi ra mặt mũi của Tống Văn Hiên thật không tốt lắm.
Nhưng Tùy Qua làm như vậy cũng có đạo lý của hắn.
Đầu tiên, tu vi hiện tại của Tùy Qua còn chưa đạt tới tiên thiên kỳ, gặp cường giả tiên thiên nhiều lắm chỉ có thể bỏ chạy. Nếu có thêm tiểu ngân trùng đánh lén, hoặc có thể đánh bị thương tiên thiên cường giả, nhưng tiểu ngân trùng đang bận rộn khai khẩn, cải thiện linh điền, Tùy Qua không khả năng mỗi ngày mang nó bên cạnh. Mà tuy rằng Ảnh Phong có thể dùng ám sát, muốn đối phó cường giả tiên thiên thật không biện pháp, bởi vì không thể đột phá chân khí hộ thể của cường giả tiên thiên.
Cho nên Tùy Qua đích thật cần một cao thủ tiên thiên theo làm bảo tiêu.
Ít nhất gặp thời khắc mấu chốt có thể đem ra đỡ đạn.
Chân khí tiên thiên hộ thể có thể chắn được cả viên đạn, trước mắt Tùy Qua còn chưa có được năng lực này.
Sắc mặt Tống Văn Hiên xanh mét, nếu không phải thân phận Tùy Qua đặc thù, hơn nữa Tống gia nguy trong sớm tối, chỉ sợ hắn lập tức đem Tùy Qua giết chết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...