- Xa Mã Chi? Khó trách nhìn giống như xe ngựa.
Đường Vũ Khê nói:
- Phải chế nó thành thuốc sao? Thật sự có chút đáng tiếc.
- Kỳ thật cũng không cần làm nó chết.
Tùy Qua nói:
- Nhưng cần nó “sinh” ra càng nhiều linh chi khác, như vậy cũng không cần đem nó chế thành linh dược.
- Sinh? Làm sao mà sinh? Linh chi cũng không phải là người hay động vật.
Đường Vũ Khê vô cùng tò mò hỏi.
- Cho nên anh mới đưa em tới đây, cho em tận mắt nhìn thấy quá trình thú vị này.
Tùy Qua nói:
- Nhưng đợi lát nữa khi anh để nó “sinh con”, em đừng quấy nhiễu anh.
- Ân, em đã biết, anh yên tâm đi. Thật sự có chút kích động đâu.
Đường Vũ Khê xoa xoa tay nói, thật muốn xem Tùy Qua làm sao cho linh chi “sinh con”.
Lúc này Tùy Qua đem toàn bộ lực chú ý đều đặt lên gốc Xa Mã Chi, làm sao chiết xuất ra Xa Mã Chi cùng Ngũ Hành Bổ Thiên Chi mới, Tùy Qua đã sớm có dự liệu trước. Chỉ thấy hắn lấy ra năm Cửu Diệp Huyền Châm Tùng, ghim lên năm đóa linh chi, sau đó truyền năm đạo chân khí xuyên qua tùng châm tiến vào trong linh chi.
Không qua bao lâu, màu sắc của Xa Mã Chi càng thêm đậm đặc. Màu trắng như ngọc, điệp điệp sinh huy. Màu xanh biếc ướt át, tràn ngập sinh cơ. Màu đen như mực, trầm tĩnh như nước. Màu đỏ như lửa, nóng rực diễm lệ. Màu vàng như đất, ngưng thật ổn trọng.
Năm loại màu sắc đại biểu cho thiên địa ngũ hành khí.
Linh khí trong thiên địa có nhiều chủng loại, ngũ hành khí chính là cơ bản nhất, là năm loại thường nhìn thấy nhất.
Lá của Xa Mã Chi hội tụ ngũ hành khí này, đồng thời còn có linh tính của Xa Mã Chi.
Tùy Qua thi triển Ất Mộc Thần Châm, muốn đem linh tính của Ngũ Hành Bổ Thiên Chi cùng Xa Mã Chi chia lìa, sau đó thúc đẩy sinh sản thành hai loại linh chi mới.
Lúc này Cửu Diệp Huyền Châm Tùng đã đem tinh hoa của linh chi hoàn toàn kích phát ra. Kế tiếp cần hoàn toàn tách ra linh tính của hai loại linh chi, phân biệt thật rõ ràng.
Nếu không hai loại linh tính đan xen cùng một chỗ, sẽ làm ảnh hưởng lẫn nhau, rơi thấp phẩm chất linh chi.
Tùy Qua lấy ra một cây Cửu Diệp Huyền Châm Tùng, đâm vào trong thân cành linh chi.
Trong chốc lát liền xuất hiện cảnh tượng không sao tưởng tượng nổi: năm hoa văn đám mây trên năm phiến lá chân chính biến thành “tiểu vân đóa”, bắt đầu trôi nổi lên, cách lá linh chi chừng một thước, nhìn qua như những phiến mây nhỏ, có vẻ xinh đẹp quỷ dị vô cùng.
Chứng kiến tình hình như vậy, Đường Vũ Khê suýt nữa kinh ngạc đến phát ra âm thanh, nhưng nàng lo lắng ảnh hưởng đến Tùy Qua, vì thế vội vàng dùng tay bịt miệng.
Đám mây bay tới bên trên, hoa văn đám mây trên lá linh chi hoàn toàn biến mất. Đây là chuyện tất nhiên, bởi vì hoa văn đám mây trên Xa Mã Chi vốn là do thiên địa linh khí tinh thuần nhất ngưng kết mà thành, lúc này đám mây rời khỏi lá linh chi, hoa văn đương nhiên biến mất.
Nhìn thấy hoa văn đám mây hoàn toàn biến mất, Tùy Qua không chút chần chờ, đem ba cây Cửu Diệp Huyền Châm Tùng còn lại đặt trên đầu ngón tay, sau đó nhanh chóng đâm vào hệ rễ của Xa Mã Chi, tốc độ ghim kim của hắn cực nhanh, còn sản sinh tàn ảnh trên không trung, nhìn qua như có thật nhiều bàn tay cùng sử xuất.
Tùy Qua liên tục đâm vào trên dưới một trăm châm, rốt cục Xa Mã Chi phát sinh biến hóa, lá linh chi như chiếc dù nhỏ kịch liệt duỗi thân, sau đó liền nghe thanh âm “phốc phốc”, mở ra khe hở, bào tử hình như sương khói bắt đầu phụt ra. Bào tử kia chính là tinh hoa sinh mệnh của Xa Mã Chi. Tùy Qua triển khai Thiên Biến Tróc Trùng Thủ, hóa thành vô số thủ ảnh, trên không trung tản ra tầng tầng khí lãng đem sương khói bào tử “vây” lên, cuối cùng đánh vào trong linh điền. Nếu bào tử bay đến địa phương khác, tự nhiên không khả năng sinh trưởng thành Xa Mã Chi hoặc Ngũ Hành Bổ Thiên Chi chân chính.
Theo sau, Tùy Qua lại đem “đám mây” trôi nổi trên Xa Mã Chi đánh vào dưới linh điền bên dưới.
Được tinh hoa “đám mây” Xa Mã Chi tẩm bổ, bào tử trong linh điền rất nhanh hấp thu đầy đủ chất dinh dưỡng, bắt đầu sinh trưởng khuẩn ti mới, một lát sau bên trong linh nhưỡng chung quanh Xa Mã Chi liền xuất hiện một tầng khuẩn ti màu trắng hơi mỏng.
Lúc này đã thành công một nửa.
Mà gốc Xa Mã Chi “sinh con” hoàn toàn mất đi phong thái trước đó. Màu sắc năm phiến linh chi đã ảm đạm, hoa văn đám mây cơ hồ không nhìn thấy, cả gốc linh chi giống như hoàn toàn không có tinh thần.
Tùy Qua thở ra một hơi nhẹ nhõm, rút Cửu Diệp Huyền Châm Tùng ra khỏi gốc linh chi.
Đường Vũ Khê còn tưởng rằng đã xong, nhịn không được nói:
- Gốc linh chi sao lại thế này, hình như không còn chút tinh thần nào.
- Sinh con thôi, tự nhiên phải bị hao tổn thể lực cùng tinh thần thật lớn.
Tùy Qua cười cười, mở ra tiểu Vân Vũ trận pháp chung quanh Xa Mã Chi.
Một đoàn mưa bụi huyết sắc bay lả tả xuất hiện bên trên Xa Mã Chi.
Tinh hoa ngọc tủy cùng linh khí hỗn hợp chung một chỗ, tẩm bổ gốc Xa Mã Chi nguyên khí đại thương cùng mấy gốc khuẩn ti mới ra đời.
Sau một lát, linh nhưỡng chung quanh khuẩn ti bắt đầu được kích thích, giống như có đồ vật gì đó đang gấp rút muốn trồi lên bên trong. Ước chừng mười mấy giây sau, tiểu linh chi đầu tiên rốt cục động thổ mà ra, tắm rửa linh khí vân vũ rất nhanh liền sinh trưởng.
Đây là một gốc Ngũ Hành Bổ Thiên Chi màu đen, đại biểu cho nó hấp thu ngũ hành thủy khí mà sinh.
Sau một lát, càng nhiều tiểu linh chi lần lượt xuất hiện, hơn nữa sinh trưởng cực nhanh.
Màu trắng, màu xanh, màu đen, đỏ, vàng, đủ năm loại màu sắc, từng nhóm từng nhóm sinh trưởng chung một chỗ chẳng khác gì đóa hoa đang nở rộ.
Qua thêm một lát, thật nhiều linh chi từ trong linh nhưỡng nhô ra, hình thái vô cùng cổ quái.
- Di, đây cũng là linh chi sao? Sao lại giống một con ngựa nhỏ đâu, thật sự là giống! Còn có gốc này, lại giống một trẻ sơ sinh, rất giống, đúng không?
Lúc này Đường Vũ Khê rốt cục không nhịn được kinh hô.
Đích xác, một gốc Xa Mã Chi không chỉ sinh sản ra Ngũ Hành Bổ Thiên Chi, hơn nữa còn sinh ra rất nhiều Xa Mã Chi hình lục súc – trâu, ngựa, dê, heo, gà, chó đều có, nhiều nhất là trâu ngựa, đây đều là Xa Mã Chi hạ phẩm. Càng khó được lúc này còn có một ít Xa Mã Chi hình người, đây là trung phẩm linh chi, phẩm chất tốt hơn lục súc rất nhiều, hơn nữa ngày sau dùng linh khí đề cao sẽ có cơ hội phát triển thành thượng đẳng Xa Mã Chi hình xe ngựa.
Chi nhân chi mã, đây vốn là đồ vật trong truyền thuyết, nhưng lại sống động ở trước mặt Tùy Qua.
Thật không nghĩ tới chỉ một gốc Xa Mã Chi tạp phẩm, lần này thật sự đã “sinh con”.
Trong những linh chi mới ra đời, đích xác có vài gốc “linh chi bảo bảo” làm mẫu tính của Đường Vũ Khê tràn ra, trong nhất thời nhìn đến ngây người.
- Những tiểu chi nhân này, chúng sẽ động sao?
Đường Vũ Khê tò mò hỏi.
- Chẳng những động, còn biết “bú sữa mẹ” đâu.
Tùy Qua ha ha cười nói.
- Chán ghét!
Đường Vũ Khê mắng một tiếng, nàng tự nhiên biết Tùy Qua đang đùa giỡn với nàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...