Tùy Qua vốn không muốn có bất cứ qua lại gì với những hòa thượng Thiếu Lâm này, nhưng thấy Đường Vũ Khê tựa hồ có chút hứng thú với hòa thượng này, cho nên nói:
- Bên kia có một quán cà phê, nếu như đại sư không ngại uống cà phê..., chúng ta qua đó nói chuyện.
- Được.
Diên Vân nói, ý bảo Diên Tính, Diên Định tự rời đi.
Khi Tùy Qua, Đường Vũ Khê và Diên Vân bước vào quán cà phê, bên trong truyền đến vẻ kinh ngạc.
- Thật là kỳ quái, hòa thượng cũng đi uống cà phê?
- Hòa thượng bị đuổi, có cái gì kỳ quái.
- Hòa thượng giả sao?
- Oa! Hòa thượng này rất đẹp trai!
- . . .
Nghe thấy có nữ sinh khen ngợi Diên Vân hòa thượng đẹp trai, trong lòng Tùy Qua lại có chút ghen ghét.
Đường đường là đệ tử cửa Phật, cần gì phải đẹp trai như vậy?
Diên Vân không hổ là đại sư có đức hạnh, nghe thấy những học sinh khác nghị luận, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như nước, không quan tâm hơn thua.
Ba người ngồi xuống một vị trí yên tĩnh, Tùy Qua tùy tiện gọi một ly cà phê.
Đường Vũ Khê kêu một ly cà phê đen.
Diên Vân kêu một ly cà phê Âu Lôi, hơn nữa còn kêu người bán hàng cho nhiều sữa tươi.
Điều này làm cho Tùy Qua không khỏi buồn bực, hòa thượng này vốn là một tiểu sinh búng ra sữa rồi, uống nhiều sữa tươi như vậy để làm chi, chẳng lẽ hắn cảm thấy da mình chưa đẹp, chưa sáng bóng hay sao?
- Diên Vân đại sư, xin hỏi ngài có chuyện gì?
Tùy Qua thích đi thẳng vào vấn đề.
Hơn nữa, tên Diên Vân hòa thượng này thật sự quá đẹp trai, Tùy Qua cũng không muốn để hắn và Đường Vũ Khê ngồi chơi quá lâu.
Vạn nhất hòa thượng này hoàn tục, đối với Tùy Qua mà nói, thật sự là một tình địch đáng gờm.
- Tùy tiên sinh, ngài biết Thiếu Lâm dược cục không?
Diên Vân hỏi.
Tùy Qua lắc đầu, nói:
- Nếu ngài không nói, tôi thật sự không biết. Không chỉ như thế, ngay cả La Hán đường có điều tra tăng cũng lần đầu nghe nói.
- Thiếu Lâm dược cục, thành lập ở thời đại mỹ kim, cách nay hơn tám trăm năm.
Diên Vân chậm rãi nói:
- Thiếu Lâm chúng tôi, lấy Phật hiệu làm căn cơ, dùng võ học làm bàn thạch. Nhưng có rất ít người biết, Thiếu Lâm chúng tôi lấy y, dược làm giàu.
- Ồ...
Tùy Qua hơi kinh ngạc.
Đúng là, mọi người vừa nhắc tới Thiếu Lâm tự, suy nghĩ đầu tiên chính là công phu Thiếu Lâm, sau đó chính là hòa thượng, Phật hiệu. Nhưng có rất ít người nghĩ tới y dược Thiếu Lâm tự, càng không biết Thiếu Lâm tự còn có cái gọi là dược cục.
- Tùy tiên sinh bất ngờ như thế, cũng hợp tình hợp lý.
Diên Vân tiếp tục nói:
- Thiếu Lâm chính là cổ tháp ngàn năm, văn hóa Thiếu Lâm lại càng bắt nguồn từ xa xưa. Phương trượng của bổn tự từng nói, Thiếu Lâm tự có tam bảo. Nhị bảo thiền tông, võ học thế nhân đều biết, duy độc có nhất bảo ‘ thiện y ’ người biết lại không nhiều.
- Thiện y là cái gì?
Tùy Qua hỏi.
- Thiện y, là thoát thai của trung y Trung Quốc, trải qua biến đổi của cao tăng các triều đại bổn tự, tạo thành các phương pháp trị liệu đặc sắc của Thiếu Lâm như dược vật, xoa bóp, ấn huyệt, châm cứu, ngồi thiền... Thiếu Lâm thiện y, đặc biệt am hiểu chấn thương, tập thể hình và dưỡng sinh.
Diên Vân khái quát đơn giản Thiếu Lâm thiện y, sau đó nói tiếp:
- Thiếu Lâm tăng chúng, lấy Phật hiệu độ người, dùng võ học hàng phục người, lấy thiện y cứu người. Như thế, mới kéo dài danh tiếng ngàn năm của Thiếu Lâm tự.
- Thì ra là như vậy.
Tùy Qua có cảm giác được mở rộng hiểu biết.
Nghe Diên Vân nói như vậy, Tùy Qua nhất thời cảm thấy Thiếu Lâm tự có thể đứng vững ngàn năm không ngã, quả nhiên là có chút môn đạo .
Diên Vân lại nói tiếp:
- Tam bảo của bổn tự, thiếu một thứ cũng không được. Những năm gần đây, phương trượng của bổn tự chăm lo việc nước, để cho danh tiếng của Thiếu Lâm tự vang danh thế giới, ngoài thiền học, võ công, không thể bỏ qua công lao của thiện y. Nếu không có thiện y, quả quyết sẽ không có uy danh và cường thịnh của Thiếu Lâm tự hôm nay.
- Mấy chục năm qua, Thiếu Lâm tự đúng là phát triển rất khá.
Tùy Qua nói. Đây không phải khen tặng, mà là lời nói thật, kể từ khi Vĩnh Tin trở thành trụ trì Thiếu Lâm tự, uy danh của Thiếu Lâm tự đã lên như diều gặp gió.
- Tùy tiên sinh, ngài có từng nghĩ, chùa miếu của thiên hạ nhiều không kể xiết, tại sao có nhiều người lại muốn đến Thiếu Lâm tự dâng hương, sau đó lại quyên tặng tiền dầu đèn hay không?
Diên Vân hỏi.
- Bởi vì thành kính tin Phật?
Tùy Qua tùy ý đáp.
- Thành kính tin Phật?
Diên Vân cười nhạt:
- Nếu là người thành kính tin phật, đến chùa miếu nào thắp hương không phải đều giống nhau, cần gì phải đến Thiếu Lâm tự. Huống chi, người trong nước hiện giờ, ngay cả đạo đức tín ngưỡng tối thiểu nhất cũng thiếu hụt, chẳng lẽ ngài thật sự cho rằng bọn họ sẽ tin Phật tổ?
Những lời này của Diên Vân hòa thượng, không khỏi có chút rợn cả người, nhưng bản thân hắn không có chút cảm giác nào, phảng phất như thản nhiên nói ra suy nghĩ trong lòng.
Bình tĩnh mà xem xét, những lời của Diên Vân cũng hợp với suy nghĩ của Tùy Qua.
Người trong nước hiện giờ, ngay cả chuẩn tắc đạo đức tối thiểu nhất cũng không muốn tuân thủ, thì làm thế nào có thể dốc lòng tin Phật.
Nhưng Thiếu Lâm tự hương khói cường thịnh, tựa hồ còn phát triển hơn bất cứ triều đại nào lúc trước, thật sự làm cho người ta kỳ quái.
- Tùy tiên sinh, ngài biết Thiếu Lâm tự có hòm công đức đúng không, nhưng có biết Thiếu Lâm tự còn có một cuốn sổ ghi chép công đức. Một số người không tin Phật, nhưng bọn hắn rất sợ chết, cho nên muốn sống càng lâu càng tốt. Mà thiện y cao tăng của Thiếu Lâm tự, tinh thông chữa bệnh, am hiểu tập thể hình, dưỡng sinh, đương nhiên rất phù hợp với yêu cầu của những người này. Vì vậy, bọn họ nguyện ý quyên tăng tiền dầu đèn cho Thiếu Lâm tự, để được ghi danh trong sổ công đức.
- Người được ghi chép trên sổ công đức, liền có thể được Thiếu Lâm thiện y cao tăng chỉ điểm tập thể hình, dưỡng sinh, thậm chí xuất thủ điều trị thân thể cho bọn họ?
Tùy Qua cuối cùng cũng hiểu ý tứ của Diên Vân
- Nhưng, vì sao bọn họ không trực tiếp nộp tiền thuốc thang?
Tùy Qua hỏi.
- Vấn đề này, liên quan đến hoạt động trọng yếu của bổn tự, không thể tiết lộ với Tùy tiên sinh.
Diên Vân nói:
- Trên thực tế, hôm nay tiểu tăng đã tiết lộ nhiều tin tức cho Tùy tiên sinh rồi, bởi vì tiểu tăng rất hi vọng có cơ hội làm cộng sự với Tùy tiên sinh.
- Cộng sự!
Tùy Qua nhất thời cả kinh.
Diên Vân tiểu hòa thượng này, chẳng lẽ mất trí rồi sao, Tùy Qua đồng học đường đường là tiểu sơ nam, ngay cả đầu lưỡi nữ sinh có mùi vị gì còn chưa biết, làm sao có thể đi làm hòa thượng? Đây không phải nói giỡn sao..
Xem ra, Diên Vân hòa thượng thật sự làm hòa thượng đến u mê rồi, tưởng rằng người nào cũng muốn làm hòa thượng giống như hắn.
- A ~ Diên Vân đại sư, để ngài thất vọng rồi.
Tùy Qua cười nói:
- Tôi chưa tới cảnh giới lục căn thanh tịnh, tứ đại giai không.
- Tùy tiên sinh, ngài hiểu lầm ý của tiểu tăng rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...