Y Thủ Che Thiên

Dưới sự dẫn dắt của Lăng Lạc Trần, mọi người nhanh chóng di chuyển theo hướng tây. Lúc này trời đã không còn sớm, ban đêm yêu thú thường xuyên lui tới, nếu không phải lúc sáng đã tìm được chỗ đặt chân cho mọi người, chỉ sợ là tối nay sẽ không dễ chịu.

Lăng Lạc Trần đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly, hai đạo thân ảnh màu trắng hài hòa giống như được ông trời tác hợp, gương mặt xuất trần mang theo một tia ôn nhu: “Chỉ Ly, không nghĩ tới ngươi cũng có hiểu biết về địa hình rừng rậm.’’

Cảm giác sóng vai cùng đi với nàng quả là tốt đẹp, nếu luôn luôn có thể như thế này thì thật tốt, trong lòng Lăng Lạc Trần đầy khổ sở, chỉ tiếc ở bên cạnh Chỉ Ly, đã có một thân ảnh màu đỏ khác, hắn ta cũng ưu tú lại thật lòng đối đãi với Chỉ Ly, mình cũng chỉ có thể đứng xa xa mà nhìn nàng.

Nghe vậy, khóe môi Mộ Chỉ Ly khẽ cong: “Ta cũng không biết nhiều, trước kia ở chiến trường Thiên Huyền có lúc thường xuyên phải ở trong rừng rậm, chung quy cũng có chút kinh nghiệm, không nghĩ tới hôm nay lại có tác dụng. ”

“Rốt cuộc, ta cũng không bằng ngươi.’’ Lăng Lạc Trần sâu kín thở dài: “Thừa nhận đây là khuyết điểm tu luyện của đệ tử môn phái, hàng năm đều ở trong môn phái tu luyện, đối với địa hình bên ngoài và một số việc cũng không hiểu rõ, cũng may chuyến này có ngươi hướng dẫn, nếu không ở trong rừng rậm này chúng ta giống như một đám ruồi không đầu.’’

Mặc dù có chút phóng đại, nhưng không thể phủ nhận lời này của Lăng Lạc Trần rất đúng. Nếu không có người hiểu rõ về địa hình.., chỉ việc tìm kiếm nơi dừng chân đã không biết sẽ tốn bao nhiêu thời gian của mọi người, chắc chắn sẽ bị chậm trễ hơn so với các thế lực khác, hiển nhiên là không có ai muốn nhìn thấy tình huống như thế.

“Thế sự chính là như thế, có lợi thì sẽ có hại, được tu luyện bài bản trong môn phái đã vô cùng không tệ rồi, không cần chú ý đến điểm này.’’ Mộ Chỉ Ly trấn an nói: “Ngươi không sợ ta dẫn bọn ngươi đi nhầm đường sao?’’

Nhìn thấy đáy mắt của Mộ Chỉ Ly lộ vẻ giảo hoạt, khóe mắt Lăng Lạc Trần cũng cong lên độ cong rất nhỏ: “Có gì phải sợ, không phải ngươi cũng ở chung một chỗ sao? Chẳng lẽ ngươi lại sẽ dẫn chúng ta vào hang yêu thú?

Nghe Lăng Lạc Trần nói đùa, đang vì chuyện của Diệp Hạo Hiên mà trong lòng Mộ Chỉ Ly có chút không vui lúc này cũng triệt để biến mất: “Nếu để những người khác biết Lăng sư huynh cao cao tại thượng của bọn họ cũng biết nói đùa…., sợ là sẽ dọa không ít người đâu.’’

“Dọa cũng không sao.’’ Che kín tình ý trong đáy mắt, lúc trước hắn không thân cận, cũng không biết làm cách nào để có thể tạo quan hệ với người khác, cho nên trong ấn tượng của mọi người hắn mờ mịt không giống người phàm, mà ở trước mặt Chỉ Ly, hắn thật sự chỉ muốn được giống như một người bình thường mà thôi.

Mộ Chỉ Ly kinh ngạc, thật đúng là không nhìn ra, lời nói như vậy lại phát ra từ Lăng Lạc Trần a.

Tốc độ đi của đoàn người không chậm, cho dù trên đường đi đầy bụi gai, tốc độ của mọi người vẫn cực nhanh như cũ. Hai thân ảnh màu trắng đi phía trước dẫn đầu, từ đầu đến cuối quần áo vẫn không chút nhiễm bụi.

Sau nửa canh giờ.

Ầm ầm… tiếng nước chảy rõ ràng truyền vào trong tai mọi người, Trầm Thanh Nhân kích động nói: “Có tiếng nước chảy, phía trước có nguồn nước!’’

Vừa nói xong, mọi người hiện lên vẻ mặt vui mừng. Sắc mặt Diệp Hạo Hiên có chút khó coi, kỳ thật trong lòng hắn càng hy vọng Mộ Chỉ Ly phán đoán sai lầm, dù cho đường đi mọi người có xa thêm chút nữa hắn cũng không muốn để ý đến.Nhưng mà tiếng nước chảy bên tai kia, cũng đủ cho mọi người thấy được, phán đoán của Mộ Chỉ Ly là chính xác, mà lúc trước việc hắn nghi ngờ Mộ Chỉ Ly cũng tan biến.

Trầm Thanh Nhân đắc ý liếc Diệp Hạo Hiên một cái, trong mắt có ý chế nhạo, nhưng mà không có lên tiếng giễu cợt. Lúc trước Lăng Lạc Trần cũng không nghe theo lời chống đối của một mình Diệp Hạo Hiên, nếu như lúc này nàng và Diệp Hạo Hiên lại tiếp tục tranh cãi…, chỉ sợ sẽ gây ảnh hưởng lớn đến cả đội ngũ.

Cho nên, dưới tình huống của cục diện này, đương nhiên Trầm Thanh Nhân hiểu được nặng nhẹ.

Một màn trước mắt đối với mọi người có thể nói chính xác là tìm được lối thoát trong hoàn cảnh khốn khó này, lúc trước đi tới đâu cũng gặp toàn cây cối rậm rạp, thậm chí giương mắt nhìn trời cũng không có cách nào thấy rõ, mà hôm nay cuối cùng cũng không có cảnh bị cây cối che chắn tầm mắt, cách đó không xa có một con sông trong suốt hiện ra trước mắt mọi người.

”Đến rồi!” Trên mặt Mộ Chỉ Ly hiện ra nụ cười, đúng vậy, phán đoán của mình hoàn toàn chính xác.

Lăng Lạc Trần cười gật đầu: ”Nhờ có ngươi.” Lập tức quay lại nói với mọi người: ”Tối nay chúng ta tạm thời nghỉ ngơi ở đây một đêm, từ ngày mai bắt đầu tìm kiếm Ma Nhãn Con Báo .”


Mọi người gật đầu đồng ý, nữ tử trong đội ngũ nhanh chóng đi về phía bờ sông, lúc trước đi đường ẩm ướt, lầy lội không chịu nổi, giày không tránh khỏi bị dính bùn đất, hiện tại có cơ hội tất nhiên phải tẩy trừ một phen..

Nam tử thì bắt đầu tìm kiếm chỗ ngủ ngoài trời cho tối nay, đối với việc này, ngược lại không có ai bất mãn. Dù sao đều là người tu hành, màn trời chiếu đất sớm đã thành thói quen, cũng không có gì quan trọng.

Ban đêm, mọi người ngồi vây quanh đống lửa trên mặt đất.

Trước đó, cũng đã phân nhau đi dò xét khu vực xung quanh, không có phát hiện người của thế lực khác, dĩ nhiên cũng không có yêu thú cường đại. Bất quá, tại hoàn cảnh hoang dã xa lạ này, cẩn thận là điều vô cùng tất yếu.

” Tối nay phải có hai người gác đêm, về sau mỗi tối đều có hai người gác đêm, an bài thay phiên nhau, mọi người thấy như thế nào?” Lăng Lạc Trần chậm rãi nói, mặc dù hoàn cảnh lân cận có chút an toàn, nhưng mọi người cũng không thể đồng thời tiến vào trạng thái tu luyện.

”Không có vấn đề.” mọi người đồng thanh nói.

”Tốt, vậy tối nay sẽ bắt đầu từ người điện Thanh Long của ta đi, Diệp Hạo Hiên, tối nay ngươi ở lại gác đêm cùng ta.” Lăng Lạc Trần quyết định thật nhanh, hắn lúc này là đội trưởng, đương nhiên nên làm gương trước.

Nghe được chỉ thị của Lăng Lạc Trần, Diệp Hạo Hiên rụt cổ đáp: ”Vâng.” Sợ là tối nay Lăng sư huynh muốn giáo huấn mình, nếu không cũng sẽ không cố ý sắp xếp mình gác đêm cùng hắn.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Đúng như mọi người phỏng đoán, không có bất cứ chuyện gì phát sinh.

Suốt thời gian một đêm, ánh mắt của Lăng Lạc Trần đều tập trung trên người Mộ Chỉ Ly. Nhìn nàng ấy, từ gương mặt cho đến từng đường nét, đương nhiên, cũng không phải nhìn quang minh chính đại, mà hắn chỉ dám nhìn lén mà thôi.

Mặc dù hắn biết đó không phải là hành động của quân tử, nhưng hắn vẫn không có cách nào khống chế được chính mình. Hắn nhìn như vậy chỉ muốn nhìn nàng ấy thuận tiện hơn mà thôi, không hơn.

Lúc ở Thần Quyết cung, mặc dù bọn họ ở cùng một môn phái, nhưng cơ hội ở chung với nhau như thế này, thực sự quá ít, huống chi hai người đều cuồng tu luyện, đại đa số thời gian đều dùng cho tu luyện, tình hình như thế thì tìm ở đâu ra cơ hội để thường xuyên trao đổi?

Theo như biểu hiện từ trước tời giờ của Mộ Chỉ Ly, hắn có thể nhìn ra nàng nhất định đang gánh vác chuyện gì đấy, bằng không cũng sẽ không tu luyện liều mạng như thế, nhớ lúc trước gặp nàng trong phòng Băng, cố gắng của nàng ấy, kiên trì của nàng ấy, hết thảy đều được thể hiện trong mắt.

Tất cả những biểu hiện của nàng ấy chẳng những không khiến hắn chết tâm, trái lại càng hấp dẫn hắn hơn. Một nữ tử kiên định như vậy, lại tràn ngập bí mật tựa như một quển sách vĩnh viễn xem không hết, tràn đầy lực hấp dẫn trí mạng.

Cái này có lẽ dùng để giải thích vì sao hắn biết rõ bên cạnh nàng ấy đã tồn tại một nam tử ưu tú khác nhưng vẫn như cũ không nhịn được muốn quan tâm nàng, tình cảm trong lòng hắn, hắn càng rõ ràng hơn kể từ khi nhìn thấy nàng lần thứ hai, nó đã thấm quá sâu, rốt cuộc muốn thoát cũng không kịp nữa rồi.

Phát hiện Mộ Chỉ Ly có dấu hiệu chuẩn bị tỉnh dậy, Lăng Lạc Trần lập tức dời mắt nhìn về nơi khác.

Mộ Chỉ Ly mở mắt, nhìn về phía Lăng Lạc Trần, sau đó dời đi. Cảm nhận được ánh mắt của Mộ Chỉ Ly, từ trước giờ Lăng Lạc Trần vẫn luôn lãnh đạm cũng không khỏi khẩn trương, cảm thấy có thể nghe rõ tiếng tim đập của bản thân.

Mặc dù biểu hiện của Mộ Chỉ Ly cũng không có gì khác thường, nhưng là nàng đã phát hiện ra động tác của Lăng Lạc Trần. Nếu như linh thức và tu vi của nàng cùng cấp mà nói, thì nàng cũng không thể nào phát hiện đâu, thế nhưng linh thức của nàng đã sớm không giống như trước, cho nên mới có thể phát hiện ra.

Nàng thấy biểu hiện của Lăng Lạc Trần, trong lòng tràn đây kinh ngạc, hắn hiện tại với hình tượng ngày thường không giống nhau, ý nghĩa cuối cùng là như thế nào… Trong lòng Mộ Chỉ Ly mơ hồ có phỏng đoán, rồi không dám hướng phương diện kia nghĩ đến, trong lúc nhất thời ngược lại cực kỳ rối loạn.


Thiên Nhi ngồi bên cạnh cũng bất động thanh sắc, nàng nhìn thấy biểu hiện của Lăng Lạc Trần càng rõ ràng hơn, trong mọi người ở đây, thực lưc của nàng cường đại nhất, chẳng lẽ lại không phát hiện được. Chẳng qua Chỉ Ly hẳn là cũng phát hiện được, phát hiện này đối với Chỉ Ly là tốt hay xấu thì phải coi nàng ấy cư xử như thế nào rồi.

Từ lâu nàng đã biết Lăng Lạc Trần có ý ái mộ với Chỉ Ly, có lẽ tất cả mọi người đều nhìn ra điểm này, chỉ là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, thế nhưng Mộ Chỉ Ly vẫn chưa từng phát hiện ra, mà nàng cũng chưa từng có ý nhắc nhở qua.

Nếu như có người muốn chen giữa phá hư tình cảm của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt .., nàng sẽ bất chấp mà xé rách mặt mũi của người nọ, nhưng mà đối mặt với nam nhân như Lăng Lạc Trần, nàng không làm được… sao nàng lại nhìn không ra, Lăng Lạc Trần cẩn thận từng li từng tí, che dấu đi toàn bộ tình cảm của mình.

Trên thế giới này, có bao nhiêu người làm được như thế, mà Lăng Lạc Trần là một trong số đó. Ngay cả nàng chỉ là người ngoài đứng xem cũng không muốn nhìn thấy Lăng Lạc Trần bị thương tổn, cho nên biết coi như không biết.

Đương nhiên Mộ Chỉ Ly cũng nghĩ đến điểm này, cho nên trên mặt mới làm ra biểu tình cái gì cũng không biết. Tuy biết cách làm như vậy là không đúng nhưng trước mắt nó là cách tốt nhất có thể làm.

Mọi người lần lượt tỉnh dậy, thu xếp xong cũng không lập tức xuất phát.

” Có lẽ mọi người cũng rõ ràng mục tiêu kế tiếp của chúng ta, hiện tại chúng ta nên thương thảo phương hướng kế tiếp, có mục đích thì hành động sẽ tốt hơn. Trước hết mọi người đem thực lực của mình nói rõ ra để đến lúc nghênh địch cũng thuận tiện ứng phó.”

Nghe được đề nghị này, mọi người sôi nổi gật đầu, bắt đầu đem thực lực từng người nói rõ..

” Trầm Thanh Nhân, Thiên Huyền Bát cảnh.”

“Diệp Hạo Hiên, Thiên Huyền Bát cảnh.”

“Kỳ Mạnh Nhiên, Thiên Huyền Cửu cảnh đỉnh phong.”

………

Sau một hồi tự giới thiệu, mọi người mới biết rõ thực lực toàn bộ đội ngũ, trong mười lăm người. thực lực của Lăng Lạc Trần là mạnh nhất, thực lực của hắn đã đạt đến nửa bước Sinh Cảnh, kế đến chính là Kỳ Mạnh Nhiên.

Thực lực của mọi người ở đây không đồng đều, tổng tính ra, trong bọn họ có một gã nửa bước Sinh Cảnh, ba gã Thiên Huyền Cửu cảnh đỉnh phong, bảy người Thiên Huyền Bát cảnh, bốn người Thiên Huyền Thất cảnh, thực lực như vậy đặt tại một nơi bất kỳ nào cũng tạo nên một đội ngũ tràn đầy lực chấn nhiếp.

Nhưng mà, tại Trục Đỉnh Tái Sự, mọi người không dám khinh thường, dù sao các đội ngũ xuất hiện ở nơi này đều có thực lực không thua gì bọn hắn, đây mới thực sự là long tranh hổ đấu a.

Thực lực biểu hiện bên ngoài tuy là như thế, nhưng mọi người lại hiểu rõ, trên thực tế cũng không phải như vậy. Dù sao thực lực của Mộ Chỉ Ly căn bản không thể lấy mặt ngoài để nói, cao thủ Thiên Huyền Bát cảnh ở trước mặt nàng không có cơ hội phản kích, đối chiến với Thiên Huyền Cửu cảnh, kết quả như thế nào còn chưa nói trước được.

Cho nên, Mộ Chỉ Ly có thể xem là một cao thủ Thiên Huyền Cửu cảnh, mà Mộ Chỉ Ly lại càng thêm rõ ràng, hắc mã chân chính là Thiên nhi, trong chuyến đi này người mạnh nhất chính là Thiên nhi nha. Chỉ là bây giờ có thể che dấu được thì che dấu a, đến lúc đó xuất kỳ bất ý*(đánh bất ngờ, hành động khi người ta không đề phòng) không chừng hiệu quả sẽ tốt hơn.

” Tất cả mọi người đều là người thông minh, có lẽ vô cùng rõ ràng thực lực của Cuồng Bạo Yêu Long có bao nhiêu hung hãn, dùng thực lực hôm nay của chúng ta để đi tìm nó chắc chắn độ khó rất cao, cho nên ta cho rằng trước tiên chúng ta nên đi tìm Ma Nhãn Con Báo, mọi người cảm thấy như thế nào?” Lăng Lạc Trần nói ra suy tính của mình.


Ai cũng muốn hạng nhất, kể cả hắn, nhưng hắn biết dùng thực lực hiện tại của bọn họ để đi đối phó với Cuồng Bạo Yêu Long, nguy hiểm quá lớn, thương vong càng không thể tránh được, thay vì đi tìm kiếm Cuồng Bạo Yêu Long không thể chiến thắng kia, không bằng trước đi tìm Ma Nhãn Con Báo, dù sao khả năng chiến thắng cũng khá cao.

” Đúng vậy, nếu như chúng ta bắt được Ma Nhãn Con Báo, Thần Quyết cung của chúng ta ít nhất cũng lấy đượcvị trí nhất định đúng không? Đợi đến lúc đó, chúng ta lại đi tìm Xích Luyện Hổ và Cuồng Bạo Yêu Long cũng không muộn.”

” Hoàn toàn chính xác, trước tiên vẫn nên làm việc mình nắm chắc, bằng không có thể công dã tràng xe cát a.”

Cơ bản mọi người có ý nghĩ muốn đi tìm hạng nhất, nhưng sau một hồi suy nghĩ thấu đáo đã thống nhất mục tiêu tiếp theo.

Thấy mọi người đã nhất trí, lúc này Lăng Lạc Trần mới lên tiếng nói:” Chúng ta xuất phát, tìm kiếm Ma Nhãn Con Báo.”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người tràn đầy tin tưởng tiến lên phía trước. Đây là bọn hắn vì môn phái cũng là cơ hội cho bọn hắn dương danh thiên hạ.

Trong chớp mắt, ba ngày đi qua.

Không thể nghi ngờ, tại không gian to như vậy, đi tìm kiếm Ma Nhãn Con Báo giống như mò kim đáy biển. Mặc dù mọi người biết được đại khái địa phương Ma Nhãn Con Báo ưa thích sinh sống, thế nhưng tại một thế giới không có giới hạn này, tìm được chỗ như vậy sao mà khó khăn thế?

Suốt thời gian ba ngày, mọi người không thu hoạch được gì.

Lúc nào cũng ở trong rừng rậm, thời gian dần trôi qua, bọn họ bắt đầu có dấu hiệu mệt mỏi, lúc đầu còn để ý đến tro bụi trên mặt và quần áo, nhưng bây giờ thì không thèm để ý đến nữa. Trong thời gian ba ngày này, gặp yêu thú cũng không phải ít, mặc dù bọn hắn đã cẩn thận từng li từng tí đi đường vòng để tránh nhưng đôi lúc tránh không khỏi phải giao chiến.

Cũng không phải bọn hắn sợ những yêu thú này, chỉ là cùng với những yêu thú này đánh nhau sẽ làm mất thời gian của bọn hắn, hiện tại cũng không phải chỉ có một đội ngũ của bọn hắn tìm kiếm, có thể biết thời gian quý báu cỡ nào.

Song, không có ai nảy sinh cảm giác phiền chán muốn từ bỏ, mỗi người đều ôm quyết tâm kiên định đi tìm. Ba ngày không được, thì nửa tháng, nửa tháng không được thì một tháng, bất luận như thế nào, bọn hắn cũng sẽ không từ bỏ.

Ngay lúc đó, tại những góc khác của phiến đại lục này, tràn ngập những đội ngũ giống nhau, bọn hắn hành động cũng giống như vậy, xuyên qua các địa phương không ngừng tìm kiếm.

Có lẽ đây cũng là nguyên nhân Trục Đỉnh Tái Sự không hạn chế thời gian, bởi vì thời gian ở đây không có cách nào khống chế, nếu thiết lập thời gian, đến lúc đó ngay cả yêu thú cũng chưa tìm được, chẳng phải thành chê cười?

Trong quá trình tìm kiếm, Mộ Chỉ Ly cũng hiểu được Trục Đỉnh Tái Sự còn có ý nghĩa khác, một mặt là cơ hội cho các gia tộc thế lực so đấu, một mặt là tạo cơ hội tốt cho các đệ tử có điều kiện rèn luyện.

Yêu thú sống ở đây, không có chỗ nào không có yêu thú cường hãn, nếu yêu thú ở chiến trường Thiên Huyền giống như ở đây, sợ là nhân tài tiến vào chiến trường Thiên Huyền đều chết sạch.Đối với điểm này, Mộ Chỉ Ly có cảm nhận sâu đậm.

Bạch gia.

Hôm nay, các nhân vật quan trọng của Bạch gia đều tập trung tại nghị sự đường, chỉ là nhiều người đứng chung một chỗ như vậy, nghị sự đường vẫn yên tĩnh đến đáng sợ.

Không ai nói chuyện, sắc mặt bọn hắn đều ngưng trọng, tâm tình càng vô cùng khẩn trương, bởi vì người đến Thiên Thăng quốc thăm dò tin tức vừa trở về, mà tập hợp lần này là gia chủ muốn nói cho bọn hắn biết tin tức này.

Như vậy khẩn trương, làm sao bọn hắn có thể trầm tĩnh lại? Mặc dù Bạch Mạt Thanh đã từng nói nữ tử đại biểu Thần Quyết cung kia không thể nào là con gái của Bạch Mạt Lăng, nhưng trong lòng bọn hắn không phải là không ôm một tia may mắn?

Bạch Mạt Thanh cũng đồng dạng đang ở trong nghị sự đường, tâm trạng của nàng đang rất phức tạp đấy. Ba ngày này đối với nàng quả thực giống như sống một ngày bằng một năm a, nàng biết rõ đây là chuyện không thể nào, nhưng rồi lại vô cùng hy vọng nó là thật..

Ba ngày này nàng không đi thăm Mạt Lăng, bởi vì nàng sợ chính mình sẽ không nhịn được mà nói chuyện này cho nàng ấy biết, mà nàng biết nếu điều đó mà không đúng thì chắc chắn Mạt Lăng sẽ rất đau lòng, cho nên nàng luôn ở trong phòng không đi ra ngoài.

Chờ đợi là thời gian dài đầy buồn chán, mà hôm nay đối với mọi người ở đây loại chờ đợi này càng thêm đặc biệt dài.


Rốt cuộc, tại lúc sắp có người bị ép điên vì chờ đợi, Bạch Thịnh Triêu xuất hiện, theo sát sau lưng là Bạch Mạt Lãnh đi thẳng vào trong nghị sự đường.

Bạch Thịnh Triêu đi lên chủ vị, trên mặt không che giấu được kích động:”Hôm nay, người đi tìm hiểu tin tức đã trở về, hắn mang về một cái tin tức vô cùng tốt! Đệ tử Thần Quyết cung – Mộ Chỉ Ly chính là người của Bạch gia ta!”

Trong giọng nói tràn đầy kích động và cảm khái, Bạch Thịnh Triêu lúc này mặt mày hồng hào, không thể nghi ngờ là tâm tình vô cùng tốt . Đúng vậy, suốt hai mươi năm qua, nhìn đứa con gái mình yêu thương nhất biến thành bộ dáng kia, trong lòng hắn không có một ngày vui vẻ, trong hai mươi năm, hôm nay là ngày hắn vui mừng nhất.

Sau một hồi kinh ngạc. mọi người đều hiện lên vẻ mặt vui mừng.

“Thật sự là Mộ Chỉ Ly? Nhưng không phải Mạt Thanh nói cô bé ấy không có cách nào tu luyện sao?” Đại trưởng lão cũng vô cùng kích động, hỏi vấn đề mà mọi người đang nghi ngờ.

Vẻ mặt mọi người đều tỏ vẻ quan tâm nhìn về phía Bạch Thịnh Triêu, điều này quả thật làm cho người ta không thể không hoài nghi. Đương nhiên, mọi người cũng không nghi ngờ độ chính xác của tin tức này, chỉ là muốn biết đối với đứa cháu họ luôn thấy hổ thẹn những năm này cô bé ấy đã làm cách nào mà đạt được mà thôi.

Nghe được câu hỏi này của mọi người, mắt của Bạch Thịnh Triêu có chút đỏ lên: ” Trước kia đích thực Mộ Chỉ Ly trong Mộ gia so với củi mục cũng không bằng, hơn nữa còn nổi tiếng xa gần là phế vật Tam tiểu thư, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, ở trong căn nhà có thể sập bất cứ lúc nào, trở thành trò cười cho toàn thành La Thiên.

Thậm chí hạ nhân Mộ gia cũng có thể tùy ý khi dễ con bé, người gầy như que củi nên thoạt nhìn so với đám bạn cùng lứa con bé nhỏ hơn rất nhiều.” Bạch Thịnh Triêu dừng một chút, lúc ông nghe những điều này càng tăng thêm cảm giác áy náy trong lòng.

Đây hết thảy đều là bọn hắn..những trưởng bối gây ra, nhưng lại để một bé gái vô tội như Chỉ Ly phải gánh chịu, bọn hắn vốn là thế gia, có thể nào mà không hiểu được cuộc sống như vậy là vô cùng khổ sở.

Nghe đến đó, trong lòng mọi người vô cùng khó chịu, bọn hắn có thể dễ dàng tưởng tượng ra bộ dáng kia, tự cảm thấy thẹn với đứa bé này.

Bạch Thịnh Triêu khí thế biến đổi, tiếp tục nói: ” Cô bé đó thay đổi là tại lúc mười lăm tuổi, từ một người không tu luyện bỗng nhiên đột phá lên Tiên Thiên cảnh giới.

Trước đó không có ai biết được, Mộ Chỉ Ly nhanh chóng quật khởi giống như nấm mọc sau mưa, trong lúc đó đến tột cùng là có chuyện gì cũng chỉ có năm người biết, nhưng rõ ràng trong thời gian thật ngắn cô bé ấy đã có thể cường đại đến trình độ như bây giờ.

Sau khi tham gia chiến trường Thiên Huyền, lấy được thành tích hạng nhất để tiến vào Thần Quyết cung, hơn nữa ở Thần Quyết cung biểu hiện cũng rất xuất sắc, chỉ mới hơn một năm nàng đã trở thành đệ tử nòng cốt của Chu Tước điện.’’

Lời này vừa nói ra, tất cả phải sợ hãi!

Thành tích loại này quả thực nghe rợn cả người, trước mười lăm tuổi vẫn là phế vật, mà hôm nay bất quá mới có năm năm liền đạt đến loại thành tích này, cho dù là nhân tài Bạch gia của bọn hắn bồi dưỡng cũng không có được như vậy. Dù sao đệ tử trong gia tộc đều bắt đầu tu luyện từ lúc năm tuổi, trong này là thời gian kém hơn mười năm a!

Việc này cỡ nào đáng sợ, lúc này lại xảy ra hết lần này đến lần khác!

Chư vị trưởng lão ở đây chỉ thấy rằng nhận thức bình thường của họ bắt đầu bị phá vỡ, chuyện gia chủ đã nói vậy tuyệt đối là sự thật. Xem ra Mộ Chỉ Ly thật sự là thiên tài, không, thiên tài cũng không hình dung được thực lực của nàng ấy, chỉ có hai chữ “yêu nghiệt” mới có thể hình dung a.

” Ông trời, đối với Bạch gia ta không tệ.” Sau khi trầm mặc hồi lâu, Bạch Thịnh Triêu cảm khái nói.

Mọi người có mặt cũng đồng dạng sinh ra cảm giác tương tự, lúc trước Bạch gia bởi vì chuyện này mà sinh ra rung chuyển cực lớn, thế nhưng Mộ Chỉ Ly lại có thiên phú tu luyện mạnh như vậy, thật sự là ….

Sau một khắc, Bạch Thịnh Triêu giống như đưa ra một quyết định trọng yếu nói:” Đợi cho Trục Đỉnh Tái Sự kết thúc, ta muốn đích thân đi đón Chỉ Ly!”

Đường đường là gia chủ của một thế gia, lúc này lại muốn đích thân đi đón, để người khác nghe được quả là chuyện không thể tưởng tượng nổi, nhưng đối với người Bạch gia đều cảm thấy đây là chuyện đương nhiên. Cho dù Mộ Chỉ Ly là người bình thường, Bạch gia bọn họ cũng sẽ đối xử thật tử tế với nàng, huống chi Mộ Chỉ Ly bây giờ lại làm cho bọn hắn vô cùng kinh hỉ, làm như vậy còn cảm thấy chưa đủ.

Hai hàng nước mắt của Bạch Mạt Thanh không ngừng chảy, không nói với ai lời nào, đột nhiên bỏ chạy ra khỏi nghị sự đường, bởi vì nàng không thể tưởng tượng nổi những chuyện này là thật, mục tiêu lúc này của nàng chỉ có một, chính là viện nhỏ của Bạch Mạt Lăng.

Trước tiên nàng muốn đem tin tức này nói cho muội muội đã thương tâm hai mươi năm nay biết, con của muội ấy không phải là đồ bỏ đi, mà là một thiên tài chân chính, một yêu nghiệt tu luyện nghịch thiên khiến cho cả Bạch gia phải khiếp sợ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui