Y phục của đệ tử Bạch gia đều như nhau, đội ngũ thuần trằng làm cho người nhìn cảm thấy vui lòng đẹp mắt. Đây là dấu hiệu của Bạch gia, đệ tử Bạch gia khi xuất hiện bên ngoài cũng chỉ dùng y phục trắng, phàm là người có chút hiểu biết về các thế lực nhìn thấy là có thể lập tức nhận ra.
Hàn Như Liệt nhìn Bạch gia giống như trước chú ý tới quần áo trắng tuyết của bọn họ kia, ngược lại đem ánh mắt rơi vào trên y phục của Mộ Chỉ Ly , đây nên nói là trùng hợp hay là bản tính? Lần đầu tiên nhìn thấy Chỉ Ly, nàng cũng mặc y phục màu trắng.Những năm gần đây, trên người của nàng ấy trừ y phục trắng cũng không xuất hiện quần áo có màu sắc khác. Để ý tới điểm này còn có Thiên nhi, đây cũng là người một nhà trong lúc hóa không ra huyết mạch thân tình a, trong suy nghĩ của nàng đây cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên, mà là bản tính đã ăn sâu vào trong xương cốt tạo thành.
Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn quần áo trắng trên người, lần đầu tiên nàng sinh cảm giác chán ghét. Loại cảm giác này chỉ xuất hiện trong chớp mắt.Thời điểm này, nàng không cần thiết phải để ý tới vấn đề vô vị như vậy.
Lần này Bạch gia đến đây tổng cộng có mười người, cùng với những thế lực khác so sánh thật sự không coi là nhiều. Đối với chuyện này, nàng cũng là không có gì thắc mắc. Từ trong miệng những người khác, nàng cũng hiểu được những năm gần đây Bạch gia rất im lặng, chưa từng đi ra ngoài khoe thế, về phần thế lực của bọn hắn bây giờ như thế nào cũng không ai biết được.Nhưng ở trong mắt phần lớn người, thực lực Bạch gia hiện nay đã giảm sút rất nhiều. Nếu là thực lực đủ mạnh, bọn họ cũng là không cần phải trầm mặc, huống chi gần đây Lôi gia thường xuyên quấy nhiễu Bạch gia.
Đổi lại một gia tộc hàng đầu khác chắc chắn đã sớm đứng lên phản kháng, nhưng Bạch gia phảng phất như cái gì cũng không biết, rất là ẩn nhẫn. Chỉ là từ thái độ đó có thể nhìn ra hiện trạng của bọn họ. Nếu không ai có thể đủ chịu được đủ loại ức hiếp như vậy?
Lần này Bạch gia có thể phái người đến đây tham gia Trục Đỉnh Tái Sự đã là chuyện đáng ngạc nhiên, phải biết rằng Trục Đỉnh Tái Sự trước bọn họ không có phái người tới tham gia. Chẳng qua là mặc dù lần này Bạch gia phái nhân thủ tới tham gia, nhưng ở đây không có thế lực nào quá chú ý tới bọn họ.
Làm cho bọn họ quan tâm chính là Lôi gia phía sau Bạch gia.
Bạch Mạch Lãnh mang theo chư vị đệ tử đi tới vị trí thuộc về Bạch gia , sau đó không hề nói nữa lời . Để cho mọi người vài phần kính trọng chính là trên mặt đệ tử của Bạch gia vẫn đầy vẻ tự tin, loại khí thế không kém chút nào so với các thế lực khác ở đây.
Khí tức của mỗi người bọn họ đều hết sức nội liễm, thậm chí bọn họ đều không thể điều tra ra thực lực của Bạch gia đệ tử đến tột cùng như thế nào, nhưng trong đại gia tộc loại này có phương pháp che dấu tu vi cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên.
Chỉ là ở thời điểm tham gia Trục Đỉnh Tái Sự căn bản là sẽ không dùng phương thức như thế, bọn họ chuyến này tới đây là muốn chứng minh thực lực của mình, che dấu như vậy thật sự không có cần thiết. Cũng chính vì vậy, cử động này của Bạch gia cũng là cố lộng huyền hư*(cố ý lừa bịp).
“A, ta thấy Bạch gia cố ý làm như vậy để chúng ta cho là thực lực của bọn hắn không tệ.” Bên cạnh Bạch gia, một đệ tử Lăng gia lên tiếng nói.
“Ta cũng nghĩ thế, nhưng chúng ta cũng đâu phải là người bình thường, làm sao có thể bằng vào vẻ mặt của bọn hắn thì đã tin tưởng bọn hắn có thực lực? Chỉ hy vọng lần này Bạch gia không nên mất mặt quá là tốt rồi.”
“Các ngươi nói như vậy có thể không đúng, nói như thế nào Bạch gia cũng là một đại thế gia, nói không chừng mười năm qua bọn họ thật có không ít tiến bộ đây.”Trong lời nói mặc dù giống như là đang bênh vực Bạch gia, nhưng trong mắt lại có hiện rõ vẻ giễu cợt.
Tầm mắt Mộ Chỉ Ly chậm rãi dời về phía Lăng gia, có lẽ chính nàng cũng không có chú ý tới, ánh mắt của nàng tràn đầy lạnh lẽo. Cái loại cảm giác này giống như là đồ vật mà mình quan tâm bị người khác tiết độc.
Chính nàng ấy không có chú ý, không có nghĩa là Hàn Như Liệt không có chú ý tới. Kể từ sau khi Bạch gia xuất hiện, Hàn Như Liệt vẫn chú ý đến Mộ Chỉ Ly . Khi thấy ánh mắt lạnh lẽo của nàng, Hàn Như Liệt đối với ý nghĩ của Mộ Chỉ Ly cũng rõ ràng mấy phần. Đúng là, coi như là bọn họ có chút mâu thuẫn, nhưng dù sao cũng là người thân nhất, há có thể dễ dàng thành kẻ thù địch? Ban đầu, Mộ gia đối xử như vậy Chỉ Ly nhưng Chỉ Ly vẫn có thể xem bọn họ là người một nhà, chỉ hy vọng này Bạch gia không nên khăng khăng một mực, nếu không nghe lời…
Đệ tử Bạch gia phảng phất như mắt điếc tai ngơ, đối với giễu cợt của Lăng gia không có nghe được . Bọn họ đã ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, cũng tới lúc không cần nhẫn nhịn nữa.Những người lên tiếng vũ nhục người của bọn họ tất phải trả một cái giá thảm trọng.
Mộ Chỉ Ly thu hồi ánh mắt của mình, trên mặt không có chút cảm xúc ba động, phảng phất lúc này Bạch gia không có bất kỳ liên quan nào với nàng cả. Khắc chế tâm trạng bản thân như vậy, không phải là người bình thường có thể làm được , cho dù là đối mặt Bạch gia, nàng cũng có thể điều chỉnh thật tốt tâm trạng của mình trong thời gian ngắn.
Song, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng không bình tĩnh giống như thể hiện trên mặt, dù sao Bạch gia đối với nàng có ý nghĩa thật sự là quá lớn.Từ ngày nàng biết được chân tướng nàng đã bắt đầu nghĩ một ngày nào đó nhất định phải đối mặt Bạch gia, mà hôm nay rốt cuộc cũng tới.
Gia tộc này cùng nàng có ngàn vạn dây dưa, mẹ ruột của nàng bây giờ còn đang ở Bạch gia. Nếu là nói Lôi gia lời mà nói…, nàng có thể khẳng định nàng sẽ xem Lôi gia như tử địch, mặc dù nàng không nói, nhưng là ở trong lòng của nàng đã sớm đã quyết định, chỉ cần nàng sống, nàng thề sẽ phá hủy hoàn toàn Lôi gia! Nàng muốn Lôi gia phải trả giá thật nặng cho chuyện mà bọn hắn đã làm ban đầu, khiến cho người một nhà bọn họ chia lìa nhiều năm như vậy.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly thu hồi ánh mắt, Bạch Mạch Lãnh cũng đang nhìn tới Mộ Chỉ Ly. Hắn cũng không hiểu mình tại sao lại chú ý tới một nữ hài tử như vậy, chỉ là nàng ấy thật sự làm cho người ta phải liếc mắt . Áo trắng trên người của nàng, tuy đơn giản nhưng lại nổi bật lên tư sắc giống như thiên nhân của nàng, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì rất khó tưởng tượng được trong cuộc sống thậm chí có một cô gái như thần nữ như vậy, chỉ một cái nhìn liền làm cho người ta không cách nào quên được.
Gương mặt sắc sảo, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng, dù vẻ mặt vô cảm, nhưng đã sớm thắng được các loại vẻ mặt. Nàng ấy chỉ lẳng lặng đứng ở đó, có thể làm cho người ta bỏ qua hết thảy xung quanh, giống như di thế*(lạ lùng) mà độc lập làm cho người ta nhìn một cái liền dễ dàng tập trung vào người nàng.
Chẳng qua nguyên nhân để cho Bạch Mạch Lãnh chú ý tới nàng như vậy cũng không phải là Mộ Chỉ Ly xinh đẹp, mà là tướng mạo của nàng ấy!
Lấu tâm tính của Bạch Mạt Lãnh, lúc này trong mắt cũng hiện lên vẻ không thể tin được. Từ khi lần đầu tiên nhìn thấy cô gái này, hắn đã sinh ra cảm giác thân cận, đối với loại người tâm cảnh cực cao như bọn hắn mà nói, loại tình huống này là căn bản không thể nào xuất hiện , nhưng lại là hết lần này tới lần khác lại xuất hiện.
Để cho hắn kinh ngạc là vì sao cô bé này lớn lên giống như muội muội mình như vậy? Mặc dù khí chất có chênh lệch không nhỏ, nhưng mặt mày lại tương tự tới cực điểm, gặp nàng ấy như phảng phất thấy được muội muội Mạt Lăng của mình.
Khó có thể nghĩ trên đời lại có hai người giống nhau như vậy? Suốt hai mươi năm hắn đã không có nhìn thấy qua Mạt Lăng rồi, trong đầu hắn chính là bộ dáng Mạt Lăng hai mươi năm trước, các nàng thật sự là quá giống. . . . . .
Tuổi của Mạt Lăng gấp đôi tuổi của cô bé này, chẳng qua là bộ dáng của người tu luyện không phải là dễ dàng già đi như vậy, nếu là Mạt Lăng ở chỗ này lời mà nói…, mọi người nhất định sẽ cho là bọn họ là một đôi tỷ muội!
Bỏ qua nội tâm rung động, Bạch Mạch Lãnh thu hồi ánh mắt. Nghĩ đến đây chỉ là trùng hợp, nàng ấy làm sao có thể có quan hệ cùng với muội muội của mình đây?Mình thật đúng nhớ muội muội đến hồ đồ rồi.
Ánh mắt của Bạch Mạch Lãnh khiến ba người đang đứng tại chỗ cũng ngẩn ra. Hàn Như Liệt nhìn Bạch Mạch Lãnh, nhiều người như vậy hắn cũng không nhìn chỉ có nhìn chăm chú Chỉ Ly, đây tuyệt đối không phải là một trùng hợp, có thể hắn đã phát hiện? Thiên nhi như có điều suy nghĩ nhìn Bạch Mạch Lãnh như có điều suy nghĩ , nàng có thể cảm giác được nam tử này rất không đơn giản. Chẳng qua là hắn với Mộ Chỉ Ly có liên hệ thế nào, mới vừa rồi ánh mắt Bạch Mạch Lãnh nàng xem rõ ràng, rõ ràng là một loại ánh mắt như nhìn thấy cố nhân.
Nghĩ đến, hẳn là Chỉ Ly giống mẫu thân nàng, cho nên hắn mới có chú ý tới nàng ấy sao. Thôi, những thứ này cũng không cần quá để ý, Chỉ Ly tham dự Trục Đỉnh Tái Sự lần này vốn không phải là tính toán ngả bài với Bạch gia sao?
Các thế lực liên tiếp xuất hiện, chỉ là trong thời gian nửa canh giờ , sân vốn là trống rỗng lúc này đã đứng đầy người. Dĩ nhiên không thể dùng từ chật chội để hình dung, lần này tổng cộng có hai mươi thế lực tham gia, cho nên cũng chỉ có hai ba trăm người đứng ở đây thôi.
So với sân khổng lồ này mà nói thật sự không coi là cái gì, nhìn kỹ một phen sau, cơ hồ tất cả thế lực cũng đã đến, chỉ có một thế lực tới chậm, chính là cừu địch của Mộ Chỉ Ly —— Lôi gia.
Lại sau nửa canh giờ.
Lôi gia vẫn không có dấu hiệu xuất hiện, không thiếu người chân mày nhíu lại.Loại thời khắc mấu chốt này, Lôi gia còn tới chậm như vậy cũng chỉ có một cái giải thích —— Lôi gia là cố ý .
Bọn họ cố ý để cho mọi người ở chỗ này chờ bọn họ, cái này mặt mũi thật đúng là khá lớn. Các thế lực dù không có trực tiếp chửi ầm lên, nhưng từ biểu hiện của bọn hắn thì cả đám đều không còn cảm xúc kiên nhẫn nữa.
Dù sao thế lực có thể xuất hiện ở nơi này không có một cái nào là đơn giản , bình thường dám để cho bọn hắn chờ người có thể nói là không có, nhưng bây giờ một Lôi gia lại khiến cho bọn hắn tụ tập ở chỗ này chờ, chẳng phải là đè ép mặt mũi của bọn hắn?
Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ châm chọc, Lôi gia này thật đúng là lấy lòng mọi người. Xem ra qua nhiều năm như vậy phong cách của bọn hắn chẳng những không có thay đổi, ngược lại ngày càng cuồng vọng. Chẳng lẽ thế lực của bọn họ đã phát triển đến mức có thể miệt thị tất cả thế lực khác sao?
Nàng xem ra, Lôi gia làm như vậy không thể nghi ngờ là cực kỳ ngu xuẩn , bất quá như vậy cũng hợp tâm ý của nàng. Đối với nàng mà nói, Lôi gia tứ cố vô thân tự nhiên là càng tốt . Đối phương yêu sĩ diện, nàng chờ một lát thì có làm sao, không được bao lâu Lôi gia sẽ ở trên tay của nàng hoàn toàn hủy diệt!
Sau một lúc chờ đợi, rốt cục có người không nhịn được nói chuyện.
“Lôi gia thực sự quá phận a, để chúng ta nhiều người như vậy chờ gia tộc bọn hắn là có ý gì!”
“Những năm gần đây Lôi gia làm việc càng ngày càng lớn lối, lúc này hẳn là không coi chúng ta vào đâu rồi! Chẳng lẽ bọn họ cho là bọn họ có thể một tay che trời được !
“Kể cả có loại gia tộc không biết trời cao đất rộng này, nếu không muốn tham gia liền trực tiếp đừng tới là được!”
Lần này nói chuyện cũng không phải là đệ tử, mà là thủ lĩnh của ba thế lực . Lời này vừa nói ra cũng không có bất kỳ người nào phản bác, Hành động của Lôi gia đã khiến cho nhiều người tức giận.
Thấy thế, thủ lĩnh Lăng gia không khỏi lên tiếng : “Bạch Mạch Lãnh, Bạch gia các người không phải là cùng Lôi gia xưa nay giao hảo sao? Nghĩ đến chuyện của Lôi gia các ngươi hẳn là rõ ràng nhất.”
“Ân, ban đầu Bạch gia cùng Lôi gia còn chuẩn bị đám hỏi rồi, bất quá cuối cùng cũng là không giải quyết được gì à. . . . . .”
Mục đích của Lăng gia rõ ràng, thành môn thất hỏa ương cập trì ngư*(cổng thành bị cháy thì áo cá cũng bị vạ lây bất ngờ tương đương với câu thành ngữ VN “tai bay vạ gió”), hắn không thể nghi ngờ là muốn mọi người đem đầu mâu chĩa vào Bạch gia. Phải biết rằng hai mươi năm, Bạch gia mâu thuẫn với Lăng gia không ít, mặc dù những năm gần đây Bạch gia đối với bọn họ có chút nhẫn nhịn, bọn họ như cũ không buông tha bất kỳ cơ hội đả kích Bạch gia nào.
Không ít người đều nhìn tới Bạch gia , quả thực trong tất cả các thế lực nơi này, chỉ có Bạch gia là có quan hệ cùng Lôi gia.
Lúc Lăng gia nói tới Bạch gia có đám hỏi với Lôi gia,sắc mặt Bạch Mạch Lãnh đột nhiên lạnh xuống, hàn mang hướng tới người nói chuyện: “Lăng Vọng Luân, người thực không biết xấu hổ. Bạch gia ta lúc này đã không còn bất cứ quan hệ nào cùng Lôi gia , không nên lại đem ta cùng với Lôi gia nói nhập làm một!”
Người ở chỗ này sửng sốt, những lời này là có ý gì? Bạch gia lúc này không có bất cứ quan hệ nào cùng với Lôi gia? Nhất là câu nói sau cùng, ý tứ rất rõ ràng, Bạch gia phủi sạch quan hệ cùng Lôi gia!
Bạch gia và Lôi gia đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Lúc trước Bạch gia vẫn chưa từng lộ diện, lúc này vừa xuất hiện liền tung ta một cái tin giật gân. Phải biết rằng Bạch Mạch Lãnh chính là gia chủ kế nhiệm của Bạch gia , lời của hắn nói tuyệt đối không phải là vô căn cứ.
Sắc mặt Lăng Vọng Luân có thể nói là khó coi tới cực điểm, những lời này của Bạch Mạch Lãnh quả thực không lưu lại đường sống !
“Bạch Mạch Lãnh, lời này của ngươi là có ý gì?
“Ta có ý gì? Chẳng lẽ đơn giản như vậy ngươi cũng không hiểu rồi?” Bạch Mạch Lãnh cười nhạo nói: “Lăng Vọng Luân, ta cho ngươi biết. Chớ có cho rằng những năm gần đây chúng ta đối với các ngươi khách khí mấy phần liền lớn lối, hành xử của ngươi như vậy có gì bọn du côn vô lại!”
Nghe được Bạch Mạch Lãnh nói, Lăng Vọng Luân không giận ngược lại cười: “Bạch Mạch Lãnh, Bạch gia ngươi thực lực bây giờ chúng ta quá nữa đã rõ ràng , các ngươi nếu là tiếp tục điệu thấp thì cũng thôi, chẳng lẽ đối với các ngươi hòa hoãn mấy phần liền tự cho là …. ?”
“Lăng Vọng Luân, ngươi quá tự cho là đúng. Từ đầu tới cuối, Bạch gia ta tới bây giờ cũng chưa từng nhìn tới Lăng gia.Nếu là muốn động thủ mà nói…, hướng về phía chúng ta đi là được!” Sắc mặt của Bạch Mạch Lãnh lạnh lùng lên tiếng nói.
Hắn Bạch gia ẩn nhẫn liễu nhiều năm như vậy, xem ra rất nhiều gia tộc cũng đã quên thực lực ban đầu của Bạch gia, xem ra phải cho bọn họ hảo hảo kiến thức một chút thực lực của bọn họ rồi! Thật là con cọp không phát uy, cho là bọn họ là mèo bệnh a.
Bạch Mạch Lãnh cũng không để ý tới Lăng Vọng Luân nữa, ý tứ của hắn rất rõ ràng, nếu là có ý kiến với lời của hắn thì trực tiếp động thủ đi, Bạch gia sẽ phụng bồi !
Lăng Vọng Luân nhìn chằm chằm Bạch Mạch Lãnh, một hồi lâu nói không ra lời, hôm nay Bạch gia như thế nào vậy? Làm sao trước sau biến hóa lớn như vậy? Trong lúc nhất thời hắn cũng không rõ ràng lắm nông sâu của Bạch gia , hắn cũng không dám nói gì.
Dù sao thực lực cường hãn của Bạch gia lúc trước bọn họ còn nhớ rất rõ ràng, những năm gần đây mặc dù mọi người đều cho rằng thực lực của Bạch gia yếu bớt rất nhiều, nhưng bọn họ cũng chỉ là đoán thế chứ chưa bao giờ từng chân chính nhìn thấy qua Bạch gia thể hiện thực lực, nội tình của Bạch gia đến tột cùng như thế nào bọn họ căn bản không rõ ràng lắm.
Lời của Bạch Mạch Lãnh không riêng gì nói cho Lăng gia nghe, mà để cho các thế lực ở đây đều nghe được rõ ràng. Lời nói này cùng thái độ của Bạch gia hôm nay, mọi người khẽ biến sắc, Bạch gia, dường như thay đổi. . . . . .
Mí mắt của Mộ Chỉ Ly buông xuống, nhưng trong lòng thì dậy sóng.Quan hệ giữa Bạch gia cùng Lôi gia có chiết xuất, chuyện này là như thế nào? Trong đầu không thể không xuất hiện một cái ý nghĩ, chẳng lẽ bởi vì chuyện của mẫu thân và cha?
Nếu thật sự là như thế thì không thể tốt hơn, hôm nay nàng không chắc chắn chính là của thái độ của Bạch gia. Bạch gia đến tột cùng là cảm giác mình là sĩ nhục của Bạch gia mà tùy ý Lôi gia giết chết của mình, hay có gì bất đắc dĩ mà nàng không biết.
Chỉ có kế tiếp đối chất cùng với Bạch gia thì mình mới có thể biết được, chỉ là đã đợi nhiều năm như vậy, đợi thêm nữa một chút nàng thật sự không coi là cái gì.
Thiên nhi vỗ vỗ bả vai Mộ Chỉ Ly, nàng sao có thể không biết trong lòng Chỉ Ly lúc này. Vốn là nàng cũng cho là Bạch gia cùng Lôi gia là rắn chuột một ổ, Chỉ Ly muốn đối phó chính là hai gia tộc cường cường liên hiệp, nhưng là bây giờ xem ra cũng không phải là như thế.
Ít nhất cục diện cường cường liên hiệp tan rã rồi, hơn nữa từ thái độ của Bạch gia mà xem, bọn họ đối với Lôi gia cũng là có khúc mắc không nhỏ, mặc dù không có trực tiếp nói ra, nhưng là từ khẩu khí của Bạch Mạch Lãnh liền có thể đủ phân tích ra .
Có lẽ, cũng không phải như suy nghĩ bọn họ trước đây.
Trong lúc mọi người ở đây nghị luận rối rít , một nhóm người cũng chậm rãi xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, trừ Lôi gia để cho bọn họ đợi lâu như thế còn có thể là ai?
Lôi gia như không có việc gì tiêu sái đến phía trước, tới thuộc về vị trí của bọn hắn, phảng phất không có nhìn thấy sự bất mãn của các thế lực khác.
Người dẫn đầu Lôi Tiêu Tuấn cười lên tiếng nói: “Thật là không tốt, trong gia tộc ra xảy ra một chút chuyện nên mới trì hoãn như vậy. Để cho chư vị chờ lâu như vậy Lôi gia ta thật sự đắc tội quá, ”
Mặc dù luôn miệng nói không tốt, nhưng là trên mặt Lôi Tiêu Tuấn một chút ý xin lỗi cũng không có, ngược lại hắn tràn đầy đắc ý, phảng phất để cho mọi người chờ bọn họ vốn là một chuyện đương nhiên
“Có việc trì hoãn thế thì cũng không có cách nào , Lôi gia thật đúng là gia đại nghiệp đại, lắm chuyện bận rộn a.” Thủ lĩnh Tần Vô Thương Quyết Vân phái giọng bất âm bất dương nói, hiển nhiên là ý châm chọc Lôi gia.
Lý do của Lôi gia căn bản là không có người tin tưởng, thật tâm xin lỗi cũng không phải là tác phong của Lôi gia.
“Đó là tự nhiên.” Lôi Tiêu Tuấn phảng phất không có phát hiện đối phương châm chọc , gật đầu đáp: “Giống như không có thực lực, nghĩ có chuyện trì hoãn cũng không có a!”
“Lời này của ngươi là có ý gì!” Tần Vô đả thương tức giận nói
“Tần trưởng lão chớ để kích động, ta cũng không phải là nói ngươi, cần gì như vậy vội vàng đây.” Lôi Tiêu Tuấn không thèm để ý nói: “Nếu mọi người đến đông đủ, kia liền bắt đầu đi sao. Lần này Trục Đỉnh Tái Sự thật đúng là làm cho người ta mong đợi a. . . . . .”
Cuồng vọng! Lớn lối!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...