Toàn thân Mạc Liên cung chủ như một ngọn lửa đỏ rực, nương theo hai dải hồng lăng , lấy thế sét đánh không kịp bưng tai hướng về phía Phong Nhược Ngôn, cơn tức mười phần, sức bật mười phần, áp lực mười phần, người bên phía Phong Nhược Ngôn nhìn một màn này đều không khỏi ngưng thở, xong rồi, chiêu thức này của Mạc Liên cung chủ, ngay cả người đứng cạnh chiến trường như bọn họ cũng có thể cảm nhận được khí thế của nó có bao nhiêu cường hãn, như vậy Phong chủ tử nhà mình chẳng phải là…… Bọn họ đều là thủ hạ trung thành của Hiên Viên Lưu Phong , đối với nữ chủ tủ này, tuy rằng trước đây khi nghe được rất nhiều tin đồn về nàng đều cho rằng Phong Nhược Ngôn không xứng với vương gia nhà mình, nhưng mà trong khoảng thời gian gần đây, bọn họ đi theo Hiên Viên Lưu Phong cũng may mắn biết đến một Phong Nhược Ngôn tao nhã tuyệt thế vô song, tư thái nàng tiêu sái mà cuồng ngạo ,đây không phải là trời sinh một đôi với chủ tử nhà mình sao, những cái trước kia có là cái gì chứ, cho nên hiện tại bạn họ là thật tâm muốn Phong Nhược Ngôn trở thành chủ tử chính mình, và đương nhiên sẽ không ai muốn chủ tử nhà mình bị người khi dễ ! Trong lúc mọi người đều lo lắng cho an nguy của mình, bản thânPhong Nhược Ngôn ngược lại vẫn như cũ, quần áo hồng y, tùy ý đứng ở đó đón gió làm vạt áo tung bay, không hề có dấu hiệu sẽ né tránh, giống như căn bản không nhận thấy có một hơi thở khủng bố đang hướng phía mình đánh tới! Nhìn lại Hiên Viên Lưu Phong, hắn cũng không có chút dấu hiệu lo lắng nào, khóe miệng vẫn như trước giữ nụ cười ấm áp, nhìn thân ảnh yêu kiều đứng trong sân của Phong Nhược Ngôn mười phần sức mạnh, mười phần cuồng ngạo! Thủ hạ của Hiên Viên Lưu Phong trông thấy hai chủ tủ nhà mình như vậy, tự nhiên cũng cố gắng áp chế xúc động trong lòng muốn lao đến cứu Phong Nhược Ngôn, bọn họ theo Hiên Viên Lưu Phong cũng không chỉ mới một năm rưỡi, đối với Hiên Viên Lưu Phong có một sự sùng bái không lý do, hiện tại thấy Hiên Viên Lưu Phong cũng không có biểu hiện lo lắng cho Phong Nhược Ngôn, bọn họ tự nhiên cũng thấy yên lòng! Nhưng mà Yến Du Trần giờ phút này tâm sớm đã mắc tới cuống họng, lại thấy Hiên Viên Lưu Phong thế nhưng lại thờ ơ, trong mắt liền đỏ bừng một mảnh! “Ngôn Ngôn, cẩn thận!” Yến Du Trần cuối cùng nhịn không được liền kêu ra tiếng, nhưng mà lời hắn vừa nói cũng là lúc dải hồng lăng trong tay Mạc Liên cung chủ đi tới trước mặt Phong Nhược Ngôn , hơn nữa lại trục tiếp nhằm vào cổ Phong Nhược Ngôn mà đánh tới. “A, ta còn cho rằng ngươi cũng có chút lợi hại cơ!” Nhìn thấy Phong Nhược Ngôn không có trốn tránh, ở trong mắt Mạc Liên cung chủ chính là Phong Nhược Ngôn bị khí thế của mình trấn áp, sợ tới choáng váng rồi, Mạc Liên cung chủ liền nở nụ cười độc ác âm ngoan thị huyết! Không thể phủ nhận, nữ nhân này rất đẹp, hơn nữa so với chính mình còn đẹp hơn vài phần, nhưng mà bản thân nàng ta sao có thể cho phép trên thế gian này có ngưởi xinh đẹp hơn mình , huống chi nữ nhân còn cùng Hiên Viên Lưu Phong dây dưa cùng một chỗ, cho nên, nếu chỉ một chiêu lấy mạng thì quá mức tiện nghi cho Phong Nhược Ngôn rồi, nàng muốn đem khuôn mặt đó vẽ thêm vài nét, phải cho Hiên Viên Lưu Phong nhìn thấy bộ dáng khuôn mặt xấu xí của nữ nhân này, để cho hắn thấy được, người xinh đẹp nhất thế gian này chính là Mạc Liên cung chủ nàng, đứng ở bên người hắn, cũng chỉ có thể là Mạc Liên cung chủ nàng, vĩnh viễn là như thế ! “Nữ nhân kia,ta hôm nay sẽ từ từ tra tấn ngươi, để cho nam nhân ngươi yêu mến nhìn thấy được bộ dạng xấu xí của ngươi, ha ha, ngươi chịu chết đi!” Nói xong hồng lăng trong tay Mạc Liên cung chủ vốn muốn hướng tới cổ Phong Nhược Ngôn bỗng nhiên một cái chuyển sang quấn quanh người Phong Nhược Ngôn, một cái khác là trực tiếp đánh về phía mặt Phong Nhược Ngôn! Phong Nhược Ngôn nghe được nữ mà đầu Mạc Liên nói như vậy, trên mặt hiện lên một tia cười lạnh! Nũ nhân bò sữa tự đại cuồng ngạo này, thật sự là làm cho Phong Nhược Ngôn không còn gì để nói, nguyên bản một kích hừng hổ vừa rồi, Mạc Liên cung chủ kia hiển nhiên là chỉ dùng nửa phần công lực bên trong, Phong Nhược Ngôn nàng cũng sẽ không như những nữ nhân cuồng ngạo mà cho rằng bản thân được Hiên Viên Lưu Phong truyền cho công lực là sẽ vô địch thiên hạ, một chiêu vừa rồi cho thấy thực lực của Mạc Liên cung chủ, chính mình không chỉ kém có chút ít thôi đâu! Cho nên chính mình còn cần phải dùng đến Tê Phượng tiêu chống lại thử xem! Nhưng là chính mình sẽ rút ra Tê phượng tiêu, làm sao nghĩ vậy cái nữ nhân thế nhưng chính mình đã đem lực đạo cấp tiết ra hơn phân nửa, lời nàng ta nói cũng không khó nghe ra, nàng ta muốn cùng nàng chơi trò mèo vợn chuột đây! Chính là, không biết nên nói là mèo vờn chuột hay là chuột bắt mèo nha! Nghĩ như vậy, Phong Nhược Ngôn đem công lực trong thân thể tập trung lại, mắt thấy hồng lăng sắp bay tới, Phong Nhược Ngôn vẫn như trước không có tránh né, thân mình rất nhanh đón lấy hồng lăng trước mặt, rất dễ dàng hóa giải lực sát thương của hồng lăng, sau đó đi tới trước vẻ mặt khiếp sợ của Mạc Liên cung chủ, dưới chân cững không chút lưu tình, nguyên bản muốn đá vào bụng nữ nhân này, nhưng là ánh mắt không khỏi hướng lên phía trên, nhìn đến đôi gò bồng đảo trắng bóng kia, Phong Nhược Ngôn đột nhiên nổi lên ác tâm, Mạc Liên cung chủ vốn đoán rằng chân kia sẽ đáp xuống bụng mình nhưng tuyệt đối không nghĩ đến Phong Nhược Ngôn sẽ đổi hướng tới hai ngọn núi cao ngất của mình! Một cước này của Phong Nhược Ngôn lực đạo không hề vừa phải, cho dù Mạc Liên cung chủ công lực thâm hậu, nhưng là địa phương mẫn cảm của nữ nhân bị Phong Nhược Ngôn đá như vậy, đau đớn vô cùng khó nhịn! Rồi sau đó Phong Nhược Ngôn nương theo lực đạo một cước này, trực tiếp phi thân hai trượng có hơn! “Ai, Mạc Liên cung chủ, thỉnh tha thứ cho ta, ta thật sự là vô tâm , nơi nào đó của ngươi trắng bóng một mảng như vậy thật là chói mắt, nếu không tiếp đón tốt một chút, thực sự là không phải đạo với bộ trang phục của cùng phụ kiện của ngươi hôm nay a!” Phong Nhược Ngôn đứng ở cách đó không xa, từ trên cao nhìn xuống Mạc Liên cung chủ ngồi xổm dưới đất che ngực, bày ra dáng vẻ vô lực buông tay, thè lưỡi, bộ dáng cười khẽ mang theo một tia ác liệt, giống như một chút cũng không nhìn thấy vẻ mặt phẫn hận cùng bộ dáng chật vật của Mạc Liên cung chủ! “Ha ha ha!” Nhìn thấy Phong Nhược Ngôn vô sự, lại còn trực tiếp đập cho cái nữ nhân kiêu ngạo kia một cước, nhóm thủ hạ của Hiên Viên Lưu Phong nhất thời liền buông lỏng tâm tư, sau đó lại nghe nữ chủ nhân nhà mình ác liệt nói như vậy, tức khắc liền nhịn không được đều nở nụ cười! Mặc dù là hiểu rõ Phong Nhược Ngôn, Hiên Viên Lưu Phong cũng thật không ngờ vật nhỏ nhà mình sẽ trực tiếp đá vào nơi đó của nữ nhân kia, nhất thời làm cho Hiên Viên Lưu Phong thấy hết nói nổi, rồi sau đó nhớ đến ngày sau khi hai người họ thân thiết, Phong Nhược Ngôn từng nói, nếu có một ngày bản thân phụ bạc nàng, sẽ làm cho chính mình không thể giao hợp, Hiên Viên Lưu Phong không khỏi đánh một cái rùng mình! Lúc trước còn tưởng rằng vật nhỏ chỉ nói đùa thôi, nhưng mà hiện tại nhìn ví dụ thực tế mà tàn khốc này, hiển nhiên, vật nhỏ nhà hắn là một người ác thú vị nha! Sao đó lại nghĩ, chính mình hiển nhiên sẽ không cho nàng cơ hội làm cho bản thân không thể giao hợp, bởi vì chính mình sẽ yêu nàng đời đời kiếp kiếp! Nhưng ai có thể biết nữ nhân này khi nào thì ác thú vị phát tác, tùy tiện liền đối với người khác đá đâu, nếu nữ nhân còn tạm được, nhưng mà nam nhân nơi đó…… Sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong tức thì đen như đáy nồi, xem ra chính mình phải đem thói xấu đá người này của nàng sửa lại mới được! Mà Phong Nhược Ngôn cũng nhận thấy được sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong có điểm thay đổi , nhìn Hiên Viên Lưu Phong có điểm mạc danh kỳ diệu !(khó hiểu, chẳng biết tại sao) “A!” Yến Du Trần lắc đầu cười, hắn như thế nào lại quên, nữ nhân này làm sao có thể để mình chịu thiệt, cơ thiếp lúc trước trong Thụy vương phủ không phải là kiệt tác của nữ nhân này hay sao, hiện tại, chậc chậc, nàng thật hiểm, xem ra Phong Nhược Ngôn là người tuyệt đối không thể đắc tội, nếu có ai mà biết nàng có hay không đá ngực nữ nhân hay là hướng nơi kia của nam nhân mà đá chứ! Bất quá trong lòng Yến Du Trần cũng hiện lên nghi hoặc, công lực lúc trước của Phong Nhược Ngôn như thế nào hắn biết rõ , nhưng là mới chỉ qua một thời gian , nàng liền…… Ánh mắt Yến Du Trần ở trên người Phong Nhược Ngôn cùng Hiên Viên Lưu Phong lưu chuyển, không khỏi trở nên có chút thâm thúy! “Ngươi muốn chết!” ma đầu Mạc Liên trừng trừng nhìn Phong Nhược Ngôn, thật hận không thể đem nàng ăn xuống, khi nàng mở miệng nói chuyện, khóe miệng liền phun ra một búng máu tươi, chảy qua mũi, môi cùng cằm! “Ta còn muốn theo gia vương gia nhà ta song túc song phi, làm sao có thể chết chứ!” Phong Nhược Ngôn không buông tha cơ hội đả kích kẻ định, nhân cơ hội lại nói móc Mạc Liên cung chủ! “Tiện nữ, chết , ngươi mau chết đi!” Mạc Liên quả nhiên bị chọc tức, vận nội lực trong người, cũng không biết là ma nữ Mạc Liên tập loại võ công gì, Phong Nhược Ngôn chỉ cảm thấy không khí xung quanh nháy mắt nóng lên, đồng thời cuồng phong nổi lên, tạo thành một cơn lốc xoáy liệt hỏa đở rực nhanh chóng đánh về phía Phong Nhược Ngôn ! “Liệt hỏa thần chưởng…… Cư nhiên là liệt hỏa thần chưởng!” Yến Du Trần nhịn không được kinh hô ra tiếng! Sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong cũng hơi hơi đổi, trong mắt cũng dâng lên tia gợn sóng, nữ nhân này lại có thể luyện được liệt hỏa thần chưởng, sau đó nghĩ đến cái gì, sắc mặt đột nhiên phát lạnh, tay nàng quả nhiên đủ dài, ngay cả Di Hoa cung cũng có liên hệ với nàng ta…… Phong Nhược Ngôn nghe được lời Yến Du Trần cũng cả kinh, liệt hỏa thần chưởng? Loại chiêu số này là lần đầu nghe thấy, mà càng làm cho Phong Nhược Ngôn kinh ngạc là, tại dòng khí lốc xoáy kéo theo kia, chân lực trong cơ thể nàng không cách nào vận lên được, dường như chỉ có thể tùy ý để cơn xoáy của liệt hỏa kia cắn nuốt! Mà lốc xoáy trước mắt kia, Phong Nhược Ngôn có thể cảm giác được bên trong có một một cỗ khí lực cường đại, lực tàn phá so với vụ nổ phát sinh trước khi nàng chết kiếp trước không thua kém là bao, Phong Nhược Ngôn không chút nào hoài nghi nếu bản thân thật sự bị lốc xoáy này chạm vào, chắc chắn sẽ bị thiêu rụi không còn chút gì, trực tiếp hóa thành tro bụi! Rồi sau đó trong lòng Phong Nhược Ngôn nhảy lên một cái, lửa? Phong Nhược Ngôn nghĩ tới, không phải Tê Phượng tiêu của nàng có thể đóng băng hết mọi vật sao? Không biết là băng của nàng so với ngọn lửa lốc xoáy kia cái nào lợi hại hơn! Phong Nhược Ngôn đem Tê phượng tiêu từ trong tay áo rút ra, ngày ấy Hiên Viên Lưu Phong đã đem phương pháp khống chế Tê Phương tiêu dạy cho nàng rồi! Chính mình là chủ nhân mà Tê Phượng tiêu nhận định, chỉ cần đem nội lực của chính mình rót vào trong, Tê Phương tiêu có thể biến đổi theo ý nguyện của chủ nhân! Một khắc cuối cùng trước khi Phong Nhược Ngôn bị cơn lốc xoáy kia cắn nuốt, tất cả mọi người đều không đành lòng nhìn một màn này xảy ra, dường như kết cục bị cơn lốc liệt hỏa thần chưởng căn nuốt của Phong Nhược Ngôn là sự đã định, không thể tránh khỏi, mà Phong Nhược Ngôn lại nhìn nữ ma đầu Mạc Liên trên mặt lộ ra sắc mắt đắc ý dữ tợn kia! Phong Nhược Ngôn giơ lên Tê Phượng tiêu, trong nháy mắt, hình thức đột nhiên đảo ngược! Kinh hãi, mọi người ở đây đều sợ đến ngây người! Người vốn nghĩ sẽ vùi thân trong lửa đỏ là Phong Nhược Ngôn lại vẫn như cũ hồng y liễm diễm đứng nơi đó đón gió, tư thế độc lập, mà Mạc Liên cung chủ nguyên bản đang không ngừng đắc ý kia lại bay ra ngoài ba thước, trong miệng hộc máu tươi! Mà kia cổ lốc xoáy nóng cháy kia …… Phong Nhược Ngôn nhìn cầu vồng đang dần tan biến trước mặt , ách, bởi vì thứ ấy ở bên ngoài Phong Nhược Ngôn theo Tê phượng tiêu đông lạnh thành bông tuyết, mà bên trong lại vẫn như trước xoay chuyển lửa đỏ, giống như một tòa lâu đài, dưới ánh nắng mặt trời, phản chiếu hình ảnh lung linh kì ảo, vậy nên tạm gọi nó như cầu vồng đi! Bởi vì, những câu chuyện đẹp , đều nhanh chóng biến mất vô hình Mà tâm tư Phong Nhược Ngôn cũng theo sự việc xảy ra lắng xuống dưới, Tê Phượng tiêu này quả nhiên là thứ tốt, quả nhiên đủ cường lực! Sau đó Phong Nhược Ngôn không nhìn đến ánh mắt khiếp sợ của mọi người, trực tiếp hướng về phía người đang bị thương nặng là Mạc Liên cung chủ đi đến! Nữ mà đầu Mạc Liên hiển nhiên là vì thu thế không kịp, bị chính mình lửa cháy thần chưởng cấp phản phệ ! Phong Nhược Ngôn đứng ở trước mặt nàng ta, mà ánh mắt Mạc Liên nhìn Phong Nhược Ngôn cũng tràn ngập khiếp sợ, tràn ngập không dám tin! “Tê Phượng tiêu, đây là Tê Phượng tiêu?” Mạc Liên nhìn chằm chằm Tê Phượng tiêu vẫn còn tỏa ra hàn khí bức người trong Phong Nhược Ngôn, nghiến răng nghiến lợi hỏi! Phong Nhược Ngôn cầm Tê Phượng tiêu trong tay thưởng thức một lượt, rồi sau đó nói: “Như ngươi đã thấy, đây đúng là Tê Phượng tiêu!” Mà Phong Nhược Ngôn vừa dứt lời, trong lòng những người ở đây bắt đầu dậy sóng , Thiên Hạ lâu nhận chủ ngày ấy, trong bọn họ có một số người không có mặt ở Thiên Hạ lâu, tuy rằng cũng nghe được không ít tin đồn, nhưng mà lời đồn vẫn chỉ là lời đồn mà thôi, làm sao có thể bằng những điều đáng sợ họ vừa chứng kiến! Hóa ra đây chính là uy lực Tê Phượng tiêu trong truyền thuyết, hóa ra, truyền thuyết không phải chỉ là truyền thuyết, truyền thuyết nói rằng có được Tê Phượng tiêu là có được cả thiên hạ, như vậy nếu truyền thuyết không chỉ là lời nói, vậy Phong Nhược Ngôn chẳng phải là…… Nữ ma đầu Mạc Liên cũng hai mắt trợn lên! “Không có khả năng, sẽ không , ngươi làm sao có thể là chủ nhân Tê Phượng tiêu ! Sẽ không , sẽ không …..” Ma đầu Mạ Liên có chút điên cuồng , bởi vì nàng ta biết rõ về Tê Phượng tiêu, nàng càng biết trên thế gian này chỉ có hai người có thể có được Tê Phượng tiêu, người khác nếu đến gần chắc chắn sẽ hôi phi yên diệt ! Nàng sớm chỉ biết rằng, một trong đó chính là Hiên Viên Lưu Phong, nàng ta cũng tưởng rằng bản thân là một chủ nhân khác của Tê Phượng tiêu, Tê Phượng, Tê Phượng, phượng phách Thiên Thần! Nàng ta cũng từng có cơ hộ đến gần Tê Phượng tiêu, nhưng là nàng ta sợ, sợ chính mình có thể biến mất khỏi thiên địa này, tất cả, nàng không dám chắc sẽ tồn tại một tia may mắn, cho nên, nàng ta vẫn không dám động tới Tê Phượng tiêu. Nhưng mà ông trời vẫn còn công bằng, vì vậy trên thế gian ngoại trừ Hiên Viên Lưu Phong, còn chưa có người khác có được Tê Phượng tiêu! Nhưng mà, hiện tại, người này lại xuất hiện, càng làm cho nàng ta không thể chấp nhận đó là, nữ nhân này cùng Hiên Viên Lưu Phong …… Điều này làm cho nàng ta như thế nào không hận, như thế nào có thể cam tâm? Mạc Liên điên cuồng, nàng ta nhanh chóng đứng người dậy, vận lực trực tiếp đánh về hướng Phong Nhược Ngôn , mà Phong Nhược Ngôn nhìn khuôn mặt lóe lên hận ý kia, trên mặt hiện lên cười lạnh, đồng thời bay người lên không trung, động tác trong tay cũng không hề chậm nửa nhịp, tám ngọn ngâm châm bay ra, cũng là hướng về phía mặt ma nữ kia mà đến! “Ba!” Đây là thanh âm có người ngã xuống mặt đất, mọi người nghe tiếng nhìn lại, cũng là bắt gặp Mạc Liên cung chủ như tiểu cẩu nằm trên mặt đất, khó coi đến cực điểm! Mà Phong Nhược Ngôn cũng phi thân về bên cạnh Hiên Viên Lưu Phong, thay đổi bộ dáng lãnh ngạo lúc trước, rúc vào trong lòng Hiên Viên Lưu Phong , vẻ mặt ủy khuất, nhu nhược! “Lão công, chàng cũng không đến giúp ta, xem ta mệt !” Phong Nhược Ngôn chu cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt bất mãn! “Lão công sẽ hảo hảo bồi thường cho nàng, ngoan!” Hiên Viên Lưu Phong nhìn vật nhỏ này, tâm nhất thời như có móng nhỏ cào đến ngứa ngáy, ở trên mặt Phong Nhược Ngôn hôn một cái, trấn an nói! “Ta……” Phong Nhược Ngôn đang muốn nói cái gì nữa, chung quanh lại liên tiếp vang lên tiếng hít khí lạnh! Hiên Viên Lưu Phong cũng nghe tiếng ngẩng đầu nhìn lại! Nhất thời tựa tiếu phi tiếu! “Quả nhiên không hổ là Nhược nhi bảo bối nhà ta! Họa rất có mĩ cảm!” Hiên Viên Lưu Phong vừa nói sau, thanh ấm hút khí lạnh càng tăng lên! Hiên Viên vương gia, không hổ là Hiên Viên vương gia, ngay cả tuyển vương phi đều là như vậy …… Ách, như vậy …… Nhìn nhìn lại người Hiên Viên Lưu Phong xưng là có mỹ cảm ? Mặt? Hay là nên gọi là mặt mào đây? Tám ngân châm cuối cùng Phong Nhược Ngôn bắn ra kia, không hề sai lệch, trực tiếp bắn tới trên mặt Mạc Liên cung chủ, lại không hề nhầm lẫn, trái bốn châm, phải bốn châm, ngân châm tà tà xẹt qua, hơn nữa chảy ra vết máu, giờ phút này thoạt nhìn thật giống tám cái râu mèo dài! Nha không, hơn nữa dáng người xinh đẹp của Mạc Liên cung chủ kia , nói là một con mèo đầu xỏ vô cùng thích hợp! Mọi người theo vừa rồi sau hút không khí trung phục hồi tinh thần lại, trong lúc nhất thời đều nhịn không được cười to ra tiếng! Mà Phong Nhược Ngôn lúc này cũng là bắt tại trên người Hiên Viên Lưu Phong, nhỏ giọng nói:“Lão công, trên ngân châm kia ta động tay động chân !” “Nha?” “Nữ nhân kia muốn vẽ hoa trên mặt ta, ta liền đem mặt của nàng ta vẽ loạn, hơn nữa về sau sẽ không thể trở lại như cũ !” “Đó là nàng ta nên chịu !” Hiên Viên Lưu Phong ôn nhu nói! “Nhưng mà ta cứ như vậy liền hủy đi dung mạo của một mỹ nhân như hoa như ngọc vậy, chàng không cảm thấy ta lòng dạ hiểm độc sao?” Phong Nhược Ngôn như trước không thuận theo bất mãn nhíu mày, ôn nhu nói! “Đứa ngốc, lão công chỉ cảm thấy loại chuyện như vậy không nên do Nhược nhi bảo bối động thủ, hẳn là giao cho lão công !” Ách, sủng nịch vô tội, Phong Nhược Ngôn ngọt ngào hết chỗ nói rồi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...