Y Sủng Cuồng Phi




Nghe vậy, nụ cười nghiền ngẫm nơi khóe miệng Phong Nhược Ngôn càng sâu , mắt lạnh nhìn hai người Quân Lạc Nhi, lạnh lùng nói “Thật không?” Dư quang nhìn thần sắc đắc ý của hai người Quân Lạc Nhi , Phong Nhược Ngôn âm thầm tính toán , hai người các nàng cuối cùng có âm mưu gì Những người vây quanh bên ngoài, đều bị người Phong Nhược Ngôn mang theo giải quyết xong, đám ô hợp đó có lẽ đều là do công chúa tự đại Quân Lạc Nhi này mang đến, nếu nàng đoán không sai, sự việc ngày hôm này đều do Thủy Vũ Hinh bày ra, Quân Lạc Nhi không có cái đầu óc như vậy, cho nên Thủy Vũ Hinh hẳn là có chỗ dựa. “Như thế nào, sợ hãi ? Đã chậm, hôm nay dù có thế nào, ngươi cũng không thể toàn mạng mà ra khỏi đây đâu!” Thủy Vũ Hinh thấy bộ dáng Phong Nhược Ngôn trầm tư ,liền nghĩ rằng nàng đang sợ hãi,ngông cuồng cười to. Từ khi lừa được Phong Nhược Ngôn tới, nàng căn bản không nghĩ rằng hôm nay sẽ thất bại! Hơn nữa quả thật như Phong Nhược Ngôn suy nghĩ, nàng có kế hoạch khác! Thấy bộ dáng càn rỡ của nàng ta, Phong Nhược Ngôn cười khinh miệt nói:“Ở trong mắt Phong Nhược Ngôn ta, căn bản không tồn tại hai chữ sợ hãi! Về phần hôm nay ai là người chết, thật mỏi mắt trông chờ! Thủy Vũ Hinh, ngươi có biết hay không? Cái sai của ngươi chính là lãng phí lòng tốt khi đó của ta, lãng phí ca ca ngươi dùng toàn bộ Thủy gia đổi cho ngươi một mạng, hừ, chỉ là bại tướng dưới tay của ta mà thôi, ngươi còn ở đó đắc ý cái gì !” “Ngươi……” ánh mắt Thủy Vũ Hinh trong nháy mắt hoảng hốt, rồi sau đó cáu giận trừng mắt nhìn Phong Nhược Ngôn, một màn trí nhớ không chịu nổi xuất hiện trong đầu, ả bị lưu manh làm nhục, bị lão khốn nạn kia dày vò nhục nhã, bị hủy dung, tất cả thống khổ thất bại nàng phải chịu đều do nữ nhân này ban tặng, nếu không phải do nàng ta, chính mình sớm đã gả cho Quân Vân Doanh, nếu không phải nàng…… mắt Quân Lạc Nhi lại nổi sát ý! “Phong Nhược Ngôn, cho dù ngươi mạnh miệng, cho dù hôm này ngươi có bản lĩnh bằng trời cũng không thay đổi được kết cục của ngươi đâu!” “Thật không, ý ngươi là những kẻ bên ngoài kia sao? Thuộc hạ mai phục bên ngoài của ngươi đã sớm bị người của ta giết sạch, Nay, các ngươi chỉ còn hai người. Mà người bên ngoài của ta cũng hơn một trăm người. Ngươi cho rằng dựa vào hai người các ngươi mà có thể coi trời bằng vung sao? Quân Lạc Nhi, Thủy Vũ Hinh, đấu với các ngươi! Thật là lãng phí thời gian của ta! Chỉ số thông minh của hai ngươi không bằng đứa trẻ lên ba!” Phong Nhược Ngôn sẳng giọng, tầm mắt âm thầm đảo qua hai người Quân Lạc Nhi . Nghe xong những Phong Nhược Ngôn nói, Quân Lạc Nhi không dám tin đứng bật dậy, cũng đã quên phản ứng như thế nào, năm trăm thị vệ hoàng cung được nàng an bài, sao có thể…… Trong khi đó Thủy Vũ Hinh lại dị thường bình tĩnh, ngày ấy ở Thiên Hạ lâu, ả tự nhiên cũng thấy được năng lực của Phong Nhược Ngôn, đối với nhũng gì hiện tại Phong Nhược Ngôn nói cũng không thấy ngoài ý muốn , hơn nữa ả tạo ra đám người Quân Lạc Nhi chỉ là đánh lạc hướng Phong Nhược Ngôn mà thôi, kế hoạch chân chính, hừ, để cho, sẽ làm cho Phong Nhược Ngôn ngoài ý muốn ! Quân Lạc Nhi hiển nhiên không tin lời Phong Nhược Ngôn, ả hướng tới bên ngoài hô to một tiếng:“Người tới! giết Phong Nhược Ngôn cho ta!” Đáp lại lời ả, chỉ có âm thanh không ngừng vọng lại của chinh mình. Sắc mặt ả đột nhiên trắng bệch. “Thủy Vũ Hinh, ngươi an bài như thế nào, hiện tại làm sao bây giờ, chúng ta bị vây quanh !” Quân Lạc Nhi hướng Thủy Vũ Hinh bực dọc quát to “Câm miệng! Có cái gì mà khẩn trương !” giờ phút Thủy Vũ Hinh cũng không còn khách khí với Quân Lạc Nhi, dù sao hiện tại Quân Lạc Nhi đã không còn giá trị lợi dụng , chờ trừ bỏ xong Phong Nhược Ngôn, Quân Lạc Nhi tự nhiên cũng không thể buông tha , Thủy Vũ Hinh hướng Quân Lạc Nhi gầm lên một tiếng! nhưng mà lúc này, trong lòng đã âm thầm cầu nguyện người nọ mau chút hành động. Bị một tiện nhân thấp kém lại quái dị quát, Quân Lạc Nhi nhất thời giận dữ đứng lên, vọt tới trước mặt Thủy Vũ Hinh vả một cái tát:“Tiên nhân ngươi, ngươi sao dám nói chuyện với ta như vậy , ngươi muốn chết có phải hay không!” Nhưng mà còn chưa đánh trúng mặt Thủy Vũ Hinh, đã bị Thủy Vũ Hinh dơ tay cản lại, rồi sau đó lại trực tiếp quăng Quân Lạc Nhi hai cái bạt tai! “Hừ, ngươi cho rằng mình vẫn là công chúa cao quý kia sao, chẳng qua chỉ là bông hoa rách nát bị ca ca mình chà đạp , ngươi thật không biết vị trí của mình ! Nói cho ngươi biết, hiện tại ngoan ngoãn nghe lời ta, chờ giải quyết Phong Nhược Ngôn, ta còn cho ngươi được chết thoait mái, nếu không…… thủ đoạn của ngươi, ta sẽ dùng hết trên người ngươi!” “Ngươi……” Quân Lạc Nhi bị Thủy Vũ Hinh đánh có chút mông lung , sắc mặt cũng có chút trắng bệch! Giờ phút này ả cuối cùng cũng chịu suy nghĩ cẩn thận, chính mình đã bị người lợi dụng, mà Thủy Vũ Hinh hiển nhiên là có chỗ dựa, nhưng mặc kệ là có người giúp nàng ta hay không, nàng cũng không bỏ qua cho mình ! Càng nghĩ càng đáng sợ, tay chỉ vào Thủy Vũ Hinh không ngừng run run, dần dần, ả ngồi bất động dưới đất . Phong Nhược Ngôn nhìn một màn chó cắn chủ trước mặt, hết sức vui vẻ, cuối cùng ngồi xuồng ghế dựa dựa bỏ trống, khóe miệng mỉm cười, hứng trí bừng bừng xem trò hay! Đem Phượng Dương công chúa ngu xuẩn kia dọa xong, ánh mắt Thủy Vũ Hinh chuyển tới trên người Phong Nhược Ngôn , nhìn thấy Phong Nhược Ngôn tư thái thản nhiên tự đắc xem diễn , nhất thời nghiến răng nghiến lơi run lên! Phong Nhược Ngôn đem biểu tình của Thủy Vũ Hinh thu vào trong mắt, điều giáo nói:“ Hóa ra các ngươi hôm nay chính là muốn mời ta đến xem diễn, tuy rằng hai người các ngươi không có vừa mắt ta, nhưng vở diễn vừa rồi cũng không tệ, quả thật hai chó cắn nhau hay hơn sói!” Truy Nguyệt ở bên cạnh giúp Cao Mạn Thanh rửa sạch miệng vết thương nghe được giọng nói của Phong Nhược Ngôn, nhất thời không nhịn được phì cười ra tiếng! Phong chủ tử thật sự là rất đáng yêu ! Mà khóe miệng Cao Mạn Thanh cũng xuất hiện nụ cười khẽ, rồi sau đó nhìn đến Phong Nhược Ngôn đang ngồi trên ghế, căn phòng rách nát cũng không che được tao nhã trên người nàng, ánh mắt Cao Mạn không khỏi trở nên phức tạp! Nhược Ngôn, ngươi nói ta nên đối mặt với ngươi thế nào, đối mặt ngươi cùng hắn, ta nên ở vị trí nào ? Mà Thủy Vũ Hinh cùng Quân Lạc Nhi đã muốn ngây ngốc nghe xong xanh cả mặt! Quân Lạc Nhi nghe được thanh âm Phong Nhược Ngôn thanh âm, lập tức như tìm được sức lực, từ trên mặt đất đứng lên hung hăng nhìn Phong Nhược Ngôn, rồi sau đó đem tầm mắt dao động đặt trên người Cao Mạn Thanh . Ngón tay chỉ Cao Mạn Thanh, hướng Phong Nhược Ngôn lạnh giọng cười nhạo nói:“Ngươi cho là ngươi thực thông minh? Bằng hữu tốt của người kỳ thực đã phản bội ngươi! Bởi vì tình yêu, nàng cũng sẽ chung mục đích với chúng ta , chính là muốn ngươi phải chết, ngươi đã chết, nàng có thể gả cho người trong lòng nàng! Mà chuyện hôm nay, cũng là kế nàng nghĩ ra, để cho ta dùng biện pháp này giết ngươi! Phong Nhược Ngôn, ngươi nói, ngươi hiện tại xuất hiện ở đây có hay không trùng hợp xem diễn, một truyện cười đâu? Ha ha! Phong Nhược Ngôn, ngươi có nghĩ ngươi cũng có ngày hôm nay không?” “Nhược Ngôn, Nhược Ngôn, đừng nghe nàng nói bậy! hai người đó đã muốn điên rồi, ta là bị các nàng bắt cóc đến! Ngươi là bằng hữu tốt nhất của ta, lại là ân nhân cứu mạng ta, ta làm sao có thể bán đứng ngươi?” Cao Mạn Thanh trên mặt đau đớn, cuống quít giải thích , nàng thật sự không nghĩ muốn mạng Phong Nhược Ngôn, mặc dù hiện tại trong lòng nàng rất đau đớn. Phong Nhược Ngôn đối nàng cười trấn an, lạnh nhạt nói:“Mạn Thanh, ta tin tưởng ngươi, ngươi không cần nói nói, đến lúc đó miệng vết thương không cẩn thận để lại sẹo !” Nghe vậy,mũi Cao Mạn Thanh đau xót,“Nhược Ngôn!” Phong Nhược Ngôn tin tưởng nàng. Thật sự tin tưởng nàng. Nhưng mà, thời điểm khi chính mình đang nghe đến Quân Dật Hiên yêu nàng , quả thật tồn tại suy nghĩ không tốt, hơn nữa chính mình còn nói nói vậy…… Quân Lạc Nhi vừa thấy, lửa giận càng sâu, giờ phút này ả giống như tiểu nhân diễn trò cho các nàng xem! Nghĩ chính mình đã không còn đường lui, nhưng mà Phong Nhược Ngôn phải chết ! Nghĩ như vậy Quân Lạc Nhi liền cầm lấy trường kiếm hướng tới Phong Nhược Ngôn đánh tới! Phong Nhược Ngôn không nhúc nhích, mà kiếm Quân Lạc Nhi kiếm cũng bị Truy Nguyệt chặn đứng! “Phong chủ tử, ngài ngồi nghỉ ngơi một lát, chờ Truy Nguyệt giết hai con bọ chó đáng ghét này!” Truy Nguyệt hướng nàng cười nói. Mà lời này tự nhiên cũng là học theo Phong Nhược Ngôn! Truy Nguyệt trường kiếm tản ra hàn quang, nhìn qua phá lệ rung động lòng người Phong Nhược Ngôn gật đầu, cười đối Truy Nguyệt phân phó nói: “ Ôn nhu một chút, hai người các nàng đã thích như vậy , chúng ta cũng vui vẻ thành toàn, cùng các nàng từ từ chơi đùa!” “Tuân mệnh!” Dứt lời, chỉ thấy, từng đạo hào quang lóe ra, Quân Lạc Nhi tự nhiên không phải đối thủ của Truy Nguyệt , thét lớn một tiếng. Thể lực chống đỡ không nổi, ngã xuống đất, Truy Nguyệt liếc mắt khinh thường , thời điểm Quân Lạc Nhi ngã xuống , hướng Thủy Vũ Hinh bên cạnh đá ra một cước, rồi sau đó liền nghe được thanh âm ghế gãy cùng một loạt tiềng kêu rên! “Phong chủ tử, không phải Truy Nguyệt không biết làm đẹp mắt, thật sự là các nàng rất vô dụng !” Truy Nguyệt thu hồi kiếm, có chút nhàm chán, trong lòng nghĩ, thật sự là lãng phí thời gian chính mình rút kiếm! “Vậy nhanh chút đi, đừng để mất hứng của ngươi!” Phong Nhược Ngôn có chút buồn cười ra tiếng nói! Trong lòng âm thầm thấy hành động của Truy Nguyệt thật sự là hợp ý mình! “Dạ, chủ tử!” Truy Nguyệt ứng tiếng nói! Đồng thời đầu tiên là thong thả đi tới chỗ Quân Lạc Nhi , nữ nhân này, nhiều lần muốn hại Phong chủ tử nhà ta, hừ, để lại chính là một tai họa, nghĩ vậy chạy tới đứng trước mặt Quân Lạc Nhi , từ trong ống tay áo xuất ra một bình nhỏ, đang muốn đem bên trong cũng đồng hướng Quân Lạc Nhi phóng đi! Mà lúc này! “Nhược Ngôn, không cần giết nàng.” Lúc này, từ bên ngoài tiến vào hai người. Mà hai người này, chính là Quân Dật Hiên cùng Yến Du Trần. Lời vừa rồi là từ trong miệng Quân Dật Hiên nói ra . Đột nhiên tiến vào một người, Truy Nguyệt lập tức dừng động tác trong tay, nhìn về phía người tới, thần sắc đổi đổi, lại nhìn hướng Phong Nhược Ngôn. Phong Nhược Ngôn híp mắt nhìn phía Quân Dật Hiên, đuôi lông mày ngả ngớn cười nói:“Cho ta cái lý do!” Không đợi Quân Dật Hiên nói ra! Yến Du Trần liền đoạt trước! Yến Du Trần thấy Phong Nhược Ngôn thần sắc lạnh nhạt ngồi ở trên ghế, nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, hướng phía Phong Nhược Ngôn đi tới, nhẹ nhàng nói: “Ngôn Ngôn, nàng không có việc gì là tốt rồi, ai, nàng không biết, vừa mới……” Yến Du Trần đang muốn nói cái gì đó, rồi sau đó cũng lý thức được tình huống hiện tại, đồng thời ánh mắt hướng Quân Dật Hiên nhìn nhìn, đột nhiên ngừng lại, sau đó dùng thanh âm chỉ hai người nghe thấy nói với Phong Nhược Ngôn: “Kể lại để cho nàng hay, là về Hiên Viên Lưu Phong !” “Cái gì?” Phong Nhược Ngôn trong lòng đột nhiên máy động, Hiên Viên Lưu Phong? Hắn chẳng lẽ đã xảy ra chuyện, chẳng lẽ việc hôm nay còn có bọn họ tham dự sao? Yến Du Trần xuất hiện tại đây, Quân Dật Hiên xuất hiện tại đây, không thể không khiến Phong Nhược Ngôn phải suy nghĩ ! Kế hoạch lần này không lẽ do bọn họ bảo Thủy Vũ Hinh làm ? Phong Nhược Ngôn suy nghĩ vừa chuyển, cũng bất chi bất giác không thấy thân ảnh Thủy Vũ Hinh đâu ! Truy Nguyệt tự nhiên cũng thấy được tầm mắt của Phong Nhược Ngôn , rồi sau đó cũng nhìn thấy Thủy Vũ Hinh thế nhưng ở ngay trước mặt các nàng quỷ dị biến mất, trong lòng nhất thời hoảng hốt! “Phong chủ tử, Truy Nguyệt đáng chết!” Phong Nhược Ngôn không để ý đến Truy Nguyệt, lập tức hướng địa phương Thủy Vũ Hinh vừa biến mất đi đến, vừa nhìn đến, cảnh tượng trước mắt làm cho trong mắt Phong Nhược Ngôn hiện lên sự không dám tin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui