Edit: Rika Nguyen
Đêm lạnh như nước, gió nhẹ phất phơ, bầu trời yên tĩnh, những ngôi sao cùng ánh trăng tỏa sáng nơi xa, nhìn màn đêm tựa như tấm màn nhung mềm mại,bóng đêm nhìn thật say lòng người.
Nhưng Phong Nhược Ngôn lúc này không có tâm tình thưởng ngoạn.
Giờ phút này, xe ngựa đang thong thả chạy đến dịch quán, khi nàng xuống xe, Hiên Viên Lưu Phong cũng rời đi.
Trong đầu nầng lúc này hiện lên nụ cười bí hiểm của Hiên Viên Lưu Phong, cùng với việc đánh cược ngoài ý muốn kia, sắc mặt nàng lập tức đen thui.
Hừ! Hiên Viên Lưu Phong sao! Thật là quá tự tin!
Mà thôi, nếu đã thế thì nàng cũng muốn chơi đùa, nàng – Phong Nhược Ngôn há có thể thua sao?
Vừa bước vào trong cửa, liền thấy Tần Hải với thần sắc lo lắng cùng kích động bước tới, Phong Nhược Ngôn nhíu mi, trầm giọng hỏi : “Có chuyện gì?”
“ Phong chủ tử!” Tần Hải nhìn thấy Phong Nhược Ngôn, trong lòng nhất thời buông lỏng,vẻ lo lắng trên mặt cũng biến mất : “ Phong chủ tử, rốt cục ngài cũng trở lại, cái kia, ngài…Ách, lâu như thế mà ngài chưa trở về, ta sợ ngài…Ngài không có việc gì chứ?”
Nói xong, ánh mắt hắn xấu hổ, không dám nhìn nàng.
“Không sao! Từ này về sau, ngươi nhớ kỹ cho ta, ta mới là chú tử của ngươi!” Ánh mắt sắc bén của nàng bắn tới Tần Hải, rồi nói tiếp:
“ Ngươi ở trước mặt ta không cần phải ngụy trang., làm tốt việc của ngươi đi, bởi bì ta không lưu lại người vô dụng bên người! Ngươi hiểu chứ!” Nói xong liền đưa mắt nhìn một bóng caayd dang lắc lư trong chỗ tối, đồng thời phóng một áp lực vây xung quanh Tần Hải.
Tần Hải mạnh mẽ ngẩng đầu, nhìn hồng y trước mặt, ngẩn ngơ, hắn đã bao nhiêu năm dùng tài quan sát sắc mặt để đoán ý nghĩ của chủ nhân, hắn cảm nhận nàng dường như đã thân thiết hơn.
Nhưng thật không ngờ, nàng lại có thể nhìn thấu lòng hắn! Hắn – Tần Hải vốn là một người có tài năng thiên phú bẩm sinh, là một nhân tài trong việc nhìn thấu lòng người, nhưng không ngờ, người hiểu hắn nhất lại là người hắn mới tiếp xúc mấy ngày – Quỳnh Hoa công chúa?
“Vâng, Phong chủ tử, từ nay về sau, ngài là chủ nhân duy nhất của Tần Hải!” Tần Hải kiên định mở miệng nói, cả người toát ra sự thuần phục và cung kính.
Phong Nhược Ngôn thản nhiên liếc mắt một cái, trong mắt hiện lên sự tán thưởng, giờ phút này nàng có thể cảm nhận được sự trung thành của hắn, hai mắt sáng rực, sống lưng thẳng, toàn thân lại cất chứa một ham muốn thử sức mình.
Người này làm sao có thể ở Thụy vuong phủ mà làm quản gia được cơ chứ, đây mới là một tần Hải thực sự!
Không tự chủ được, trong đầu nàng leij hiện lên một bóng dáng nhanh nhẹn tựa như tiên của nam nhân mạc tử y kia.
Có lẽ chỉ có người như thế mới đào tạo ra được nhân tài như thế này!
“Chủ tử, hậu sự của Cửu Nguyệt phải xử lý như thế nào?” Tần Hải đột nhiên mở miệng hỏi, thần sắc bi ai!
Phong Nhược Ngôn hồi phục tinh thần lại, trong lòng đau nhói, như có một vết dao đâm xuyên qua lồng ngực. Trong long bi thương, Thủy Vũ Chiêu đã chết thì như thế nào, cho dù có phá tan cả Thủy gia, Cửu Nguyệt cũng không thể trở về!
“Chủ tử…..” Tần Hải thấy cả người nàng toát ra tử khí, đột nhiên cả kinh, lập tức mở miệng hỏi.
“Ta không sao, không cần lo lắng!”
Phong Nhược Ngôn nhìn thần sắc lo lắng của Tần Hải, mở miệng trấn an. Rồi sau đó thu lại cảm xúc, phân phó : “ Hỏa tráng đi! Đem thi thể của nàng hỏa táng!”
Tần Hải nghe câu nói của Phong Nhược Ngôn, ngẩng đầu, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc : “Hỏa…hỏa táng?”
Phải biết rằng, ở Thiên Thần đại lục, thuyết Thần linh rất phổ biến, khi chết đi mọi người sẽ đem thi thể chon, cho nên Tần Hải vừa nghe đến từ hỏa táng, hắn thật kinh ngạc!
“Đúng, hỏa táng, có cơ hội, ta sẽ đưa nàng về nhà!” Giọng nói của nàng vang lên, kèm theo sự chua xót.
Cửu Nguyệt không thể ở lại cái nơi bẩn thỉu này được, nàng làm sao lại để cho cô gái tốt đẹp kia ở lại đây chứ?
Cửu Nguyệt sẽ được về nhà, còn nàng thì sao?
……….
Tần Hải vừa nghe nàng nói xong, hắn cũng rất thông minh mà hiểu được ý của nàng, trên mặt cũng hiên lên sự đau xót. Bất quá, như nghĩ đến điều gì, hắn lại nói : “Chủ tử, nay chúng ta gây thù hằn hai bên, kia đông Thần quốc – Hiên Viên vương gia chúng ta có thể kết giao được đấy!”
“???” Phong Nhược Ngôn nhướng mi, chờ đợi sự giải thích của Tần Hải.
“Tần Hải không có ý gì khác, chỉ là với uy danh của Hiên Viên vương gia, bọn họ tất nhiên sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ! Cho nên điều này đối với chúng ta trăm lợi không hại!”
Tần Hải nói xong liền âm thàm quan sát sắc mặt Phong Nhược Ngôn, nhìn thấy nàng nhíu mi, trong lòng biết là nàng đang mất hứng, lập tức nói tiếp : “Có lẽ thuộc hạ đã quá lo xa rồi, nếu chủ tử có kế hoạch gì, Tần Hải ta tình nguyện xông pha, đầu roi máu chảy!”
Phong Nhược Ngôn gật đầu, Hiên Viên Lưu Phong rất cường đại, nhưng cũng rất nguy hiểm. Trước không nói tới đánh cược của bọn họ, người này, cùng hắn tương giao, không khác nào bảo nàng đi lột da hổ!
Đương nhiên, nàng cũng không cho rằng Hiên Viên Lưu Phong kia coi trọng nàng, người nọ địa vị cao như thế, tất nhiên sẽ là người lạnh bạc, vô tâm, mà người như thế sao lại coi trọng một nữ tử vừa mới gặp mặt?
Là trong l phút bất chợt hứng thú với nàng? Hay là hắn co mưu đồ gì khác?
Nhưng hiện tại nàng cũng không muốn chất vấn gì nhiều, chuyện sau này, ai mà biết trước được! Chỉ cần không uy hiếp tới chính mình, thì không cần phải suy nghĩ gì nhiều!
Nếu thực sự cản trở nàng, Phong Nhược Ngôn nàng sẽ gặp thần sát thần, gặp Phật sát Phật!
Về phần mấu chốt của chuyên này…
“Tần Hải, cho ngươi ba ngày, ta muốn ngươi đem toàn bộ gia sản của Thủy gia ở kinh thành này điều tra rõ ràng, hơn nữa tại nhà bọn họ, thuê một cửa hàng đối diện, hơn nữa kinh doanh các hàng hóa giống Thủy gia, đồng thời ngươi mang theo cái này, dựa vào đó mà làm theo!”
Nói xong, Phong Nhược Ngôn bước đến thư phòng, đem phương án cùng sơ đồ viết lên giấy, rồi giao cho Tần Hải.
Tần Hải nghe nàng nói như bị lạc vào trong sương mù, tiếp nhận bản vẽ trên tay nàng, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc cùng không dám tin, đòng thời miệng cũng mở thật to : “Này…này…”
Thật sự là không thể nào trách được sự luống cuống của Tần Hải, cái bản vẽ treent ay hắn thật sự quá mức kinh hãi thế tục, hắn có thể đoán được, một khi thực hiện được cái bản vẽ này,sau đó kết hợp với sự quản lý khôn khéo, chắc chắn sẽ tạo nên điều kỳ diệu. Thủy gia ư, Thiên Thần đại lục ư, chắc chắn sẽ có một trận phong ba.
Mà hắn – Tần Hải, có lé sẽ trở thành một cái tên huyền thoại nha!
Giờ phút này, mợi sự nghi ngờ của Tần Hải đối với nàng đã biến mất, trong mắt hắn chỉ còn sự tín ngưỡng cùng sùng bái và sự trung thành.
Phong Nhược Ngôn cũng không hề bỏ qua ánh mắt sùng bái kia của Tần Hải. Nàng biết, kiến thức nàng học được ở thế kỷ 21, đối với người cổ đại mà nói, quả thật là nghịch thiên, nàng cũng với Thủy gia và Quân Vân Doanh đã đi tới mức một sống hai chết, huống chi, nếu như để sống ở thời đại này, nàng không thể sống một cách tùy ý được, như vậy, nàng – Phong Nhược Ngôn nhất định phải đứng ở vị trí đỉnh cao của thế giới này!
Nửa ngày, Phong Nhược Ngôn nhìn thoáng qua Tần Hải, nói : “Như thế nào? Ta cho ngươi ba ngày chuẩn bị! Về phần nên dùng người nào, ta tin ngươi tự biết cách dùng!”
Tần Hải ngẩn ra, áp chế sự kích động trong lòng, tinh thần cuồng nhiệt, tha thiết nói : “ Tần Hải nhất định không nhục sứ mệnh, chủ tử chò thành quả của ba ngày sau đi!”
Phong Nhược Ngôn vừa lòng, gật đầu : “ Ân, không còn việc gì nữa, ngươi lui xuống trước đi!”
Tần Hải đem bản vẽ cất trong lòng như bảo bối, mới vừa đi ra hai bước, liền quay đầu lại, nói với nàng : “ Chủ tử, còn có một chuyện, không biết có ích gì với người không?”
“Ân, nói đi!” Phong Nhược Ngôn gật đầu, ý bảo Tần Hải nói tiếp.
“Hằng năm, Thủy gia đều nộp cho quốc khố của triều đình mấy vạn lượng hoàng kim, mà năm nay lại đúng tháng này sẽ giao nộp!” Tần Hải cúi đầu nói.
Phong Nhược Ngôn đã hiểu rõ, cười nói : “Ân, ta biết rồi, ngươi lui đi!”
Đợi cho không còn nghe tiếng bước chân nữa, Phong Nhược Ngôn đi tới đứng bên cửa sổ.
Nửa đêm, dịch quán một mảnh yên bình!
- HOÀN QUYỂN 1 -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...