Không cần quay đầu lại, chỉ nghe âm thanh cùng phong cách kia là đã biết người đến là phong lưu công tử Yến Du Trần.
Yến Du Trần tiêu sái bước vào trong phòng, nhìn đống hỗn độn trước mắt, nhìn hai ám vệ Lôi Đình và Huyết Sát té trên đất, trước ánh mắt âm trầm của Quân Vân Doanh và ánh mắt đăm chiêu của Thủy Vũ Thần, lệ quang chợt lóe qua, cuối cùng ánh mắt nhìn xuống bóng dáng xụi lơ của Thủy Vũ Chiêu.
“Ngôn Ngôn, đã tra ra được kết quả rồi à, đánh hắn chẳng phải làm bẩn tay nàng sao, loại chuyện này nên giao cho ta làm là được rồi!”
Nói xong, liền bước tới gần Thủy Vũ Chiêu,khóe miệng nhếch lên một sự nghiền ngẫm,tà ác.
Ánh mắt Thủy Vũ Chiêu trừng to, hoảng sợ, quên bén phải cầu cứu đám người Quân Vân Doanh, nhìn tử thần đang tới gần,không ai có thể hiểu được cảm giác của hắn lúc này.
“Yến Du Trần, ngươi đừng quên, hiện tại đang ở trên Tây Lưu quốc, lại ở trong địa bàn cảu Thủy gia, nghe nói hai ngày nữa Thải tử Bắc Triệt sẽ tới, nếu lấy mạng của Thủy Vũ Chiêu trao đổi với mạng của Lạc vương điện hạ, nhất đinh là điều kiện rất tốt nhỉ?’’
Vào thời khắc Yến Du Trần xuất hiện, Quân Vân Doanh trầm mặt xuống, ánh mắt đảo quanhYến Du Trần và Phong Nhược Ngôn, trong lòng tràn ngập lửa giận.Quan hệ của bọn họ tốt thế này sao? Vì Phong Nhược Ngôn, Yên Du Trần không thèm để ý tói Yên Phi Tuyết, lúc này lại bất bình giùm nàng?
Yến Du Trần vừa nghe lời nói của Quân Vân Doanh, ánh mắt trầm xuống, nhưng bước đi không dừng lại, tiếp tục bước tới gần Thủy Vũ Chiêu.
Trong lòng Phong Nhược Ngôn sửng sốt, ý của Quân Vân Doanh là gì? Chẳng lẽ…
Thế nhân đều biết Thái tử Bắc Triệt luôn tranh đấu ngôi vị hoàng đế với Lạc vương, nếu Yến Du Trần bị Quân Vân Doanh bắt đưa cho thái tử Bắc Triệt, làm sao còn đường sống nữa? Hừ! Quân Vân Doanh này tính toán thật kéo.
“Hắn đáng chết, nhưng ta không nói rằng muốn ngài động thủ, hôm nay, phải do chính tay ta đâm hắn, tự tay báo thù cho Cửu Nguyệt, mời ngài tránh ra!”
Phong Nhược Ngôn liếc nhìn Thủy Vũ Chiêu, nàng đương nhiên sẽ không bỏ qua cho hắn, nhưng nàng muốn mắc nợ Yến Du Trần, hơn nữa Quân Vân Doanh đang có âm mưu, nàng làm sao để hắn được như ý?
Yến Du Trần nghe vậy, trong mắt hiện lên tia mừng rỡ, trong lòng nhảy nhót, Ngôn Ngôn đang quan tâm hắn, không muốn hắn lâm vào nguy hiểm sao?
Trong lòng Quân Vân Doanh trầm xuống, nhìm Phong Nhược Ngôn một cách gắt gao, nữ nhân này, hai ngày trước còn si mê hắn, nay lại thích Yến Du Trần rồi sao? Yến Du Trần bảo hộ nàng, nàng lo lắn cho hắn, một màn này, như một cây kim đâm vào trong lòng hắn, đau đớn khôn cùng.
“Ngài có thể không giết Thủy Vũ Chiêu, nhưng có thể giết người kia!” Phong Nhược Ngôn di chuyển tầm mắt, nhìn Quân Vân Doanh, giọng nói lộ ra sát khí : “ Hắn tính kế với ngài, ngài cũng nên đáp trả lại hắn đi chứ?”
Yến Du Trần vừa nghe được lòi nàng nói, mạnh mẽ ngẩng đầu, tinh quang lóe lên trong mắt, không sai, đến Tây Lưu lần này, trừ bỏ việc được Phong Thiên Hi ủy thác, còn có mục đích khác đó là kết minh cùng với Tây Lưu, bởi vì quan hệ của Quân Vân Doanh với thái tử Bắc Triệt Yến Tần Ngạo rất tốt, đương nhiên đây là một cản trở Yến Du Trần. Không có ai biết chuyện của hắn, ngay cả Hiên đế hắn còn chưa nói, thế nhưng Phong Nhược Ngôn lại nhìn thấu được, lại…
“Thật không? Phong Nhược Ngôn, lá gan của ngươi thật không nhỏ, dám hạ độc với ta, con tuyên bố muốn lấy mạng ta, được, rất tốt!” Quân Vân Doanh cười lạnh một tiếng,ánh mắt âm hàn thị huyết, nói vài tiếng, có thể thấy được lúc này Quân Vân Doanh rất là tức giận.
Cổ tay giương lên, đem một cây pháo tín hiệu phóng ra ngoài cửa sổ, nhất thời, bầu trời tỏa sáng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Phong Nhược Ngôn trầm xuống, nàng cảm giác được một cỗ khí lực tràn đầy sát khí ập đến, đem vây khốn mọi người lại. Trong chớp mắt, Quân Vân Doanh đã triệu tập được mội đội ám vệ khổng lồ, với thực lực cảu nàng và Yến Du Trần, sợ là không thể chống chọi được. Lúc này, Phong Nhược Ngôn chợt nghĩ đến người vừa mới truyền nội lục cho nàng, nàng biết người đó vẫn còn trong bóng tối, nhưng mà nàng không hề cảm giác được hơi thở của người đó.
PHong Nhược Ngôn và Yến Du Trần nhìn nhau, hai người nhất thời phòng thủ, Yến Du Trần huy chưởng sắc bén để đánh các ám vệ xung quanh đi. Phong Nhược Ngôn cầm kiếm trong tay, hướng tới các lỗ hổng mà Yến Du Trần làm ra rồi chém giết.
Trong một thời gian ngắn, Yến Du Trần và Phong Nhược Ngôn phối hợp với nhau rất ăn ý, trong lúc nhất thời trong phòng tràn ngập mùi máu tanh,nhưng chỉ một lát sau, nội lục của Yến Du Trần dường như không chống đỡ được nữa, bị trúng vài chưởng của đối phương, bị thương. Phong NHược Ngôn vốn chẳng còn sức lực nữa, nhưng ám vệ của Quân Vân Doanh lại tràn đến không ngừng, đem hai người vây thành vòng tròn.
Lúc này, Quân Vân Doanh thấy ám vệ của mình đã đem hai người bao lại, một vòng hơn trăm người, hai người bọn họ muốn thoát còn khó hơn cả việc hái sao trên trời.
Nhìn ánh mắt của Yến Du Trần hận không thể giết được mình, Quân Vân Doanh cười khiêu khích : “ Ha ha ha… ta đã nói rồi, các ngươi không phải là đối thủ của ta, hôm nay, hai các ngươi đừng hòng thoát khỏi tay ta.” Quân Vân Doanh càn rờ cười to.
“ Đúng thế, Thụy vương điện hạ, bọn họ hồ ngôn loạn ngữ, nhất định không thể buông tha cho bọn họ”. Thủy Vũ Chiêu đang nằm xụi lơ trên mặt đất, lúc này thấy Quân Vân Doanh xuất ra ám vệ đảo ngược tình thế, đem vây khốn lại hai người vừa muốn giết hắn, hắn liền mừng rỡ, khôi phục lại khí thế cao ngạo, thêm mắm thêm muối nói với Quân Vân Doanh.
Quân Vân Doanh nhìn hai người Phong Nhược Ngôn,không nói gì, đôi mắt lạnh lẽo.
PHong nhược Ngôn nhìn Thủy Vũ Chiêu đang đắc ý, sát khí tăng lên, hô to một tiếng, đưa kiếm lên, tránh né sự tấn công của các ám vệ, lấy khí thế sét đánh bay về phía Thủy Vũ Chiêu, nụ cười đắc ý chợt ngưng bặt trên mặt Thủy Vũ Chiêu, nhìn thấy kiếm quang hiện ra, máu tươi văng khắp nơi, một vết chem. Thật sâu trên cổ hắn, ngay lập tức đầu lìa khỏi cổ, đến khi chết Thủy Vũ Chiêu vẫn trừng mắt, hiện lên sự kinh ngạc.
Giờ phút này, tinh thần Thủy Vũ Thần phục hồi lại, hô to : “ Phong Nhược Ngôn!”
Mà ánh mắt Quân Vân Doanh lúc này cũng rực lửa, hắn không hề nghĩ tới PHong Nhược Ngôn đang ở thế hạ phong mà vẫn có thể làm điều này trước mặt hắn. Hắn không để ý tới cái chân đau, đứng dậy rút ngân châm ra,nhìn nàng mà nói “ PHong Nhược Ngôn, ngươi bất quá chỉ là một tiện nhân bị ta hưu, ta chẳng thèm, nay ngươi còn dám thông đồng với người khác, để coi thử có ai dám bảo vệ ngươi?”
Quân Vân Doanh nhìn Yến Du Trần đang chật vật, cười chế nhạo.
Trong lòng Phong Nhược Ngôn giận dữ,nhìn chằm chằm Quân Vân Doanh, liền không để ý với tình thế bên cạnh, cả người tỏa ra hơi thở âm u như địa ngục, trức tiếp nhào đến Quân Vân Doanh.
Giơ tay lên, đánh lên mặt Quân Vân Doanh.
Ba đạo âm thanh vang lên, hai cái đánh vào hai bên mặt Quân Vân Doanh, đồng thời dười chân khẽ dùng lực, nhấc chân đá vào hạ thân của Quân Vân Doanh.
Thủy Vũ Thần chưa kịp định thần với màn máu tanh vừa rồi, lúc này lại nghe được âm thanh tát vào mặt, quay qua nhìn, liền trợn mắt há hốc mồm.
Quân Vân Doanh không hề dự đoạn được Phong Nhược Ngôn có thể đột phá dduocwjj vòng vây của ẩn vệ, tới bên cạnh hắn. Lại không nghĩ tới sau khi nàng đã giết Thủy Vũ Chiêu, liền ra tay với hắn, trên mặt hắn bị hai cái tát mạnh mẽ, giờ phút này cũng ý thức được động tác chân của Phong Nhược Ngôn, nhất thời giận tím mặt, không thể tưởng tượng được, tung kiếm đâm tới Phong Nhược Ngôn. Đồng thời, ám vệ xung quanh nhất thời tung chưởng, hơn mười chưởng phong đánh ập tới Phong Nhược Ngôn.
Một kiếm kia của Quân Vân Doanh qua nhanh, chưởng phong của ám vệ cũng quá mạnh mẽ, Phong Nhược Ngôn nhất thời không né kịp.
Yến Du Trần lúc này đang bị hơn mười ám vệ vây quanh, thoáng quan sát, liền bắt gặp được hình ảnh làm cho hoảng hồn, trong lòng kinh hĩa vạn phần, hoảng hốt nói : “Ngôn Ngôn! Cẩn thận…” Đồng thời mặc kệ cho khí thế tấn công sắc bén của ám vệ, cả người toàn là máu chạy về hương Phong Nhược Ngôn.
Nhưng khoảng cách quá xa….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...