Y Sủng Cuồng Phi


Mấy ngày liên tục trôi qua, lúc này Phong Nhược Ngôn nằm nghiêng trên ghế quý phi, hơi hơi cúi đầu, đưa tay nhẹ nhàng xoa lên bụng mình, khóe miệng không tự chủ được gợi lên một biên độ, này vừa thấy, khí chất trên người Phong Nhược Ngôn so với trước đây có hơn một chút gì đó !
Ôn hòa! Yên tĩnh! Tràn ngập tình mẫu tử!
Cục cưng!
Nụ cười bên khóe miệng Phong Nhược Ngôn càng rõ!
Ở trong bụng của nàng lúc này đang có một tiểu sinh mệnh lớn lên, đó là kết tinh tình yêu của nàng cùng Hiên Viên Lưu Phong, nàng mang thai !
Trí nhớ lại nhớ tới ngày ấy!
Phong Nhược Ngôn không hề báo trước liền té xỉu khiến cho Hiên Viên Lưu Phong vạn phần hoảng sợ, rồi sau đó phân phó Liệt Dương đem thái y trong thái y viện trong cung đều bị triệu đến Hiên Viên vương phủ! Ra kết luận là Phong Nhược Ngôn mang thai !
Nghe Truy Nguyệt báo lại, Hiên Viên Lưu Phong lúc đó từ một Chiến thần vương gia uy vũ vô song bỗng chốc biến ngốc lăng, còn làm người ta kinh sợ hơn nữa là Hiên Viên Lưu Phong thời điểm cao hứng từ trên ghế đứng lên liền không cẩn thận ngã ngay ra đất!
Phong Nhược Ngôn biết tuy rằng không phải người đầu tiên biết tin tức mình mang thai, cũng không có nhìn thấy phản ứng đầu tiên của Hiên Viên Lưu Phong khi đó, nhưng, Phong Nhược Ngôn một chút cũng không nghi ngờ Hiên Viên Lưu Phong đối với việc mình mang thai vô cùng sung sướng cùng chờ mong!
Nghe nói mấy ngày nàng hôn mê, Hiên Viên Lưu Phong đều bồi ở bên người mình, cho đến khi nàng tỉnh lại thì phần lớn thời gian của chàng cũng đều ở cạnh nàng , khi thì kể chuyện xưa cho mình, khi thì hắn áp tai lên bụng nàng, đặc biệt muốn trở thành người đầu tiên nghe thấy cảm giác tồn tại của cục cưng!

Hiên Viên Lưu Phong trước kia ở bên ngoài luôn mang vẻ lạnh như băng , làm cho người đối diện luôn cảm thấy áp bức cùng lạnh lẽo, nhưng là đối nàng, mặc kệ là phía trước hay hiện tại, đều là trước sau như một vì cực kì săn sóc, cực lực trân trọng, tương lai, à không, trước không nói tương lai, chính là hiện tại, chàng đối đứa nhỏ của bọn họ luôn cực kì tốt !
Trong khoảng thời gian này Phong Nhược Ngôn không ngừng có nhiều thiện cảm, cảm động!
Ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm không chớp mắt vào cục cưng đang ngày một lớn lên trong bụng mình, thì thào lời vô nghĩa nói:“Cục cưng, cục cưng của ta……”
Nằm như vậy, hồi lâu sau, chắc là do đặc tính khi mang thai của nữ nhân, Phong Nhược Ngôn dần chìm vào mộng đẹp, nhưng một loạt động tĩnh bên tai liền đem Phong Nhược Ngôn đánh thức!
Phong Nhược Ngôn nâng nửa thân mình, kéo tấm chăn bên trên Truy Nguyệt đưa tới, xoa ánh mắt không kiên nhẫn nhìn qua, liếc mắt một cái liền chạm đến một bóng dáng liễm diễm sáng chói, ánh mắt trở lên sáng hơn, lập tức, khóe miệng cũng có chút ý tứ hàm xúc không rõ ràng mà nhếch lên!
Hiên Viên Lưu Phong vừa đến, đương nhiên đứng mũi chịu sào, bất quá nghĩ đến lời nói của nhóm thái y, nghĩ cũng phải đối với vật nhỏ bảo bối của mình mà lập ra một chút quy củ!
Những cử chỉ này cũng bất đắc dĩ nha, sẽ không muốn nói, chính là hạ nhân trên dưới của Hiên Viên vương phủ ai chẳng nói, tiểu vương phi nhà hắn rất thích nằm cả ngày trên giường, đặc biệt là sau khi mang thai, tính tình của nàng càng khó chịu, bất luận người nào cũng không kéo nàng ra khỏi chiếc giường được, nhưng mà đại phu lại cố tình nói, trong thời gian mang thai phải vận động nhiều mới tốt, cho nên, kế hoạch của hắn liền bắt đầu từ hôm nay, chắc chắn phải đem thói quen của vật nhỏ này sửa lại!
Giờ hiện tại liền tự mình đến “Mời”, tự mình đến tiếp khách !
Nhưng, vừa đến nơi này, nhìn thấy bộ dạng Phong Nhược Ngôn lúc này đầy thoải mái, cả người tắm trong ánh nắng sớm mai, không biết tại sao, tự nhiên lại thấy không đành lòng làm nàng tỉnh giấc!
Mà thị nữ hầu hạ bên người Phong Nhược Ngôn thấy Hiên Viên Lưu Phong đang đến, chân tay đột nhiên trở nên hoảng sợ lúng túng, phát ra động tĩnh rất nhỏ!

Hừ! Hiên Viên Lưu Phong chau mày, trong lòng tự nhiên lại nổi lên tức giận, nguyên nhân do hắn, người đang nằm trên ghế quý phi nhanh chóng tỉnh lại!
Hiên Viên Lưu Phong chưa bao giờ biết, hạ nhân trong phủ mình khi nào thì trở lên vụng về như vậy! Trong lòng nghĩ xem ra đây chính là thời điểm đem người trong phủ thay hết một lượt ! Bảo bối lớn nhỏ nhà hắn sẽ không chấp nhận được nửa phần sơ xuất, vạn lần không thể để người như thế hầu hạ bên cạnh được!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Hiên Viên Lưu Phong đối với những thị nữ này có phần hà khắc rồi, phải biết rằng, không phải ai cũng có thể như Phong Nhược Ngôn bình thường đối mặt với Chiến thần vương gia Hiên Viên Lưu Phong uy áp mà mặt không đổi sắc, đám người Liệt Dương không dám ,Truy Nguyệt cũng không được, liền ngay cả cháu hắn là Hiên Viên Diệc Li cũng không được, cho nên nói, đám thị nữ này không giống như những kẻ tự cho mình là thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc cứ hễ thấy Hiên Viên Lưu Phong liền nhịn không được sợ hãi mà than khóc kêu to thì cũng coi như là trầm ổn không biết bao nhiêu phần!
Rồi sau đó Hiên Viên Lưu Phong nhìn đến Phong Nhược Ngôn khẽ động cái miệng nhỏ nhắn, trong lòng lại là một mảnh lửa nóng, một mảnh mềm mại, bước nhanh đi đến bên người Phong Nhược Ngôn, đem nàng ôm vào trong lòng, khẽ cười nói: “Làm sao vậy, Nhược nhi bảo bối, có chuyện gì cao hứng mau nói cho lão công nghe đi!”
“Ừ, thiếp đang nghĩ đến người mà có thể ngã từ trên ghế xuống không biết là gặp phải tình huống như thế nào nhỉ?”
Phong Nhược Ngôn nói xong, trên mặt lại mang vẻ chờ mong!
Nghe Phong Nhược Ngôn nói xong, mặt Hiên Viên Lưu Phong nháy mắt liền biến đổi, ngay cả thị nữ hầu hạ bên cạnh cũng nhịn đến đỏ mặt, bộ dạng muốn cười mà không dám, tiếp đó Phong Nhược Ngôn lại che miệng lại, cười cười run rẩy hết cả người!
“Có đáng cười như vậy sao?” Hiên Viên Lưu Phong nhẹ nhàng đem Phong Nhược Ngôn bế lên, để cho nàng ngồi trên đùi mình, đồng thời con ngươi mang vài phần bất mãn nhìn về phía Phong Nhược Ngôn , trong thanh âm cũng hơn vài phần buồn bực, nhưng cánh tay ôm Phong Nhược Ngôn lại vô cùng nhẹ nhàng!
“Ừ, ha ha, thiếp vừa nghĩ đến liền không nhịn nổi , nếu thấy, kia…… thật khó tưởng tượng ra, mỗi khi ra chiến trường, đối với Chiến thần vương gia mọi việc đều thuận lợi, thế nhưng…… thế nhưng……” Phong Nhược Ngôn liên tục gật đầu tìm từ, nhưng cuối cùng cũng nói không được. Chỉ cần nghĩ đến cái cảnh tượng kia, Phong Nhược Ngôn vô luận thế nào cũng không thể đem hình ảnh oai phong trên chiến trường kia so sánh với Hiên Viên Lưu Phong khi đó.

Kỳ thật, lão công nhà nàng rất khả ái.
“Được rồi, Nhược nhi bảo bối, trước nghỉ ngơi chút đã, sau hẵng cười tiếp, không thì mệt lắm. Ngoan!” Hiên Viên Lưu Phong nhìn bộ dạng cười đến run rẩy cả người của nàng, trên mặt hơi hơi có vài phần lo lắng, nhẹ giọng nói!
Ách, Hiên Viên Lưu Phong nói xong, Phong Nhược Ngôn quả nhiên cười không ra, đồng thời cũng hoàn toàn hết chỗ nói, loại sự tình này, còn có thể tạm dừng nghỉ ngơi rồi lại tiến hành sao? Không thể không nói, sau khi chính mình mang thai, Hiên Viên Lưu Phong quả nhiên rất là cường đại, cũng khiến cho người đối diện không còn gì để nói!
“Nhược nhi!” Hiên Viên Lưu Phong thấy Phong Nhược Ngôn rốt cục ngừng lại, nhẹ nhàng đem đầu mình khẽ áp lên bụng Phong Nhược Ngôn, làm việc mà ngày nào cũng phải làm!
“Loại cảm giác này thật tốt!”
Hắn chưa từng nghĩ tới, hạnh phúc thế nhưng đến nhanh như vậy, mau như thế!
Nguyên bản, Phong Nhược Ngôn xuất hiện, đó là chính là kinh hỉ lớn nhất trong sinh mạng của hắn! Nhưng, cũng thật không ngờ, ông trời lại ban tặng cho hắn một cục cưng, hắn sẽ trở thành phụ thân!
“Đúng! Thật tốt, thật sự tốt lắm!” Phong Nhược Ngôn cũng nhu thuận ở trong lòng Hiên Viên Lưu Phong, nhìn lên trời, tựa hồ muốn xem thấu hư không vô tận, thanh âm xa xưa lại mang theo hạnh phúc khó có thể che dấu!
Hai người ôm lấy nhau một hồi, Hiên Viên Lưu Phong rốt cục cũng nhớ tới ý định ban đầu khi đến đây!
“Nhược nhi, từ hôm nay trở đi, nàng mỗi ngày phải dành ra hai canh giờ cùng lão công đi tản bộ ! Vốn định hôm nay sẽ tiến hành , trong lúc nhất thời lại bị vật nhỏ nàng quyến rũ làm nhỡ mất”
“Hiên Viên vương gia, là ai quyến rũ ai còn chưa biết đâu, cũng không nên lấy nước bẩn hất lên người bổn vương phi, bổn vương phi hiện tại là nữ tử mang thai, sẽ tức giận!” Phong Nhược Ngôn dùng khóe mắt liếc mắt nhìn Hiên Viên Lưu Phong một cái, trong ánh mắt, trong giọng nói là tràn đầy khiêu khích, mất hứng cùng không tốt!
Hiên Viên Lưu Phong trong lòng cười khổ, vật nhỏ này, đến bây giờ quả thực vẫn không nể mặt bất cứ ai, bất quá, hắn chẳng những không ngại, trong lòng lại vạn phần vui sướng, được rồi, hắn thừa nhận bản thân ở trước mặt Phong Nhược Ngôn có khuynh hướng chịu ngược, trời biết ngày ấy nhìn thấy bảo bối của mình có điểm bất thường, trong lòng hắn đau cỡ nào, tuy rằng sau đó nghe nhóm thái y nói đó là triệu chứng của mang thai, chỉ là hiện tượng bình thường, không có trở ngại, tâm hắn tuy thở dài một hơi nhẹ nhõm, nhưng cái loại sợ hãi này vẫn khắc sâu vào tận đáy lòng!

Thiên hạ ấm áp mềm mại trong lòng làm cho Hiên Viên Lưu Phong luyến tiếc không muốn buông ra!
Phong Nhược Ngôn cũng là đột nhiên nhớ tới cái gì, mở miệng nói:“Nghe nói hôm nay trong cung thiết yến, lại chỉ rõ rằng muốn thiếp cùng chàng đi, chàng có vẻ không cho thiếp đi!”
“Nhược nhi bảo bối, hiện tại việc quan trong nhất của nàng là hảo hảo nghỉ ngơi, lại không thể chạy loạn, cái loại yến hội này, không đi cũng được, ta không cho, không ai dám nói cái gì!” trong lời Hiên Viên Lưu Phong nói khí phách bốn phía, nhưng ở trước mặt Phong Nhược Ngôn lại cố tình giữ vẻ mặt nhu hòa!
Phong Nhược Ngôn vừa nghe lời này, mất hứng , một phen nhéo vạt áo Hiên Viên Lưu Phong, bất mãn nói:“Như thế nào, không cho thiếp đi, là để cho chàng ở yến tiệc cùng nữ nhân khác liếc mắt đưa tình sao? Hừ, nếu như vậy, phải để chàng thất vọng rồi!”
Nghe xong Phong Nhược Ngôn lời nói mười phần ghen tuông, Hiên Viên Lưu Phong vui mừng, gợi lên cằm Phong Nhược Ngôn, ở đôi môi căng mọng no đủ của Phong Nhược Ngôn khẽ hôn , có chút buồn cười nói:“Thật không biết nàng cả ngày trong đầu nghĩ ba cái chuyện linh tinh gì nữa !”
Bị Hiên Viên Lưu Phong thân mật, mặt Phong Nhược Ngôn biến đỏ rực , lại cảm thấy chính mình có chút cố tình gây sự, nháy mắt có chút ngượng ngùng , nhưng lại như trước ngang ngạnh tức giận nói:“Ai kêu chàng để thiếp cả ngày buồn bực trong phủ, không cho phép thiếp làm cái này, không cho phép thiếp làm cái kia , thiếp cả ngày nằm trên giường không nghĩ loạn đủ thứ, còn có thể nghĩ tới cái gì chứ? Cho nên, thiếp khuyên chàng nhanh nhanh an bài thỏa đáng, thiếp không chỉ muốn tới yến hội trong cung kia, thiếp còn muốn đi thăm thú mọi nơi ở kinh thành! Nếu chàng còn không mau đồng ý, sớm hay muộn cũng có một ngày thiếp buồn mà chết!”
Lời Phong Nhược Ngôn còn chưa nói xong, đã bị Hiên Viên Lưu Phong một phen bịt kín miệng, đồng thời sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong biến đổi trước nay chưa từng có, sẵng giọng, nghiêm túc nói “Nhược nhi, về sau không cho phép nói cái gì mà chết hay không chết nữa, nghe rõ không!”
Phong Nhược Ngôn chưa từng thấy qua Hiên Viên Lưu Phong như vậy, nàng biết Hiên Viên Lưu Phong đây là quan tâm sẽ bị loạn, quan tâm, trân trọng đến cực hạn, liền có chút áy náy, ngay cả một tia khả năng không tốt đều không cho phép xảy đến!
Phong Nhược Ngôn lại cảm thấy một hồi cảm động, theo bản năng gật gật đầu!
Hiên Viên Lưu Phong đưa tay dời đi, thở dài một hơi, thật sâu nhìn Phong Nhược Ngôn, không nói lời nào!
Phong Nhược Ngôn liền chủ động ôm cổ Hiên Viên Lưu Phong, nhẹ giọng nói:“Lão công, thiếp không phải cố ý !”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui